"Ơ? "Cúc"? Cha hắn đặt tên có chút tùy ý a.... " ( Ta đặt có ý cả đó)
"..." Tên tiểu nhị không dám nói lời nào.
Giang Bắc tùy ý ngồi xuống chỗ gần cửa sổ.
Mí mắt Trần Phân hung hăng nhảy vài cái, cố ý, tên Giang Bắc tuyệt đối là cố ý!
Từ lúc hắn sinh ra đến bây giờ, ở trong Liễu Vân thành chưa từng có người nào dám đối xử như vậy đối với mình!
"Nhận được từ Trần Cúc: 34 điểm cà khịa. "
Trần Cúc đang chuẩn bị ra oai phủ đầu, một tiếng thét to đã cắt đứt động tác của hắn, làm hắn sợ tới mức hắn thiếu chút nữa ngã trên mặt bàn.
"Yên Lam tiểu thư đến! "
Toàn bộ quán rượu cũng theo đó yên tĩnh trở lại.
"Chuyện gì xảy ra? " Giang Bắc có chút mộng bức, không hiểu lắm, quay đầu hỏi hộ vệ.
"Yên Lam tiểu thư đến Liễu Vân thành dạo chơi, hôm nay tới nơi này, rất nhiều người đến liếc nhìn nàng một cái. " Hộ vệ thấp giọng đáp.
Cha mẹ nó, hộ vệ cũng biết!
Minh tinh a...!
Mà Trần Cúc cũng nghe được đoạn hội thoại giữa Giang Bắc với đám hộ vệ.
Nhà giàu mới nổi chính là nhà giàu mới nổi, hiện tại không rảnh chơi với ngươi, hừ, Yên Lam tiểu thư mới cần quan tâm nhất!
Trong lầu các, một tầng màn chậm rãi rơi xuống.
Lập tức, ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn!
Đàn tranh phát ra loạt âm thanh, theo lụa mỏng chậm rãi lộ ra.
Giang Bắc ăn một chút rượu và thức ăn, mùi vị không tệ.
Có thể, hắn cũng rất muốn thưởng thức âm nhạc.
Liếc qua mục tiêu — Trần Cúc.
Hắn đang nhắm mắt hưởng thụ, có vẻ rất say mê!
Trong lòng Trần Cúc đâu có nghĩ ngợi gì nhiều, hắn chỉ nghĩ rằng đã là một công tử tao nhã thì nhất định phải thưởng thức âm nhạc.
Đột nhiên, hắn cảm giác bả vai bị người khác vỗ một cái.
"Ngươi là nơi nào đến, sao ngươi biết ta là mỳ tài tu luyện? "
"Nhận được từ Trần Cúc: 75 điểm cà khịa. "
Bị quấy rầy, hắn cảm giác rất phiền.
"Đừng làm phiền bổn thiếu gia thưởng thức nhạc! "
Chỉ thấy vừa dứt lời, Trần Cúc lại lần nữa nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái mê say!
Giang Bắc vui vẻ, thứ hắn muốn chính là điều này!
"Ta yêu âm nhạc, đừng làm phiền ta thưởng thức?"
Vậy không được!
Ho nhẹ hai tiếng, Giang Bắc đã bắt đầu "Tu luyện".
"Họ Trần này, ngươi cảm thấy phiền não, không phải là bởi vì ngươi truy cầu thứ sai lầm đó chứ? "
"Nhận được từ Trần Cúc: 37 điểm cà khịa. "
"Vì ngươi mắc sai lầm trong việc truy cầu mà dẫn đến phiền não, chẳng nói là ngươi tu dưỡng không đủ. "
"...Nhận được 42 điểm cà khịa. "
"Nếu như ngươi không làm chính mình phiền não, thì người khác cũng không cách nào làm cho ngươi phiền não, bởi vì ngươi còn không bỏ xuống được nội tâm của ngươi a.... "
".....Nhận được 63 điểm cà khịa. "
"Không khoan dung người khác, vậy như thế nào có thể khoan dung bản thân mình? Đến cuối cùng, vẫn là khổ chính mình. " Giang Bắc nói xong thì lắc đầu như thật!