Buổi tối, Tỉnh Phi làm một bàn đồ ăn đơn giản nhưng cũng hết sức mỹ vị. Cung Phàm nhìn ngọn đèn ấm áp cùng hương thơm đồ ăn, cảm giác có chút kỳ dị, ở bên ngoài phiêu bạt nhiều năm, rốt cuộc cũng tìm được một điểm dừng chân.

Mà Tỉnh Phi, từ đầu đến cuối đều rất khẩn trương. Tuy rằng vẫn hay cùng Cung Phàm hai người cùng một nơi, thế nhưng cũng không phải ở Cung gia, mà là do cậu không ngại xa xôi, lưng đeo balo mà đi đến nơi ở của Cung Phàm. Tỉnh Phi trên mặt có điểm hồng hồng do xấu hổ.

Hai người Cung Phàm và Tỉnh Phi, một mặn một chay cùng một tô canh, vừa đủ dùng. Cung Phàm một mình uống rượu đế.

“Phi Phi muốn uống một chút hay không?” Cung Phàm cầm rượu đế.

Rượu đế tản ra mùi hương dễ chịu. Tỉnh Phi vẫn chưa từng uống qua rượu, trước kia ở nhà, cậu thấy qua phụ thân cũng thường xuyên uống rượu đế, nhưng mà rượu của phụ thân chưa bao tỏa ra mùi hương dễ chịu như này. Cũng thấy ca ca từng trộm uống rượu của phụ thân, sau khi uống xong trên mặt đỏ lên một mảnh.

“Uống ngon không ạ?”

“Không dễ uống, Phi Phi uống nước trái cây đi.” Trước khi Tỉnh Phi đến đây, Cung Phàm đã cố ý chuẩn bị riêng nước trái cây cho Tỉnh Phi.

“…….”

Cung Phàm rót nước chanh cho Tỉnh Phi.“Phi Phi có muốn ở lại đây sống cùng ca hay không.”

Cung Phàm lời nói giống như đang trần thuật lại một việc. “Ở chung”… “ở chung” — sớm chiều ở chung — sớm chiều ở chung — Tỉnh Phi tim đập thình thịch, Tỉnh Phi vỗ vỗ mặt, tim đập mạnh quá sức chịu đựng rồi!!!

Cung Phàm nhìn biểu tình trên mặt Tỉnh Phi, cười cười,“Ca tôn trọng ý kiến của Phi Phi.”

“Không có, không có.” Tỉnh Phi muốn nói anh đối xử với mình đã là phi thường tốt rồi.

“Hửm? Ca không có tôn trọng Phi Phi sao?” Cung Phàm nhướn mày nhìn Tỉnh Phi.

Tỉnh Phi thuận theo khẩu khí, thiếu chút nữa bị nước miếng nghẹn chết.“Ca đối xử với Phi Phi là tốt nhất!” Tỉnh Phi vội vã lớn tiếng nói, còn sợ Cung Phàm hiểu lầm, giương nanh múa vuốt, phất tay phất chân.

“Phương thức biểu đạt của Phi Phi thực phong phú.” Cung Phàm gắp một miếng thịt đặt vào trong bát cậu,“Ăn cơm đi.”

Tỉnh Phi cũng hiểu được chính mình vừa rồi rất dọa người, cúi đầu ăn cơm, hận không thể đem mặt vùi luôn vào trong bát.

Tỉnh Phi đi rửa bát, Cung Phàm trở về phòng đi tắm. Tỉnh Phi rửa xong Cung Phàm cũng vừa tắm xong đi ra. Cung Phàm chân mang dép xỏ ngón, mặc một chiếc quần đùi màu nâu nhạt, vẫn như trước không thích mặc áo, lạch xạch lạch xạch đi vào phòng khách.

Tỉnh Phi đang ở đó ngồi xem TV, Cung Phàm đi qua ngồi xuống bên cạnh cậu. Tỉnh Phi đang xem Ranma. Cung Phàm cũng xem cùng cậu, nhân vật chính trong đó lúc là nam lúc là nữ, dựa vào tướng mạo nữ tính chiếm được rất nhiều tiện nghi, khi là nam cũng được rất nhiều người chú ý. Tỉnh Phi nhìn đến chỗ hài hước, liền cười rất vui vẻ. Cung Phàm đem hai chân khoát lên trên bàn. Tỉnh Phi liếc mắt nhìn, lại tiếp tục xem TV, hai người dựa vào quá thân cận, Tỉnh Phi cảm giác bản thân thậm chí cảm giác được hơi nước ướt át trên người anh.

“Phi Phi so với hắn dễ nhìn hơn.” Cung Phàm chỉ vào Ranma. Tỉnh Phi quay đầu lại xem Cung Phàm. Trên mặt có chút ảm đạm. Cắn chặt răng, ánh mắt khép lại,“Ca, ngươi biết rồi sao?” Thân thể khác thường thủy chung vẫn là vấn đề Tỉnh Phi không thể thản nhiên đối mặt.

Cung Phàm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn cảu cậu, bởi vì vừa cười rất vui, nên mặt đỏ hồng hồng. Khuôn mặt nhỏ nhắn thoạt nhìn thập phần yêu mị, thật sự dễ nhìn hơn nhân vật chính bên trong, Tỉnh Phi lông mi rung động vì khẩn trương, cơ mặt cũng cứng ngắc. Hai tay không biết nên đặt ở chỗ nào, lấy một loại tư thế kỳ quái dừng ở trên sô pha.

Cung Phàm cánh tay duỗi ra, ôm chặt eo cậu. Bàn tay tại thắt lưng của cậu dạo chơi một vòng.“Bụng có chút thịt, nhưng eo thon nhỏ còn rất tinh tế.”

Tỉnh Phi bị động tác của anh biến thành mặt đỏ bừng, mở to mắt, bối rối nhìn Cung Phàm.

“Ca còn chưa hôn đâu, ánh mắt sao lại mở lớn vậy?” Cung Phàm ở trên môi cậu hôn(*) một ngụm.

(*nguyên bản là “trác” : mổ… mổ thóc hay mổ gạo đó >_< nhưng ta thấy nghe rất buồn cười nên đổi lại)

“……” Trái tim đã không thể chịu nổi nữa rồi!!! Thật muốn gọi điện thoại cho 120 tới cấp cứu.

“Ca … ca …” Tỉnh Phi nhìn Cung Phàm gần trong gang tấc, lắp bắp, muốn nói nhưng lại bị nghẹn nơi cổ họng, nói không nên lời. Cung Phàm ánh mắt mỉm cười, khóe môi Cung Phàm cong lên, còn có đôi môi khiêu gợi vừa mới “đóng dấu” cho cậu!!!

Tỉnh Phi mạnh mẽ đem tầm mắt chú ý tới TV, tràn đầy đầu óc là cái hôn mềm mại kia, cùng với “đóng dấu”, đóng dấu ……

Cung Phàm vắt chân, tay ở trên bụng Tỉnh Phi xoa đến xoa đi. Tỉnh Phi bị anh xoa khiến dạ dày không thoải mái, vừa ăn cơm xong, cảm giác bị anh ấn lên có chút buồn nôn.“Ca, đừng xoa nữa, khó chịu.”

Cung Phàm nhìn cậu, lại xoa bóp thịt thịt trên bụng cậu.

“Vừa ăn rất nhiều cơm.” Tỉnh Phi ngắm ngắm cơ bụng Cung Phàm, cơ bắp rất là rõ rệt, theo bản năng thu nhỏ bụng lại.

Cung Phàm vén quần áo của cậu lên, vén lên đến bụng. Lấy ngón tay chọc chọc, Tỉnh Phi ngăn cản vài lần cũn không được, dứt khoát theo trọng tâm ngã vào trên đùi Cung Phàm, móng vuốt đặt ở trên cơ bụng Cung Phàm chọc chọc, cứng rắn.

Tỉnh Phi đẩy tay Cung Phàm ra, chọc chọc cơ bụng của chính mình,búng nhẹ! Lại nhéo nhéo bụng mình, mềm nhũn thực thoải mái.

“Phi Phi mềm nhũn.” Tay Cung Phàm loạn chuyển trên thắt lưng Tỉnh Phi, sờ soạng một phen,“Eo thon nhỏ.”

Tỉnh Phi bị anh làm cho ngưa ngứa, cười vui vẻ tại trên đùi anh xoay qua xoay lại. Cảm giác được gần hai má có một cỗ nhiệt độ, Tỉnh Phi ngẩng đầu nhìn Cung Phàm, lại nhìn chằm chằm TV.

Cung Phàm vẫn là không ngừng tại trên người cậu sờ tới sờ lui. Lại thò tay sờ soạng lên mặt cậu một phen,“Mĩ thiếu niên.” Tỉnh Phi dùng cổ cùng bả vai kẹp lấy tay anh không buông ra. Cung Phàm cào cào cổ cậu. Tỉnh Phi lăn lộn, bất ngờ, sắp lăn xuống đất, Cung Phàm hai tay ôm lấy eo nhỏ của Tỉnh Phi, ôm đến ngồi trên đùi mình tách hai chân cậu ra.

Tư thế này khiến bầu không khí cáng thêm xấu hổ. Tỉnh Phi tay khua qua khua lại, cuối cùng đành khoát lên trên vai Cung Phàm, Cung Phàm ôm eo Tỉnh Phi.

“Phi Phi tóc quá dài, ngày mai đi cắt tóc nhé.”

“Ưm.” Tỉnh Phi cảm giác trong lại bắt đầu mông lung. Choáng choáng mơ màng.

“Phi Phi thích ca không?” Cung Phàm nghiêng mắt qua cho khác, thường thường nhìn TV.

Tỉnh Phi thấy anh không nhìn mình, rốt cuộc thở ra nhẹ nhõm một hơi, uy hiếp cùng xấu hổ trên người, lại bị anh nhìn chằm chằm vào như vậy. Tỉnh Phi cảm giác bản thân sắp thở không nổi. Hắn nhìn Cung Phàm nghiêng mặt, cảm giác Cung Phàm bộ dạng soái khí, lại biết chăm sóc, còn có chút bạo lực nho nhỏ, thế nhưng đều chỉ là hù dọa cậu chút xíu mà thôi.

“Thích, em thích ca.” Tỉnh Phi dũng cảm thừa nhận tâm tư bản thân. Cung Phàm là một nam nhân rất có mị lực. Cậu không có cách nào tránh khỏi sự hấp dẫn của anh. Dù cho mấy tháng trước, cậu chưa từng biết đồng tính luyến ái là gì, gả cho một nam nhân càng là kinh thiên hãi tục, thế nhưng hôm nay, cậu đã bị một nam nhân khác chinh phục.

Tỉnh Phi hít sâu một hơi, dùng toàn bộ dũng khí, dán lên đôi môi khiêu gợi của Cung Phàm, Cung Phàm gợi cảm, cường thế, biết chăm sóc cũng thực ôn nhu, đối xử với mình cũng rất tốt.

Tỉnh Phi cắn một ngụm, liền từ Cung Phàm trên đùi bò xuống, ngồi ở bên cạnh sô pha, nhìn TV, toàn tâm toàn ý xem nhẹ khí tức bên cạnh, TV không biết lúc nào bị Cung Phàm đổi đến thế giới động vật, động vật đều đang chinh phục đối phương, cầu bạn đời.

Cung Phàm duỗi dài tay, ôm cổ Tỉnh Phi, đại chưởng xoa cổ Tỉnh Phi, Tỉnh Phi cảm giác Cung Phàm khí thế quá cường thịnh, cảm giác chính mình giống như bị anh bóp chặt, bị anh khống chế hô hấp cùng sinh mệnh.

Cung Phàm kéo Tỉnh Phi qua, ôm cậu tại trên môi cậu nghiền áp, Tỉnh Phi cũng bị kiều diễm như vậy mê hoặc, khó kìm lòng nổi. Hai tay khoát tại trên vai Cung Phàm.

Tỉnh Phi cảm giác trên miệng bị Cung Phàm biến thành ngứa ngứa, cắn một ngụm Cung Phàm. Cung Phàm tách ra. Tỉnh Phi không ngừng hô hấp. Cảm giác đã trải qua một trận chiến sinh tử.

“Tối Phi Phi cùng ca ngủ không?” Cung Phàm tay trượt vào trong quần áo Tỉnh Phi.

Tỉnh Phi mặt trướng đỏ bừng.

- _-_-

Lạc: có thịt ko đây ta  =))) liệu là thịt vụn hay rất rất nhiều thịt lớn a~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play