1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300
Đoan Mộc Lệ Hoa bị đánh bay ra khỏi đài giao đấu, lộ ra tướng mạo, nhưng người này lại là thiếp thân nha hoàn Tiểu Ngọc. Thực sự khiến người ta bất ngờ! Một khắc này. Thiên Vũ Quận vô pháp tiếp nhận. Bời vì, Tiểu Ngọc đã bị Vân Hoa đánh bay ra ngoài, đại biểu thua
trận, chẳng khác nào nói hai quận luận bàn, lấy Thiên Vũ Quận bị thua mà chấm dứt! Chiêm Long tức giận xém chút thổ huyết. - Viện trưởng, ta... Tiểu Ngọc nằm rạp trên đất, mắt ngậm nước, rất ủy khuất. Có thể không ủy khuất sao. Vài ngày trước Tiểu thư đã vụng trộm rời khỏi học phủ. Vì không để học phủ và gia tộc phát hiện, nàng bất mình mặc khải giáp rồi dùng dịch dung để giả mạo nàng. Loại chuyện này, cũng không phải lần một lần hai. Tiểu Ngọc đồng ý, ỷ vào trận pháp dịch dung thần kỳ của tiểu thư, lấy thân phận nàng tại học phủ tu luyện. Hết lần này tới lần khác, hai ngày trước, viện trưởng tìm đến nói muốn nàng tham gia võ đạo luận bàn! Tiểu Ngọc lúc ấy ngơ ngác. Nhưng nàng không dám nói ra chân tướng, chỉ có thể đồng ý. Thực. Tu vi Tiểu Ngọc cũng không tệ, Vũ Sư sơ kỳ, nhưng đối mặt Âm Dương Thần chuyển thế, không thể chống cự, nhất chưởng đánh bay. - Ha ha ha! Cao Viễn Chúc đứng dậy, cười ha hả. Vân Hoa đánh bại người thứ ba, như vậy đã đoạt được thắng lợi, hai trận đấu phía sau dù nhận thua cũng thắng. Cao hứng còn có La Mục! Hắn tiêu sái vuốt mái tóc, nói: - Ai, Thiên Vũ học phủ này quá yếu. Vân Phi Dương nâng cằm lên, nhiều hứng thú nói: - Lại là thế thân, cũng không biết nữ nhân kia hình dạng thế nào, có phải loại hình ta thích không? Đoan Mộc Lệ Hoa phái ra nha hoàn giả mạo, để hắn sinh ra hứng thú. Nguyên nhân rất đơn giản, nha hoàn đã thanh tú xinh đẹp như thế, thân là chủ nhân, tướng mạo chắc cũng nhất đẳng! - Ai! - Chuyện gì đang xảy ra thế?! - Ba trận giao đấu đã xong, để người ta thắng cả ba! Võ giả Thiên Vũ Thành nhao nhao sụp đổ. Giao đấu luận bàn, thắng thua là sự việc bình thường. Nhưng bọn họ không thể tiếp nhận, bị người đánh 3-0, làm sao có thể ngẫng đầu làm người! Chiêm Long tức giận, thân thể run rẩy. Nhưng vào lúc này, Cao Viễn Chúc cười nói: - Chiêm viện trưởng, thắng bại đã định, trận đấu tiếp theo cũng không cần phải tiến hành nữa. - Không được! Chiêm Long cả giận quát: - Như thường lệ giao đấu! Luận bàn đã thua. Nhưng cũng không thể để người ta đánh 3-0, cái này nếu như truyền ra bên ngoài, Thiên Vũ học phủ sẽ bị người nhạo báng. - Ai… Cao Viễn Chúc thở dài một hơi, nói: - Ta có thể hiểu được, như vậy đi, hai trận sau, Đông Đông Lăng học
phủ chúng ta chủ động bỏ quyền, kết quả 3-2 này, ngươi chắc hài lòng
chứ. - Ngươi! Con ngươi Chiêm Long phun lửa. Chủ động chiến thắng, và chủ động bỏ quyền có thể giống nhau sao, ta hài lòng cái chim! Hắn không hài lòng. Vân Phi Dương cũng không hài lòng! Hắn đứng lên, nghiêm túc nói: - Viện trưởng, thân là người Đông Đông Lăng học phủ, chỉ có chết đứng, không quỳ bỏ quyền, ta nguyện ý xuất chiến! - Cái này Cao Viễn Chúc nhíu mày. Hắn cũng không muốn để Vân Phi Dương ra sân, dù sao, thắng bại đã
phân, nếu như tiếp tục giao đấu, thụ thương tổn gì, thì được không bù
mất. Bất quá. Đông Lăng học phủ chỉ có chết đứng, không quỳ bỏ quyền. Câu nói này lại làm Cao Viễn Chúc động dung. Hắn hơi suy nghĩ, ngưng trọng nói: - Xuất chiến đi! Xoát. Vân Phi Dương nhảy lên đài. Vân Hoa còn không chưa xuống đài, nàng chạy tới xấu hổ nghiêm mặt nói: - Vân Phi Dương, ta vừa rồi biểu hiện có tốt không? - …. Vân Phi Dương nhíu mày, nói: - Nhanh đi xuống. - Dạ! Vân Hoa giống như một cô vợ nhỏ nghe lời, nhẹ nhàng nhảy xuống. Đăng! Đăng! Đột nhiên, âm thanh kỳ quái từ đằng xa truyền đến. Mọi người quay người nhìn lại, thì thấy một bóng người liên tục giẫm
đạp giữa không trung, mỗi một bước đều sinh ra thanh âm đăng đăng. Đây là lăng không đạp bước! Cũng chứng minh, người đến có tu vi Vũ Tông! Võ giả Thiên Vũ Thành cả kinh. - Cao Tường Chi Tinh, Tiêu Bằng! Nguyên bản, đám học sinh Thiên Vũ học phủ uể oải, như hít bóng cười, hưng phấn hoan hô. Các nữ sinh giống như phát cuồng, hét ầm lên, thanh âm lấn át nam sinh! - A a, Tiêu Bằng kìa! - Nguyên lai hắn bên trong học phủ! - Không được, trái tim ta đập nhanh quá, ta muốn xỉu! Chúng nữ dùng ánh mắt mê trai, nhìn không ngừng nam tử đang tới. Một
khắc này, các nàng hận không thể bay lên, kéo nam tử tiêu sái kia vào
lòng! Vân Phi Dương cũng nhìn. Linh Niệm bao phủ, hắn thấy được người tới là một nam tử tóc dài xõa
vai, tướng mạo nhìn qua không tệ lắm, nhưng không đẹp trai như mình! Ba! Vân Phi Dương nắm chặt quyền, con ngươi lấp lóe vẻ lạnh lùng. Hắn giận. Bời vì cái tên gọi Cao Tường Chi Tinh - Tiêu Bằng ra sân quá kiêu căng, thực rất khó chịu. La Mục cũng khó chịu! Tên này trang bức đến phá thiên, thực sự không thể nhịn. Đăng đăng đăng. Tiêu Bằng dậm chân mà đến, cuối cùng chầm chậm rơi trên đài giao đấu, vuốt mái tóc dài, mỉm cười nói: - Ngươi là La Mục? Thanh âm âm nhu, có chút nương khí. Nhưng. Khi hắn bày ra mỉm cười, mở miệng nói chuyện, nữ sinh dưới đài điên cuồng hét to, có người xém chút ngất đi. Mẹ nó! Vân Phi Dương trợn mắt. Nội tâm đầy thương tổn! Tại Đông Đông Lăng học phủ, không có nữ sinh vì mình thét lên như
thế, mà Lương Âm, Lâm Chỉ Khê còn thường xuyên lạnh nhạt nhìn mình. Người so với người làm người ta tức chết mà! Việc Tiêu Bằng xuất hiện khiến nữ sinh học phủ xao động, võ giả Thiên Vũ Thành cũng không ngoài ý muốn. Bởi vì, Cao Tường Chi Tinh chỉ là một trong những xưng hào của hắn, hắn còn có danh xưng khác - Mị Lực Chi Tinh! Bàn về mị lực. Tiêu Bằng tại Thiên Vũ Học phủ, tuyệt đối đệ nhất. Mà. Người này cũng rất có phong độ. Cho nên, được rất nhiều cô gái thích, mỗi lần xuất hiện đều sẽ mê đảo ngàn vạn thiếu nữ. Đương nhiên. Dáng dấp đẹp trai, lại có mị lực chỉ là vẻ ngoài, quan trọng hơn là tu vi của người này đã đạt đến Vũ Tông sơ kỳ đỉnh phong! Có nhan sắc, có thực lực. Các nàng không thích mới lạ. Thực, Vân Phi Dương cũng không cần quá thương tâm, sau khi hắn đánh
bại Trương Hằng, cũng đã thành thần tượng trong suy nghĩ các cô gái tại
Đông Lăng học phủ. Chẳng qua là. Sau khi Sinh Tử Đài chi chiến, hắn ở học phủ vài ngày đã xuất phát. Chúng nữ thét chói tai nối không dứt. Xoát. Tiêu Bằng nhẹ nhàng giơ tay lên, ngón tay thon dài vươn ra, ôn nhu nói: - Bọn muội muội, xin yên tĩnh. Dát. Diễn võ trường nháy mắt yên tĩnh. Rất nhiều thiếu nữ hai tay dán trước ngực, sắc mặt ửng đỏ, trái tim
nhỏ phanh phanh nhảy loạn, trong đám người còn có thiếu nữ kích động đến ngất đi. Vân Phi Dương cúi đầu, nắm chặt đầu quyền. Một khắc này, hắn lại thụ thương. Bời vì, tên này một câu bọn muội muội, quả thực quá không biết xấu hổ! Để cho tên mặt dày như Vân Phi Dương nhịn không được, có thể thấy Mị Lực Chi Tinh này tài đến mức nào. - La Mục. Tiêu Bằng lại lựa chọn tóc đen, tiêu sái nói: - Nghe nói ngươi đánh bại Đào Tề? Xoát! Đột nhiên, quanh thân Vân Phi Dương bạo phát khí kình cuồng bạo! Ầm ầm. Đài giao đấu nháy mắt run lẩy bẩy. Sắc mặt nhóm đại sư Trận Pháp đại biến. Sau một khắc, bọn hắn dù muốn thao túng Linh Niệm vững chắc trận pháp cũng đã muộn, bởi vì lực trùng
kích cự đại bành trướng làm trận pháp phai mờ! Oa! Mười cao thủ trận pháp gặp khó, thổ huyết tại chỗ. - Lão tử… Vân Phi Dương bạo phát 20 trọng thuần linh lực, ngưng tụ trong nắm tay vung đến, như một đầu hung thú phẫn nộ, nói: - Cho ngươi, cút!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300