" Ngươi..sống trên núi Vọng Luân ?" khuôn mặt không chút thay đổi khí chất cao ngạo Tử Kỳ đúng là núi băng ngàn năm tuyết phủ
" Ngươi điều tra ta.. hay lắm tên mặt lạnh ta nói cho ngươi biết dù ta là con gái nhưng không để bản thân bị ăn hiếp, sống không thẹn với lương
tâm với thiên hạ ngươi ỷ mình là Vương gia mà nhiều lần gây khó dễ ta "
Thiên Vân giận dữ nói lên suy nghĩ của mình trái lại Tử Kỳ chỉ một vẻ
mặt duy nhất
" Bản vương muốn ngươi trở thành Vương phi của ta "
" Ta không đồng ý " Thiên Vân kiên quyết từ chối. Tử Kỳ nghe thế liền ghé sát vào mặt của cô
" Ngươi.. không có quyền từ chối "
Tim Thiên Vân liền đập nhanh,mỗi lần hắn đến gần thì tim cô lại đập lỡ nhịp. Tử Kỳ mặc kệ khuôn mặt cô đang đỏ ửng hắn tiếp tục
" Ngươi đừng ảo tưởng rằng ta thích ngươi, ta muốn ngươi giúp ta làm đại
sự với võ công của ngươi chắc không phải dạng tầm thường. Ngươi yên tâm trở thành Vương phi của ta chỉ là khiến thiên hạ chú ý sau khi thành
công bản vương sẽ trọng thưởng cho ngươi "
Thiên Vân nghe hắn nói cũng hiểu đôi chút nhưng vẫn không muốn bị ràng buộc
" Được nhưng ta có ba điều kiện "
" Ngươi dám đặt điều kiện với bản vương "
" Nếu người không đồng ý thì xin lỗi dân nữ cũng không thể đồng ý nhưng
mà nếu người định ép ta thì vô dụng thôi nếu ta trốn người chắc chắn
không thể tìm ra "
Thiên Vân đứng dậy bỏ đi thì bị Tử Kỳ ngăn lại
" Nói"
Cô biết chắc hắn sẽ đồng ý liền trở nên kiêu ngạo
" Thứ nhất dù ta trở thành Vương phi ngươi cũng không được quản chuyện ta làm
Thứ hai ta muốn ngươi làm một việc
Còn điều kiện cuối để ta vẫn chưa nghĩ ra "
" Được, 10 ngày sau đến Hoà Thân phủ gặp ta"
Hiệp ước hôn nhân của họ kể từ đó bắt đầu, Thiên Vân với sự giúp đỡ của Hoà
Thân vương đã cho người điều tra và tóm gọn bọn buôn người, sau đó cô
chăm chỉ hái thuốc bán cho nhiều hiệu thuốc lớn trong kinh thành thu
lại rất nhiều ngân lượng không bao lâu cô trở nên nổi tiếng trong giới y dược
" Thiên Vân tỷ , tỷ lợi hại thật trong vòng ba ngày đã trở nên giàu có bây giờ đi đến đâu cũng biết thanh danh của tỷ "
" hihi ta nói cho đệ biết trước đây ta phải từng sống trên núi ba năm để
rèn khả năng sinh tồn nhiều khi bị thương toàn phải tìm thảo dược trong rừng để chữa ngoài ra ta còn học chế các loại thuốc để bảo vệ dung nhan cho nên nói đến thuốc kiến thức ta rất nhiều "
"Thiên Vân tỷ , tỷ thật lợi hại "
" À đúng rồi tiểu Minh ta nhờ đệ tìm hiểu chuyện đó thế nào rồi "
" Theo như đệ thăm dò hầu hết các tiểu thư phu nhân rất thích dầu thơm và hiện nay đang vào hạ nên thời tiết rất nóng các phu nhân thích sử dụng
canh hạ nhiệt , tỷ tỷ định làm gì vậy "
Thiên Vân lấy ra một chiếc túi nhỏ bên trong có chứa các viên thạch đủ màu có hương thơm dịu nhẹ
" Ta sẽ làm các viên hương này bán ra ngoài chắc chắn sẽ được nhiều người mua, còn canh hạ nhiệt thì ta sẽ dùng Tuyết Linh Chi kết hợp với các vị thuốc khác để nấu "
" woa Thiên Vân tỷ đệ rất khâm phục trí thông minh của tỷ "
Tiểu Châu ngoài đang chơi ngoài sân thì thấy Dực Phong tay ôm một chú hổ con bị thương đi vào
" Thiên Vân cô nương coi ta mang đến cho cô thứ gì này "
" Dực Phong con hổ này ở đâu vậy "
" Ta thấy nó bị mắc bẫy nhưng nó còn nhỏ quá ta không nỡ bỏ mặc nó cho nên đành mang đến cho cô chăm sóc "
Thiên Vân nhìn chú hổ con một chân đã bị thương cũng đành phải chăm sóc cho
nó, băng bó cho nó xong cô tiếp tục bàn việc với Dực Phong
" Huynh có tìm được chưa ? "
" Tìm được rồi, một ngôi nhà khá rộng lớn có thể vừa mở một cửa quán vừa có thể ở được đặc biệt hoa viên ở đó rất đẹp "
" Vậy thì mai chúng ta sẽ bắt tay vào làm việc , mục tiêu của ta là trở thành bà chủ giàu có nhất kinh thành "
...
" Vương gia, Thiên Vân cô nương đang chuẩn bị mở một mĩ viện"
" Hm hoá ra là vậy .. mèo hoang nhỏ để ta xem khả năng của nàng tới đâu "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT