Lưu quang Trọng lực Tụ Linh Trận yếu dần cho đến khi ngừng vận chuyển.
Vân Phi Dương đặt chén trà xuống, đi vào.
Bên trong.
La Mục gian nan mở tứ chi, miệng sùi bọt mép nằm co quắp.
Vừa rồi, hắn bị Vân Phi Dương ném vào bên trong, chưa kịp tỉnh táo đã bị trọng lực cường đại ép trên mặt đất.
May mắn là Vân Phi Dương thao túng Linh Niệm, hạ cường độ trọng lực
đến cấp Vũ Tông, nếu không, lấy tu vi cùng thân thể La Mục hiện tại
khẳng định sẽ bị đè ép thành thịt vụn.
Không thể không nói.
La Mục sau khi giác tỉnh thần hồn rất đáng sợ.
Dùng tu vi Vũ Đồ sơ kỳ mà có thể ngạnh kháng trọng lực cấp Vũ Tông đến một canh giờ, nhưng tuyệt nhiên hắn hôn mê.
Theo Vân Phi Dương suy đoán, tiểu tử này dần dần dung hợp với thần hồn Kim Cương Thần, về sau sẽ càng khủng bố hơn!
Hắn ngồi xuống, nói:
- Tu vi có tăng lên không?
La Mục hiện tại giống như chó chết, không còn khí lực nói chuyện, bất quá trong lòng hắn cũng rất hưng phấn. Bởi vì trải qua một canh giờ
thống khổ tra tấn, tu vi hắn tăng tiến không ít, thậm chí hắn còn cảm
thấy mình có khả năng đột phá Vũ Đồ sơ kỳ đỉnh phong!
- Ngươi ở lại nơi này đi.
Vân Phi Dương đứng lên, nói:
- Ngày mai tiếp tục lịch luyện.
Nói xong, nhét hắn vào trận pháp.
- Đáng ... đáng giận!
La Mục nắm thật chặt quyền, tâm lý sụp đổ:
- Ngươi cái tên này, tốt xấu gì cũng phải cho ta tấm thảm chứ!
- Hô.
Hắn nỗ lực nằm ngửa, miệng hô hấp không ngừng, nói:
- Linh lực thật cường đại!
Đây là cơ hội tốt!
La Mục vội vàng vận chuyển tâm pháp, điên cuồng hấp thu Linh lực.
Hắn tu luyện tâm pháp tên Nạp Linh quyết, chính là Độc Môn Tâm Pháp
của La gia, bản tâm pháp này hắn đã thuộc làu khẩu quyết từ mười năm
trước, nhưng bởi vì thân thể hạn chế, không có cách nào tu luyện.
Sau khi giác tỉnh thần hồn, vẻn vẹn vài ngày, hắn đã lĩnh ngộ Nạp Linh quyết hoàn mỹ!
Thực ra, thiên phú La Mục cực kỳ tốt, có thể nói không kém bất kỳ
thiên tài nào của Đông Lăng Quận, thậm chí ưu tú hơn Trương Hằng.
Chỉ là hắn bị giới hạn kinh mạch và đan điền nên không cách nào tu luyện như người thường.
Bây giờ thân thể không trở ngại nữa, hắn có thể tu luyện, thành tựu tương lai khẳng định không thấp!
Vân Phi Dương từ trong phòng đi ra, trải qua một đêm nghỉ ngơi tinh
thần tên này vô cùng sảng khoái, hắn rửa mặt rồi đi vào hậu viện thôi
phát Bách Hoa Thảo, sau đó mới tiến đến Trọng lực Tụ Linh Trận.
La Mục vẫn còn xếp bằng trong Tụ Linh Trận, tên này đang tĩnh tọa vận công, thân thể đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất.
Vân Phi Dương nói:
- Thế nào?
La Mục chậm rãi mở mắt, thản nhiên nói:
- Đột phá đến Vũ Đồ trung kỳ.
Thanh âm này, vẻ mặt này, tuyệt đối là cao thủ nhất lưu!
Nhưng.
Không thể phủ nhận.
Hiện tại tên này tuyệt đối có tư bản trang bức, thử hỏi trừ Vân Phi
Dương ra còn có ai có trong vòng một đêm đột phá từ Vũ Đồ sơ kỳ đến
trung kỳ?
- Cũng không tệ lắm.
Vân Phi Dương chân thành nói:
- Tuy có Linh lực bàng bạc cho ngươi hấp thu, nhưng trưởng thành quá nhanh, sẽ mang cho ngươi tác dụng phụ vô cùng nặng nề.
Trải qua hai lần tu luyện, đạo lý này hắn đã thấm sâu trong người.
La Mục nắm quyền, ngưng trọng nói:
- Chỉ cần tu vi đề cao, tác dụng phụ không quan trọng.
Hắn muốn đánh về La gia, cho nên vô cùng nôn nóng tăng cao tu vi!
Vân Phi Dương cười nói:
- Trong mấy ngày này, ta sẽ huấn luyện để ngươi thoát thai hoán cốt!
La Mục đứng lên, chân thành nói:
- Giống như ngươi rất quan tâm ta? Ngươi có phải ưa thích nam nhân? Ta nói cho ngươi biết, La Mục ta rất bình thường...
Bành!
Vân Phi Dương một quyền oanh hắn ngã xuống đất, lạnh nhạt nói:
- Ta cũng rất bình thường!
Nói thật.
Hắn vô cùng không muốn kéo con hàng này vào tu luyện, nhưng theo hắn
suy đoán, muốn tái tạo Thần Giới phải cần tề tụ 108 Thần, thông qua năng lực chư Thần mới có thể gây dựng lại Thần Giới vỡ nát.
La Mục thân là người thừa kế Thần, nhất định phải để hắn nâng cao tu vi lĩnh ngộ ra thần thông!
Thần thông Kim Cương Thần là gì?
Vân Phi Dương suy đoán hẳn là loại hình cường hóa nhục thân, cho nên
mới kéo hắn tới đây, dưới trọng lực áp bách là cơ hội tốt nhất để thối
luyện thân thể!
Linh Niệm Vân Phi Dương dung nhập trận pháp, bắt đầu chậm rãi thao túng trọng lực.
Rất nhanh.
Lực áp bách to lớn hình thành, quá trình này từ thấp đến cao tăng dần theo chất lượng.
- Hắc hắc.
La Mục ngạo nghễ đứng thẳng, nói:
- Trọng lực này quá yếu!
- Thật sao?
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng, Linh Niệm tiếp tục thao túng,
trọng lực không ngừng đề cao, rất nhanh đạt tới trình độ cấp Vũ Tông.
- Tê.
Sắc mặt La Mục dữ tợn.
Cấp bậc trọng lực này khiến hắn không thể bình tĩnh.
Xoát!
Một chân Vân Phi Dương đạp tới, La Mục bởi vì bị áp chế cho nên bị hắn đạp trên mặt đất.
- Ngươi...
La Mục phẫn nộ không thôi.
Vân Phi Dương nói:
- Đứng lên.
La Mục cắn răng, kháng cự trọng lực cấp Vũ Tông sơ kỳ đứng lên, nhưng vừa đứng dậy còn chưa vững, lại bị Vân Phi Dương đá ngã xuống.
Hắn phẫn nộ quát:
- Ngươi làm gì?!
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
- Ta sẽ một mực đá xuống, chỉ khi nào ngươi có thể né tránh, mới dừng lại.
- Đáng giận!
La Mục kháng cự trọng lực, lần nữa đứng lên.
Có kinh nghiệm một lần trước, lần này trước khi đứng lên, hắn tập trung tinh thần, làm tốt chuẩn bị tùy thời né tránh.
Quả nhiên.
Chân Vân Phi Dương lại quét tới.
La Mục đã sớm chuẩn bị cho nên trong lòng cười lạnh, sải bước ra một bên nặng nề né tránh.
Đáng tiếc.
Dưới áp chế của trọng lực cấp Vũ Tông, tuy Linh Niệm hắn theo kịp tốc độ ra chân của Vân Phi Dương nhưng thân thể lại không theo ý muốn, cuối cùng lại bị quét ngã trên mặt đất.
- Hô...
La Mục ngã trên mặt đất, thở hổn hển.
Hai lần té ngã đứng lên, để hắn hao phí không ít Linh lực, bây giờ hắn đã tinh bì lực tẫn.
Vân Phi Dương lãnh đạm nói:
- Nếu như ngươi chỉ có chút trình độ như thế, có khác gì phế vật, đời này cũng đừng hòng đánh về La gia.
- Ngươi…
Lửa giận trong lòng La Mục thiêu đốt.
Vân Phi Dương vẫy tay, nói:
- Có phải muốn đánh ta không, đến đây, ta đứng đây để ngươi đánh, tuyệt không tránh!
- A!
La Mục quát to một tiếng, có lẽ do lửa giận chi phối, nên hắn đứng lên lần nữa.
Đáng tiếc.
Sau khi hắn đứng lên đã hết sức.
Dù muốn đánh gia hỏa gần trong gang tấc trước, hắn cũng không còn khí lực nhấc tay.
- Quá yếu!
Một chân Vân Phi Dương bay tới.
Bịch!
La Mục lần nữa bị đá ngã xuống đất.
Lần này, hắn triệt như bãi bùn nhão nằm trên mặt đất, thở ra vô cùng khó khăn.
Xoát.
Vân Phi Dương triệt tiêu trọng lực, nói:
- Cho ngươi nửa canh giờ nghỉ ngơi.
La Mục nhanh chóng tranh thủ hấp thu Linh lực trong trận, gian nan ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển tâm pháp.
Rất nhanh, nửa canh giờ trôi qua.
Cường độ trọng lực cấp Vũ Tông lần nữa xuất hiện, La Mục cảm thấy áp
lực nhưng trải qua vừa rồi, thân thể hắn đã thích ứng được một chút.
Hắn nhìn Vân Phi Dương, nói:
- Ngươi không tránh?
- Không tránh.
- Hàaa...!
La Mục giơ lên quyền đầu, đánh tới mặt Vân Phi Dương, tuy rất chậm, nhưng cũng khá.
Nhưng.
Một giây sau, hắn lại khóc.
Bởi vì Vân Phi Dương bỗng nhiên giơ lên chân, đá nhẹ vào đũng quần hắn.
- Ngao ô!
La Mục che lấy đũng quần, sắc mặt dữ tợn quát.
- Ngươi... Ngươi nói không tránh mà!
Vân Phi Dương thản nhiên đáp.
- Nhớ kỹ, dưới bất cứ tình huống nào, cũng không nên tin tưởng đối thủ của mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT