Trịnh Bân biết mình trở thành Trịnh Thành Hi thì ánh mắt vô thần không còn gì luyến tiếc. Cớ vì sao chứ? Người ta xuyên thư đều thành nhân vật chính, cho dù cậu không thể làm nam chính cũng có thể làm người qua đường a, chỉ cần không phải là cái cực phẩm não tàn như Trịnh Thành Hi là được. Quan trọng Trịnh Thành Hi là một phế vật không nửa điểm thiên phú, sống trong thế giới cường giả vi tôn chỉ có thể làm vật hi sinh aka đá kê chân cho người khác. Lúc này suy nghĩ duy nhất trong đầu Trịnh Bân là cậu có thể làm một thiếu gia phế vật an tường sống một cuộc sống sâu gạo không liên quan đến nam nữ chính hay không, nếu được như thế thì cũng tốt, cậu sẽ không uỷ khuất gì đâu.
Nhưng đương nhiên tiểu hệ thống sẽ không để Trịnh Bân sống như vậy, lúc này nó bắt đầu xum xoe giới thiệu bối cảnh của thế giới:
"Như cậu cũng biết đây là một thế giới tinh tế ma pháp, không hề giống với thế giới trước đây của cậu. Nhân loại của thế giới này phần lớn chia làm hai loại chức nghiệp chính gọi là Ma pháp sư và Chiến sĩ, hai loại chức nghiệp này chiếm 70% dân số tinh tế. Thông thường mỗi người chỉ có thể nắm giữ một loại lực lượng, Ma pháp sư được hoan nghênh hơn Chiến sĩ bởi trong 70% kia Ma pháp sư chỉ chiếm 30% nhân số, tuy vậy có một phần nhỏ trong đó chiếm 1% lại có được cả hai loại lực lượng ma pháp và chiến sĩ. Những kẻ này được gọi nhân tài được trọng điểm bồi dưỡng của toàn tinh tế, mà trong 1% đó có bao gồm nam nữ chính của thế giới này. Một phần dân số tinh tế khác chiếm 20% gọi là Thuần thú sư, những người này tuy không có thiên phú ma pháp hay chiến sĩ nhưng lại có năng lực giao tiếp với dị thú, thông qua tinh thần lực thuần hoá dị thú khiến chúng nghe theo sai khiến của mình, chức nghiệp này càng được hoan nghênh hơn ma pháp sư một chút, nguyên nhân là bởi độ thuần túy tinh thần lực. Tinh thần lực của ma pháp sư và chiến sĩ tuy rất cao nhưng lại không thuần tuý bằng thuần thú sư. Bởi đây là thời đại tinh tế, là thời đại tiến vào kỷ nguyên vũ trụ, nhân loại bắt đầu tiếp xúc những thứ công nghệ văn minh cao cấp, mà những công nghệ này lại cần lực lượng tinh thần và thể năng nhất định. Tinh thần lực càng thuần tuý tiếp xúc công nghệ văn minh càng thuận lợi, mặc dù thể năng cũng là yêu cầu tất yếu, nhưng bất kể thuần thú sư, ma pháp sư hay chiến sĩ đều đáp ứng được yêu cầu này, chẳng qua còn phụ thuộc vào năng lực của họ có thể tiến được tới đâu. 10% còn lại của tinh tế được gọi là người bình thường, họ không có thiên phú ma pháp và chiến sĩ, không có tinh thần lực cũng không có năng lực giao tiếp dị thú, Trịnh Thành Hi thuộc thành phần này, những người này vẫn luôn bị coi thường và hạ thấp danh dự, nhưng yên tâm có bổn hệ thống ở đây cậu sẽ không trở thành kẻ vô dụng." Tiểu Bảo Bối vỗ ngực tự tin đáp, tuy Trịnh Bân không nhìn thấy nó vỗ ngực ra sao nhưng vẫn có thể nghe được tiếng bôm bốp rất tượng thanh.
Trịnh Bân nghe hệ thống thao thao bất tuyệt nhưng không nói gì, cậu đang bận nghĩ nếu mình chết lần nữa liệu có thể xuyên lại thế giới cũ hay không. Nhưng Trịnh Bân không dám thử, lỡ như lần này cậu chết thật luôn thì sao, không dễ gì mới sống lại, dù phải sống trong thân phận mình không thích nổi.
Tiểu Bảo Bối như nghe thấy tiếng lòng của Trịnh Bân, chậm rãi hoá thành sói xám dịu giọng dụ dỗ cừu non thơ ngây:
"Cậu muốn về thế giới cũ đúng chứ? Chỉ cần làm xong chuỗi nhiệm vụ hoàn thành cốt truyện và chinh phục được nam chính thì cậu có thể trở về. Ông nội cậu đang chờ cậu nha, Tiểu Bân Bân." Tiểu hệ thống vừa cười hì hì vừa tung đại chiêu, quả nhiên bé cừu non lập tức liền dính chưởng. Ai nha kí chủ này của nó thật ngốc manh quá đi, quả không hổ danh là kí chủ manh manh của hệ thống thiên chân khả ái.
"Thật vậy sao? Tôi có thể trở về?" Trịnh Bân nghe hai chữ trở về hai mắt liền sáng lên, chỉ cần làm xong nhiệm vụ thì có thể gặp ông nội rồi, nhưng...
"Có thể bỏ nhiệm vụ chinh phục nam chính không? Tôi...tôi có chướng ngại giao tiếp, hơn nữa còn là trai thẳng mà."
"Không có được, đây là một trong những tuyến nhiệm vụ chính, không hoàn thành thì không về được đâu~" Tiểu hệ thống đương nhiên biết chứng bệnh đặc biệt của kí chủ, nhưng đã có bổn thần thông hệ thống ta đây không gì không giải quyết được cả, nó sẽ điều giáo kí chủ manh ngốc thành một cực phẩm vạn nhân mê thụ được người người theo đuổi, muahaha.
Không bỏ được nhiệm vụ khó nhằn khiến Trịnh Bân cắn cắn môi. Xem ra cậu chỉ có thể nhận mệnh hoàn thành nhiệm vụ để trở về thôi. Nhưng hệ thống định giúp cậu thế nào đây? Một phế vật lại não tàn như Trịnh Thành Hi sao có thể chiếm được chú ý của Tần Liệt? Chẳng lẽ lại thiết kế hãm hại Trịnh Hâm? Cậu mới không ngu ngốc đi tìm chết như vậy. Vẫn là đi hỏi thẳng hệ thống đi, chắc nó sẽ giải đáp cho cậu thôi.
"Được rồi, tôi sẽ cố gắng làm nhiệm vụ thật tốt. Nhưng Tiểu Bảo Bối, tôi hiện tại là một phế vật, làm sao có thể gây được sự chú ý của Tần Liệt? Hắn chưa hận cách tôi càng xa càng tốt là may lắm rồi."
"Trịnh Thành Hi là phế vật, nhưng cậu thì không." Tiểu Bảo Bối lập tức phủ nhận, không đợi Trịnh Bân thắc mắc thêm liền thần bí hề hề cười "Cậu có biết không? Một ngàn năm trước tại thế giới này từng có một chức nghiệp gọi là Huyễn Hình Sư. Mà cậu, chính là một Huyễn Hình Sư."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT