(..2 ngày sau..)

" Giáo chủ gọi thuộc hạ có việc gì căn dặn "

" Tuệ Linh .. nếu như ta nhớ không lầm Thiên Vân là kẻ thù không đội trời chung với ngươi "

"Thù giết cha Tuệ Linh chết cũng không quên"

Sau khi được cận vệ thân tín đưa đi trốn Tuệ Linh trên đường trốn chạy bị truy binh truy sát nhưng may mắn là cô ta được Hạo Minh cứu đưa về Ngọc Minh phủ trở thành thuộc hạ dưới trướng của hắn

" Ngày mai bản vương sẽ dẫn quân công phá kinh thành Thiên Vân dù không còn nhớ gì chuyện lúc trước nhưng vẫn nên đề phòng hậu hoạ .. ngươi biết làm gì rồi chứ "

" Vương gia yên tâm .. Tuệ Linh sẽ giải quyết ổn thỏa cô ta "

...

Sau khi từ Vong Cơ cốc trở về Thiên Vân trở nên trầm mặc không nói gì Ngưu Quân cũng đã trở về Lạc Quyên thì trở về Hoà Thân phủ

" Giáo chủ .. Ngọc Minh phủ gửi thư đến mời người đến phủ "

" Tuyết nhi.. muội đưa thư này cho Ngưu Quân nói với hắn Hồng Ma quân chuẩn bị chờ lệnh của ta "

" Giáo chủ .. Tuyết nhi sẽ đi với người "

" Trận này là tử chiến với Thiên Lân giáo .. Tuyết nhi muội đi với Ngưu Quân chờ lệnh tại Đổng Khiết .. ngày mai xuất trận "

" Tuyết nhi đã hiểu ..xin cáo lui "

Thiên Vân theo lời trong thư tìm đến Ngọc Minh phủ để bàn đối sách với Thiên Lân giáo gia nhân trong phủ thấy cô đến chỉ đưa đến chính điện đem lên một tách trà rồi lui ra ngoài trong có vẻ thần bí , chiếc lư hương khói bay nghi ngút làm tăng phần ma mị tiếng bước chân phát ra càng ngày càng lớn

" Cung nghênh người đến Ngọc Minh phủ Hồng Ma giáo chủ , ta tên .. Tuệ Linh "

"Tuệ Linh cô nương vương gia ngài ấy đâu rồi"

" Mời theo ta vương gia đang đợi người trong mật thất "

" Làm phiền cô rồi "

Tuệ Linh dẫn cô đến một căn phòng cánh cửa lớn từ từ mở ra bầu không khí u ám đến đáng sợ cánh cửa khép lại cô trợn mắt khi nhìn thấy dấu hiệu của Thiên Lân giáo theo trực giác cô quay người lui lại vài bước

" Các ngươi là người của Thiên Lân giáo "

" Hahahaha .. ta thấy ngươi cũng chậm hiểu quá rồi kể từ lúc ngươi đồng ý với bọn ta đã định là có chết "

" Ha .. với khả năng của ngươi còn đòi giết ta , ngươi cũng quá tự tin rồi "

" Đúng là ta không giết được ngươi nhưng không có nghĩa là ta không có cách "

" Ngươi nói vậy là ý gì.. tách trà đó ta không hề uống "

" Ta đâu có nói độc trong trà từ lúc bước vào chính điện ngươi đã trúng độc rồi "

" Chẳng lẽ..lư hương .. ngươi thả độc vào trong lư hương "

" Hahaha .. đúng là chậm tiêu .. ngươi đã trúng độc gì có biết không "

" Huyết Trùng Cổ "

" Vậy còn được .. Huyết Trùng Cổ là độc dược được chế từ những loài mang tính cực độc bọn chúng được nhốt chung một chỗ sao 100 ngày con cuối cùng còn sống nhờ ăn thịt những con còn lại sẽ mang độc tính cao nhất chỉ cần lấy máu của nó sẽ chế được Huyết Trùng Cổ .. nhưng mà ngươi yên tâm nó vẫn chưa phát tán được đâu vẫn còn 2 cảnh giờ nữa .. ngươi cứ tận hưởng đi "

" Ngươi hận ta đến nỗi dùng cả bí độc tà môn ngươi rốt cuộc có thù gì với ta "

" Cũng đúng bây giờ ngươi cũng chẳng còn nhớ dù gì cũng sắp chết rồi ta sẽ nhân từ nói rõ với ngươi chân tướng "

" Chân tướng gì chứ .. ta lần đầu gặp ngươi , đừng có bịa đặt "

Thiên Vân tấn công Tuệ Linh nhưng lại cảm thấy đau đớn cả người

" Ngươi đừng nghĩ đến việc giết ta bây giờ dù độc vẫn chưa phát tán nhưng xương cốt của ngươi cũng bắt đầu đau đớn một chưởng của ta cũng đủ giết ngươi nhưng .. ta lại thích ngươi đau từng chút từng chút .. để ngươi cảm nhận nỗi đau mất cha của ta "

" Cha ngươi mất liên quan gì đến ta "

Tuệ Linh kể lại mọi việc từ lúc gặp Thiên Vân lần đầu đến lúc đẩy cô xuống vách núi Thiên Vân càng nghe càng kinh ngạc không dám tin vào những gì mình mới nghe đầu cô bắt đầu đau đớn những hình ảnh mơ hồ liên tục xuất hiện nam nhân vẫn hay xuất hiện trong giấc mơ của cô luôn gọi tên cô

" Áááá.. đầu ta đau quá.. ngươi đừng nói nữa "

" Ta vẫn cứ nói đấy .. Triệu Thiên Vân ngươi chỉ là một con tiện nhân vậy mà dám tranh giành với ta .. trước đây ta luôn thua ngươi nhưng lần này.. NGƯƠI THUA RỒI "

Ngươi thua rồi .. ngươi thua rồi ..*

" Bây giờ chắc giáo chủ đã tiến vào kinh thành phu quân của ngươi chắc đã chết rồi .. ngươi cũng nhanh chóng theo hắn đi "

Thiên Vân cúi mặt im lặng không la hét nữa Tuệ Linh tưởng cô đã sức tàn lực kiệt nên đứng cười đắc ý , Thiên Vân từ từ đứng dậy đi về phía ả ta

" Dương Tuệ Linh .. ta dạy dỗ ngươi nhiều lần như vậy mà vẫn ngựa quen đường cũ sao "

" Ngươi.. ngươi.. nói gì "

" Lâu nay cơ tay cơ chân ta vẫn chưa hoạt động lại nếu như thầy ta mà biết chắc chắn sẽ bị phạt chạy 10 vòng sân "

" Ngươi .. ngươi bị mất trí nhớ mà .. chẳng lẽ bây giờ hồi phục rồi sao"

"Trước đây ta và Vy Vy mỗi lần đánh nhau đều có một luật đó là không bao giờ chơi xấu dù ngươi không phải cô ta nhưng cũng là loại người phản bội như cô ta "

" Ngươi bị trúng độc rồi có muốn vận công giết ta cũng không được "

" Ai nói ta vận công đánh với ngươi .. một nhất đẳng karate đai đen như ta đấu với ngươi dễ như giết một con kiến "

Tuệ Linh rút kiếm ra nhắm thẳng cô mà đánh Thiên Vân né qua một bên tay đánh thẳng vào lưng của cô ta khiến cô ta chao đảo tiện tay cô đấm thẳng vào mặt của cô ta khiến cô ta ngất xỉu

" Chỉ dựa vào cô mà đòi giết ta .. ay yo mặt cô cũng dày lắm đấy đánh đau cả tay ..dù cô có là nữ nhi nếu đắc tội với ta thì đừng hòng giữ được mạng "

Thiên Vân lôi Tuệ Linh đến giường nằm sửa sang quần áo cho cô ta thì tìm thấy Huyết Trùng Cổ ,cô đổ hết vào mấy cái lư hương kia rồi bỏ đi căn phòng khói bay nghi ngút một nữ nhi xinh đẹp nằm trên chiếc giường lớn trải đầy hoa bị trói khắp người

" Dù ta rất hận cô nhưng ta cũng là nữ nhi nên trước khi chết thì cô chắc cũng muốn phải xinh đẹp một chút để có thể trở thành ma cũng là một mĩ nhân ... à không phải là mĩ quỷ mới đúng "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play