“Chào Tô Gia Gia.” Diệp phi chủ động tiến lên chào hỏi.
Tô, Diệp hai nhà là thế giao, Diệp Phi cùng Tô Hiếu Khôn quan hệ cũng không tồi.
Tô Hiếu Khôn cũng rất thích Diệp Phi người thanh niên này, ông đối với Diệp Phi cũng không tệ, mới cật lực tác hợp Diệp Phi cùng Tô Khinh Trúc.
Hơn nữa Diệp Phi là nhìn hắn từ nhỏ đến khi lớn lên, mặc kệ tài học vẫn là nhân phẩm, Diệp Phi ở Yến Kinh thượng tầng vòng đều là nhất lưu xuất sắc, tuyệt đối xứng đôi với Tô Khinh Trúc.
Hai người vốn nên là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, chỉ tiếc là Tô Khinh Trúc cô……
Tô Hiếu Khôn trong lòng tiếc hận, tiếp đón Diệp Phi nói: “Mau ngồi, người đâu tới dâng trà.”
“Vâng.”
Bên cạnh hầu gái bưng lên một bình trà Vũ Di Sơn, tức khắc một cổ thanh hương bốn phía, hương trà quanh quẩn thơm ngát.
Diệp Phi một bên thưởng thức trà, một bên chủ động cùng Tô Hiếu Khôn nói chuyện phiếm hỏi thăm sức khỏe.
Tô Hiếu Khôn đối với Diệp Phi xác thật không tồi, ở tiểu thuyết cũng từng nhiều lần bảo vệ Diệp Phi.
Cũng bởi vậy, Diệp Phi đối vị trưởng bối này trước sau đều có một tia kính trọng.
Về phần Tô Khinh Trúc thì……
Diệp Phi trước sau cũng chưa cùng từng cùng cô nói qua một câu, trừ lúc mới vừa gặp mặt chỉ gật đầu chào hỏi ở phía bên ngoài, toàn bộ hành trình đều không có cùng cô nói chuyện phiếm.
Cái thói quen nhiệt tình của Diệp Phi lúc trước, làm bây giờ cô hơi thích ứng không kịp.
Hôm nay Tô Khinh Trúc mặc một chiếc áo khoác ngoài màu trắng, khí chất càng hiện lãnh diễm, nửa người dưới còn lại là ăn mặc váy ngắn, đai lưng siết eo nhỏ, lộ ra dáng người yểu điệu.
Ăn mặc như thế này, lại có một vẻ đẹp thanh ệ, mặc kệ đi đến nào đều có thể khiến cho một mảnh phương mở mang tầm mắt~, nhưng Diệp Phi lại làm như không thấy.
“Lão gia tử, hôm nay là con cố ý tìm ông nói chuyện, con biết ông cố ý tác hợp con cùng Tô tiểu thư, đáng tiếc con cùng với Tô tiểu thư không thích hợp.” Mấy phen hàn huyên qua đi, Diệp Phi đi thẳng đến vấn đề chính.
Tô Hiếu Khôn đại khái cũng đoán được ý định của Diệp Phi khi đến đây.
Nghe vậy, Tô Hiếu Khôn nhìn cháu gái nhà mình, lại quay sang nhìn Diệp phi, thở dài một tiếng, nói: “Ta già rồi, thân thể cũng không tốt, chỉ hy vọng có cái người đáng tin cậy có thể yêu thương Tô Khinh Trúc. Đáng tiếc, đáng tiếc……”
Tô Hiếu Khôn thổn thức không thôi.
Đương nhiên, Tô Hiếu Khôn vẫn là rất hy vọng nhìn thấy Diệp Phi và Tô Khinh Trúc ở bên nhau.
Diệp phi thành khẩn nói: “Tình cảm miễn cưỡng không được, trước kia là con không hiểu chuyện. Còn hy vọng lão gia tử giúp đỡ không may lại làm khó xử Tô tiểu thư, con cùng cô ấy hiện tại bây giờ chỉ là bạn bè bình thường.”
“Thôi được.” Tô hiếu Khôn thở dài: “Là ta lão gia hỏa này làm điều thừa, về sau ta cũng mặc kệ, các ngươi người trẻ tuổi sự tình giao cho các ngươi người trẻ tuổi giải quyết.”
Có thể dự kiến, diệp phi này phiên nói cho hết lời về sau, gia gia tuyệt đối sẽ không lại khó xử cô cùng Diệp Phi.
Tô Khinh Trúc sẽ được tự do.
Điều này làm cho Tô Khinh Trúc như trút được rất nhiều gánh nặng, trong lòng rất nhiều cảm xúc hỗn tạp.Diệp Phi mấy ngày nay biểu hiện, tựa như thay đổi một người, đối với cô không còn nhiệt tình như trước nữa.
Diệp Phi lúc này đứng dậy, nói: “Tô gia gia, con đi trước đây.”
Từ đầu đến cuối, Diệp Phi đều không nói chuyện với Tô Khinh Trúc một lời.
Tô hiếu Khôn đứng dậy đưa tiễn, nói: “Tiểu phi, việc đã đến nước này, ta đây cũng không khuyên ngươi nữa. Hy vọng sau này hai nhà chúng ta vẫn luôn là thân mật khăng khít.”
Diệp phi nói: “Ngài yên tâm, chuyện này tuyệt không sẽ ảnh hưởng đến hữu nghị của hai nhà chúng ta.”
“ah, vậy là tốt rồi.” Tô Hiếu Khôn chống gậy đứng dậy, còn muốn nói nữa lời nói, lúc này lại cảm giác trước mắt tối sầm, hô hấp khó khăn, toàn thân mệt mỏi.
Hắn trước mắt tối sầm, trực tiếp về hướng về phía sau ngã xuống.
“Gia gia!” Tô Khinh trúc cả kinh hét lên một tiếng, thần sắc hoảng hốt.
Tô Hiếu Khôn thân thể vẫn luôn không tốt, đi đường cơ bản đều phải chống gậy, cộng thêm mấy loại bệnh tật khác.
Mà giờ phút này, Tô Hiếu Khôn trực tiếp hướng về Diệp Phi ngã xuống.
May mắn Diệp Phi phản ứng rất nhanh, trực tiếp đỡ Tô Hiếu Khôn.
“Tô lão gia?” Diệp phi đỡ Tô Lão Gia, đồng thời trong lòng thầm nói một tiếng:Đến rồi!
Diệp phi tới Tô Gia, liền đoán trước được tình huống trước mắt
Kỳ thật hôm nay Diệp Phi tới có hai mục đích.
Mục đích thứ nhất, đương nhiên là cùng với Tô Hiếu Khôn làm sáng tỏ sự tình hắn cùng với Tô Khinh Trúc.
Mục đích thứ hai, chính là bây giờ!
Diệp phi rất rõ ràng nhớ rõ ở tiểu thuyết, Trần Lạc lúc ban đầu lên sân khấu chính là ở Tô gia!
Sư phụ Trần Lạc và Tô Hiếu Khôn là bạn cũ, bởi vậy Trần Lạc đi vào Yến Kinh chuyện thứ nhất chính là tìm Tô Hiếu Khôn.
Trùng hợp lúc này Tô Hiếu Khôn trên giường bệnh, Trần Lạc nhân cơ hội này trị hết bệnh cho Tô Hiếu Khôn, được Tô Gia trên dưới đều cảm kích.
Trần Lạc cũng được Tô Khinh Trúc cảm kích, có thể tiếp cận Tô Khinh Trúc, dựa vào gần khả năng y thuật của mình, hơn nữa một ít thủ đoạn mới làm Tô Khinh Trúc yếu lòng.
Ở tiểu thuyết Trần Lạc xuống Tô gia khi, khi Tô Hiếu Khôn bắt đầu bị bệnh sau bốn ngày.
Cũng bởi vậy Diệp Phi căn cứ thời gian suy đoán, Tô Hiếu Khôn chính là hôm nay bị bệnh.
Cho nên hắn mới chọn hôm nay tới Tô gia.
Kết quả thật sự bị hắn gặp được!
Vừa lúc nhân cơ hội này, hắn cần phải dùng 《 Hoàng Đế Nội Kinh 》 y thuật chữa khỏi bệnh cho Tô Hiếu Khôn.
Kể từ đó, hắn chẳng những có thể được Tô gia trên dưới cảm kích, càng có thể chặt đứt quan hệ với Trần Lạc, ngược lại còn làm cho Tô Khinh Trúc có cảm tình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT