Thanh Nhi cùng mấy võ giả đứng trước một cửa hàng đèn đuốc sáng trưng, phía trên treo bảng hiệu.
Tiền trang Trương gia.
Tiền trang có quy mô lớn nhất Đông Lăng Quận, do Trương gia quản lý, người phụ trách là Trương Hằng.
Thanh Nhi mặc dù chỉ là thị nữ nhưng lại được Trương Hằng vô cùng tín nhiệm, mỗi khi trời tối vào lúc này sẽ tới đây kiểm kê tài vụ.
-Thanh tỷ.
Mấy tên tiểu nhị nhìn thấy Thanh Nhi đến thì cung kính hô.
- Ừm
Thanh nhi thản nhiên nói:
- Thời gian cũng không còn sớm, đóng cửa đi.
- Vâng.
Cả đám nhất thời bận rộn.
Thanh Nhi trực tiếp đi vào trong phòng, mấy tên võ giả cũng vào theo.
Trên một đại thụ đối diện tiền trang Trương gia.
Vân Phi Dương ngồi trên cành cây, thông qua khe hở của lá cây nhìn
thấy Thanh Nhi đi vào, khóe miệng hiện ra tia cười lạnh, chợt phóng
thích Linh Niệm hướng về phía nội viên tiền trang, rất nhanh đã bị trận
pháp ngăn cách.
Tiền trang là trọng địa, đương nhiên có bố trí trận pháp.
- Nếu như là ta, tất nhiên sẽ đem giấu người của tổ chức ở một nơi không ai nhận ra, cho nên…
Vân Phi Dương ánh mắt lạnh lẽo, nói:
- Đại bản doanh Ám Bộ chính là ở đây!
Không sai.
Ám Bộ ẩn thân tại tiền trang Trương gia!
Xác thực mà nói.
Tiền trang Trương gia thực ra cũng là Ám Bộ, ban ngày làm ăn tối sẽ hóa thân sát thủ, hoàn thành sứ mệnh của cố chủ.
Chỉ sợ sẽ không có người nghĩ đến, một tiền trang chính quy lại chính là một tổ chức sát thủ dính đầy máu tươi!
Trong tiền trang có một tầng hầm lớn.
Buổi sáng là nơi chứa vàng, đến tối là phòng huấn luyện sát thủ.
Giờ phút này.
Mười mấy sát thủ ẩn giấu bên trong, bọn họ hoặc tu luyện hoặc đánh cọc gỗ, một bộ dáng rất chuyên nghiệp.
Ám Bộ xác thực rất chuyên nghiệp.
Không cần lý do chỉ cần cố chủ trả thù lao, họ sẽ hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian nhanh nhất, rất ít khi làm người khác thất vọng.
Lời răn của Ám Bộ chính là lấy tiền của người, giúp người tiêu tai.
Cộc cộc.
Trên cầu thang, Thanh Nhi cùng thủ hạ bước xuống.
Khi nàng xuất hiện, các sát thủ đang huấn luyện đều dừng lại, trong mắt lấp lóe vẻ hưng phấn.
Thanh Nhi chính là người tuyên bố nhiệm vụ.
Nàng xuất hiện chỉ có một nguyên nhân, có nhiệm vụ muốn tuyên bố!
Ám Bộ cấp bậc nghiêm ngặt.
Sát thủ chia làm Giáp Ất Bính Đinh.
Muốn đạt được đãi ngộ võ đạo càng cao, tăng cấp bậc càng cao thì nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ không ngừng.
- Độc Xà đâu?
Thanh Nhi đi xuống, lạnh lùng quét qua mọi người.
Rất nhiều sát thủ khẽ giật mình.
Sát thủ danh hào Giáp Tử cũng không phải đứng đầu, phía trên còn có
một loại sát thủ được xưng Vương bài sát thủ, mà có thể trở thành Vương
bài sát thủ thì yếu tố đầu tiên là nắm giữ tu vi Vũ Tông, kế tiếp mới là số lượng nhiệm vụ.
Trong Ám Bộ.
Tấn chức Vương bài sát thủ có ba người, Độc Xà là một trong số đó.
Người công bố nhiệm vụ lại điểm danh tìm Độc Xà, rất nhiều sát thủ
hiểu rõ, nhiệm vụ này rất khó giải quyết nên phần hưng phấn kia giảm
xuống rất nhiều.
Nhiệm vụ có thể làm cho Độc Xà phải ra tay.
Lấy thực lực hiện tại của bọn họ, căn bản không có năng lực xử lý.
Cuối phòng huấn luyện, một người trung niên râu ria xồm xoàm giơ tay lên nói:
- Thanh Sứ đại nhân, ta ở chỗ này.
Người này chính là Độc Xà.
Nếu như cư dân Đông Lăng thành nhìn thấy hắn, khẳng định sẽ rất sợ
hãi, bởi vì người này thường xuyên đi lại trong thành với bộ dạng lôi
thôi lếch thếch giống như ăn mày, ưa thích ăn nhờ ở đậu, thường xuyên
đánh nhau với người khác.
Không nghĩ tới hắn lại là Vương bài sát thủ cao cấp nhất của Ám Bộ!
Thanh Nhi thản nhiên nói:
- Có nhiệm vụ.
Độc Xà lười biếng đứng lên, duỗi người một cái rồi nói:
Tên Vân Phi Dương này sớm đã được Hắc Hồ Ất hào ra tay, bọn họ cũng đã biết.
Nhưng.
Ban đầu hắn là một học sinh không được để mắt tới, vậy mà làm cho Hắc Hồ đến nay chưa về, năm Giáp Tử lần lượt phái ra cũng không tin tức.
Hắc Hồ cùng năm sát thủ danh hào Giáp Tử không trở về, Vân Phi Dương
ngày hôm nay lại xuất hiện tại Đông Lăng thành, như vậy chỉ có một kết
quả, chính là nhiệm vụ thất bại, bị giết chết.
Cho nên.
Trong lòng các sát thủ, cái tên Vân Phi Dương này được liệt vào mục tiêu nguy hiểm nhất.
Độc Xà nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Nhiệm vụ này rất khó giải quyết.
Thanh Nhi trầm mặt nói:
- Làm không được?
Độc Xà lắc đầu, chợt chân thành nói.
- Thanh Sứ đại nhân, ta cùng Trương công tử từng có hiệp nghị, hoàn thành một nhiệm vụ nữa thì có thể khôi phục tự do.
- Ta biết.
Thanh Nhi lạnh lùng nói:
- Chỉ cần ngươi giết chết Vân Phi Dương, treo đầu hắn trên cửa Đông Lăng thành thì ngươi có thể rời Ám Bộ.
- Được.
Ánh mắt Xà Hạt lãnh lệ nói:
- Việc này, ta tiếp!
Bành!
Đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Sắc mặt mọi người biến đổi, quay người nhìn về cửa bậc thang thì nhìn thấy cánh phòng bằng sắt rơi xuống, bị đá đến biến hình.
Đạp.
Vân Phi Dương tiêu sái đi xuống, cười nói:
- Ta tới rồi, đừng tìm làm gì nữa mất công.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT