Lãnh Nhiên từ trên sô pha ngã xuống đất, thầm mắng một câu,"Tôi biết rằng không nên cười nhạo anh." Vậy mà hắn lại nằm không mà cũng trúng đạn?
Mà Ngôn Ngọc không nghĩ tới tên nhóc mày lại bị tổn hại đến mức vậy, không phải là mình để bọn họ ở cùng sao?
Cái miệng nhỏ nhắn của Mạc Thanh Yên khép hờ, "A? Bọn họ cũng uống nha?"
"Đúng, bọn họ cũng uống mà, cái này gọi là có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, bọn họ cũng sẽ không cự tuyệt."
Mạc Thanh Yên có chút nhịn không được, ai làm bạn với anh cũng thật đáng thương, nước tiểu mà cũng phải cùng nhau uống.
Ai nha, thay hai người cầu nguyện một giây.
Sau đó nhanh chóng lấy chén đưa cho hai người bọn họ, hai người nhìn thấy hai chén đựng, thiếu chút nữa liền ói ra. Lãnh Nhiên bịt mũi lại, đánh chết hắn cũng không muốn uống nha.
Vì thế liền đá một cước qua Ngôn Ngọc,"Đều là tại cậu."
Ai bảo cậu cười nhạo anh, hiện tại thì hay lắm, trên lưng chính là danh nghĩa của anh em tốt, lại không thể từ chối.
Ngôn Ngọc bài trừ một tia cười đến,"A, tiểu yên, nói thật, thứ này vô dụng."
Rốt cuộc giờ câu nói cũng thành sự thật, hắn thề lần sau không bao giờ cười nhạo Lệ Đình Tuyệt nữa, bằng không, người thảm nhất chỉ là mình mà thôi.
Mạc Thanh Yên nhíu mi,"Lệ Đình Tuyệt anh là không phải cảm thấy được ta hảo bổn? Thế nhưng tin tưởng này?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại, kỳ thật cô cũng biết chuyện này không quan trọng. Nhưng cô vẫn luôn muốn thử xem, nói không chừng còn có kì tích xuất hiện nha.
Không khỏi thở dài,tiếp nhận chén của Lệ Đình Tuyệt, đi vào trong phòng. Hướng về phía bồn cầu đổ, ở thời điểm xả nước thì bình tĩnh nói.
"Vẫn là hai cái đứa con, loại này đồ vật này, anh làm sao có thể uống?"
Ngày mai sẽ bắt đầu nấu thuốc Đông y, hy vọng có tác dụng.
Thời điểm cô ra ngoài, chỉ còn có Lệ Đình Tuyệt. Mạc Thanh Yên ngước mắt nhìn đồng hồ, cũng đã 9h rồi.
Vì thế liền dìu anh,"Anh cứ nằm ngủ trước đi."
Lệ Đình Tuyệt nghĩ đến việc anh uống nước tiểu, mặt lạnh nói:"Tôi hy vọng nhanh chóng đi lại được, cũng không làm phiền người bên cạnh cho tôi cần rèn luyện nhiều, tôi muốn đi phòng tập thể thao bây giờ."
Mạc Thanh Yên nghĩ nghĩ, liền đẩy xe lăn lại đây cho anh, đem quần áo qua cho anh, dưới lầu một chính là phòng tập thể dục.
Lệ Đình Tuyệt ngồi trên xe lăn, càng nghĩ càng phát hỏa. Dám bắt anh uống nước tiểu, Mạc Thanh Yên, đêm nay lão tử liền giết chết em.
Anh quyết định không quan tâm nữa, bằng không anh không thể nuốt nổi khẩu khí này. Vì thế liền nâng mắt, nhìn thấy cánh tay thon dài trắng nõn của cô, nhất định phải ở trên mặt nhiều khẳng vài cái mới hết giận.
Hầu kết không tự chủ lên xuống, trong đầu toàn những tưởng tượng không trong sáng, hoang đường..
Mà cô gái đơn thuần kia lại không biết gì, mình đang bị tên đàn ông yêu nghiệt liên tưởng đến, cô còn đang suy nghĩ, làm thế nào để cho anh có thể tự đi lại được. Tựa như nơi này cũng không có thiết bị chuyên nghiệp trợ giúp người bệnh.
Cô nhíu mày, muốn nói chúng ta vẫn là trở về phòng đi, về sau rồi luyện tập, lại sợ tổn thương đến tự tôn của anh. Cho nên liền do dự, khuôn mặt nhỏ nhắn rõ ràng nhăn lại.
"Mệt chết tôi rồi."
Lệ Đình Tuyệt không thể nhìn nổi việc cô đang suy tư, nha đầu kia bình thường rất thông minh, nhưng tật xấu mềm lòng này, làm cho cô trở nên ngu ngốc hơn. Có chuyện cứ việc nói thẳng, cũng sẽ không chết người.
Đối với Lệ Đình Tuyệt mà nói, tuyệt tình chính là phong cách cá nhân của anh.
Mạc Thanh Yên chạy nhanh đỡ lấy tay anh,"Anh có thể đi được không?" Không phải nói không có tri giác, anh có thể đi được đi ra ngoài được không?
"Để anh thử."
Một bàn tay của Lệ Đình Tuyệt khoác lên vai cô, sau đó đứng lên. Tất cả lực của anh đều đặt trên vai cô, cô thiếu chút nữa là không đứng vững được nổi. Sợ tới mức chạy nhanh ôm lấy thắt lưng của anh,"Cẩn thận."
Cô kinh hô một tiếng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là sự khẩn trương.
Lệ Đình Tuyệt tà khí cười, vì thế nhấc chân, sau đó thân mình một oai, Mạc Thanh Yên chạy nhanh qua ôm lấy anh. Hai người liền ngã ở trên mặt đất.
Anh ở trên, mà cô thì lại ở phía dưới, cô chính là đang bảo vệ anh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT