Edited by Cigar.

 

“Cảnh chín mươi tám, lần thứ ba, bắt đầu.”

Tiếng clapper board vừa dứt, Mặc Lý dựa theo con đường đã vạch sẵn, đằng sau là hai camera đi theo, nhanh chóng đánh về phía Lý Thiếu Thiên đứng ở cách đó không xa.



Hai người vừa lao vào nhau, tầm mắt đối diện, còn chưa bắt đầu nói lời thoại, đạo diễn Phương đã táo bạo hô lên: “Dừng, dừng! Không quay nữa!”

Ông đẩy ghế ra đi tới, chỉ tay vào Lý Thiếu Thiên mắng ập đầu.

“Cậu rốt cuộc là làm sao? Một cảnh quay đơn giản như vậy mà không làm được? Là cảm thấy bản thân nhiều fan nhân khí cao nên thích làm gì thì làm? Tôi nói với cậu mấy cái đó với tôi chẳng là thá gì cả! Không muốn diễn thì cứ nói thẳng, để tôi biết đường sớm thay người!”

Sắc mặt của Lý Thiếu Thiên trầm xuống, hiển nhiên cũng bị mắng ra lửa.

Hắn vốn cũng không phải người tốt tính gì, chỉ là lăn lộn trong giới giải trí đã lâu nên cũng biết khéo léo đưa đẩy, bình thường đạo diễn Phương nói chuyện không dùng não, có đôi khi nói mấy lời khó nghe, hắn cũng có thể nhịn, còn có thể trưng ra khuôn mặt tươi cười đáp lại.

Nhưng cảnh quay vào lúc sáng sớm này, quay đi quay lại gần chục lần chưa tính, còn bị mắng cẩu huyết lâm đầu trước mặt mọi người, không có chút tình cảm gì, Lý Thiếu Thiên khó tránh khỏi có chút nhịn không nổi nữa.

Bất quá chỉ là một cảnh hai sư huynh đệ hồi lâu gặp lại, phản bội đánh nhau, kịch bản viết cũng rất đơn giản.

Hai người vì thay ân sư tìm vật quý và dược thảo, rời khỏi thành Thanh Đồng từ nhỏ lớn lên, chia làm hai đường, tự mình đi thu thập dược liệu và đồ vật sư phụ cần.

Sư đệ trải qua nhiều gian khổ tìm được châu bảo, cũng là vật cần thiết để cứu mạng bằng hữu của sư huynh. Sư huynh thâm minh đại nghĩa, muốn cứu bằng hữu, sư đệ lại chỉ nghĩ cho sư phụ, không muốn giao ra châu bảo trong tay. Hai sư huynh đệ vừa gặp lại liền vung tay đánh nhau.

Cảnh này là sư đệ muốn đoạt lại châu bảo bị sư huynh lừa lấy mất, lao lên, đọc thoại, chỉ đơn giản như vậy. Lý Thiếu Thiên không rõ vị đạo diễn tính tình cổ quái này muốn quay ra được hiệu quả kinh thiên động địa gì, liên tục không cho qua.

“Sao, cậu còn không phục phải không?” Đạo diễn Phương nhìn thấy sắc mặt âm trầm của hắn, càng thêm tức giận.

“Không biết diễn thì cút đi làm thần tượng của cậu đi, tôi không chứa nổi tôn đại Phật như cậu đâu!”

Mặc Lý mắt thấy nếu nói tiếp sẽ bùng nổ, không thể không xen vào, cũng không quản mâu thuẫn giữa cậu và Lý Thiếu Thiên, vội vàng giật ống tay áo của hắn, ý bảo hắn chủ động khiêm nhường.

Lý Thiếu Thiên nhìn cậu một cái, đây là lần đầu tiên Mặc Lý chủ động cùng hắn trao đổi bên ngoài ống kính, cho hắn sắc mặt tốt, cơ hồ làm hắn thụ sủng nhược kinh. Ngay cả hờn dỗi trong lòng tựa hồ cũng tiêu tán không ít.

Hắn thở dài một hơi, phóng thấp thái độ, chân thành thỉnh giáo.

“Thực xin lỗi đạo diễn Phương, trạng thái của tôi không tốt lắm, ngài nhiều thông cảm. Có chỗ nào không phù hợp yêu cầu của ngài, mong ngài chỉ điểm một chút, bằng không tôi không thể đạt được tiêu chuẩn của ngài.”

“Cảnh đơn giản như vậy mà còn muốn tôi chỉ dạy, tôi chọn đại minh tinh cậu để làm gì? Tôi thà đi trường học tìm một học sinh dạy cho rồi, ít ra người ta còn biết ơn!”

Đạo diễn Phương vừa nổi nóng, nói chuyện liền không giữ mồm miệng, Lý Thiếu Thiên đang xuôi chút lại bị ông làm cho tức giận, nhưng Mặc Lý dùng mọi cách nháy mắt với hắn, đúng là vẫn còn nhẫn nại, ngoan ngoãn làm một học sinh khiêm tốn nhẫn nhục nghe chỉ bảo.

Đạo diễn Phương thấy thái độ hắn tốt, lửa giận vì chậm trễ thời gian buổi sáng cũng tan không ít, cầm lấy kịch bản giảng giải cho Lý Thiếu Thiên.

“Chú ý giai đoạn tình cảm của nhân vật! Đoạn này sư huynh đang tức giận vì sư đệ ích kỷ, không ủng hộ hành động đạo nghĩa giang hồ của hắn, trong lòng rất tức giận! Sư đệ lao tới cũng là vì muốn đánh nhau, cậu dìu cậu ta làm gì? Ôm cậu ta làm gì?! Cậu phải diễn đúng kịch bản, đừng có diễn lung tung!”

“Không cần dìu cậu ta, đánh cậu ta! Đánh mạnh vào!”

Đạo diễn Phương vỗ máy mạnh đến mức kêu bốp bốp, Lý Thiếu Thiên trầm mặc xem kết quả ghi hình được.

Hắn hiểu tình tiết này, hắn đương nhiên không có muốn ôm Mặc Lý, chính là không nghĩ tới động tác hắn thực hiện hoàn toàn bất đồng với suy nghĩ của hắn.

Trên màn hình không phải là hai sư huynh đệ Tư Không và Minh Nguyệt, mà là hắn và Mặc Lý. Hơn mười năm ngày đêm sống chung, sự bảo hộ của hắn dành cho Mặc Lý đã muốn cắm rễ thật sâu vào mỗi một tấc dây thần kinh của hắn, chỉ cần lơ là một chút, động tác theo bản năng này liền nhảy ra. Mặc Lý đánh về phía hắn, hắn chỉ biết vững vàng tiếp được cậu, ôm lấy cậu, điều này đã muốn trở thành bản năng của hắn.

Muốn diễn tốt được cảnh này, thứ hắn phải vượt qua không phải là diễn xuất không tốt, mà là bản năng của hắn.

“Xin lỗi đạo diễn, tôi biết vấn đề nằm ở đâu.” Thái độ nhận sai của Lý Thiếu Thiên rất chân thành, đủ để dập tắt lửa giận còn sót lại của đạo diễn Phương.

“Được rồi, biết sai rồi là được, chúng ta quay tiếp. Đạo cụ và bố cảnh bố trí lại lần nữa! Hai người các cậu đứng sang bên chờ đi.”

Đạo diễn Phương đẩy Lý Thiếu Thiên và Mặc Lý sang một bên, lại cảm thấy cảnh tượng trong màn hình không phù hợp yêu cầu của ông, kêu nhân viên điều chỉnh lại lần nữa.

Mặc Lý ngồi xổm xuống ở bên cạnh, lấy điện thoại ra bắt đầu lướt weibo.

Sau vài tháng cai lên mạng, gần đây cậu lại khôi phục sở thích này. Hai ngày nay weibo thật sự là quá nhộn nhịp, khơi dậy lại cơn nghiện internet của cậu.

Lúc này đây đối tượng scandal của cậu cuối cùng không phải Lý Thiếu Thiên, cũng không phải Yến Thâm, là Yến Lẫm! Quá khó được, đây là rốt cuộc cũng tìm đúng chính chủ nha! Không biết vì sao, Mặc Lý cư nhiên có một loại cảm giác vui mừng không khép được miệng.

… Những cư dân mạng ZZ nghe tiếng gió thành mưa này, cuối cùng cũng có ngày thông minh lên.

Hoặc cậu hẳn là nên cảm tạ vị blogger ở phía sau màn tung ra ngôn luận kia? Là ai tốt bụng như vậy, thêu dệt nên câu chuyện tình yêu lãng mạn lắm chông gai cho cậu và Yến Lẫm?

Họ Liễu nào đó đang trốn ở trong tối chờ xem tình thế phát triển, thuận tiện ở thời điểm thích hợp châm ngòi thổi gió đột nhiên cảm giác sau lưng có một tia lành lạnh.

Lúc này đây hắn đã học được cách “bóc” khôn ngoan, không có vừa tung ra đã dùng câu chữ mang đậm ác ý.

Nội dung rất ác ý, hắn nói xong sẽ sảng khoái, nhưng đối với những người nhà họ Yến đó, dùng một ngón tay cũng đủ để áp chế tất cả ngôn luận, ngay cả một chút gợn nhỏ cũng không có cơ hội trở mình.

Lần này hắn học được phải tiến hành theo chất lượng.

Trước tiên tung ra một ít đồn đãi hường phấn bay đầy trời khiến cho các cư dân mạng thảo luận sôi nổi đã, đợi đến lúc nhiệt độ khuếch tán không sai biệt lắm, hắn sẽ bổ một “đao” chân chính, đánh đôi cẩu nam nam kia một cú trở tay không kịp!

“Em nói em có cái khả năng “đường ngang ngõ tắt” này còn làm diễn viên minh tinh làm chi, đi đầu quân cho công ty thủy quân cho rồi.”

Trương Phi Hoa ôm tiểu tình nhân ngồi ở trên ghế dựa rộng rãi, nhìn hắn làm gió làm mưa ở trên internet.

Trương Phi Hoa là một nguồn bảo đảm mà Liễu Kì Hoa tìm tới, để tránh họ Yến quá mức cẩn thận, không đợi người trên mạng sôi nổi thảo luận đã quyết đoán ra tay phong sát, vậy thì hắn sẽ phải “gãy kiếm mà rút quân”.

Trọc phú Trương Phi Hoa này cho dù lực không bằng, song cũng có thể giằng co với Yến Lẫm một lát, cho bài bóc của hắn tranh thủ một ít thời gian tồn tại.

Hiện tại xem ra là hắn lo lắng suông, kim chủ của Mặc Lý quả nhiên không có để ý mấy rumor hường phấn không có gì ác ý trên mạng này.

“Đừng có cả ngày ôm điện thoại xem suốt, tôi bao dưỡng em là để nhìn em lướt weibo mỗi ngày sao?” Trương Phi Hoa giật lấy điện thoại của hắn ném đi thật xa, Liễu Kì Hoa mang theo vẻ mặt khuất nhục ở trong tầm mắt mập mờ đánh giá của nhân viên công tác xung quanh, bước vào chiếc xe xa hoa của Trương Phi Hoa.

Cứ việc Hà Mân có chút lo lắng mấy lời đồn đãi trên mạng này vạn nhất lan truyền rộng rãi, sẽ ảnh hưởng đến cái nhìn của đạo diễn Phương dành cho Mặc Lý, Mặc Lý lại rất là thích xem cư dân mạng YY cậu và Yến Lẫm. Bởi vì sợ lúc lướt weibo trượt tay thả like, cậu ở dưới yêu cầu nghiêm khắc của Hà Mân chuyển sang dùng account clone lướt weibo.

Đại khái bởi vì là cùng Yến Lẫm, cho nên cho dù là YY thẹn thùng cỡ nào, Mặc Lý đều cảm thấy thật ngọt ngào.

[Trời ạ, là Yến Lẫm!! Tìm ảnh của anh ấy xem thử, còn đẹp trai hơn cả Yến Thâm nữa!]

—— Đúng vậy đúng vậy, Yến Lẫm chính là đẹp trai như vậy đó!

[Bên trên nói đẹp trai hơn Yến Thâm là gout kiểu gì thế. Khí chất nam sĩ thành thục tay cầm quyền cao chức trọng này của Yến Thâm, loại tiểu bạch kiểm như Yến Lẫm làm sao có thể so.]

—— Anh/cô mới là tiểu bạch kiểm ấy, người như thế đúng là đáng ghét!

[Đào mộ một chút, Yến Lẫm rõ ràng đã sớm xuất hiện ở bên cạnh Mặc hồ ly! Còn đi Mặc Huyền gặp cậu ta! Còn forward post weibo của Mặc Lý thật danh call! Đây chính là ái muội hàng thật! Danh sách lão công scandal của Mặc hồ ly nhiều như vậy, cư nhiên vẫn không có vị này, thật không khoa học!]

—— Quá đúng, trình độ của cư dân mạng quá kém!

[Mặc kệ là ghép CP nào, Mặc Mặc đều là được sủng ái [ôm mặt] ]

—— Không không, làm Yến Thâm và Lý Thiếu Thiên lăn xa thật xa đi, mình chỉ cần Yến Lẫm sủng mình là đủ rồi n(*≧▽≦*)n

Mặc Lý đang lướt weibo hăng say, phía sau có một giọng nói vang lên làm cậu sợ tới mức thiếu chút nữa quăng điện thoại.

“A Ly, em đang xem gì vậy? Cười vui vẻ như thế.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play