trong trẻo đến độ ta không nhận ra khi nó đang ở đó! Nhưng pha lê cũng có thể làm bị thương người khác!
- Tại sao? Trong nhường ấy năm tớ không thấy cậu? Bây giờ lại đột ngột xuất hiện trước mặt tôi? Trong 15 năm qua cậu đã đi đâu? Cậu có biết,......tôi đã đợi rất lâu không
Nước mắt ứ trên khoé mi, cô cố gắng kìm nén cảm xúc bấy lâu, giọng khàn khàn nói không ra tiếng, khoé mắt đỏ lên như đang chất chứa nhiều tâm sự!
- Cậu đừng khóc! Tiểu Hi!
- Đại Thịnh cậu phải nói là,....
- Umk! Tớ về rồi đây!
- Nó là câu thần thánh nào mà đã khiến Tiểu Hi khóc như một đứa trẻ trong vòng tay của Đại Thịnh.
- Vòng tay cậu ấy lớn thật! Còn rất ấm áp!
Giữa dòng người xô bồ này, đôi lúc ta có thể từ bỏ những thứ xa hoa, chăn lông, nệm ấm! Chỉ cần nằm trọn trong vòng tay người mình thương là đã đủ!
- “Hơ,...! Đầu mình đau quá!
- Tiểu Hi! Cậu lại nghịch tuyết nữa rồi!
- Đại Thịnh! Đại Thịnh! Cứu mình,.....! Đại Thịnh,.......!”