Vội vàng cởi bay áo của mình ra, hắn nuốt ực một ngụm nước miếng rồi mới cởi áo cho cô.
Mộc Nhi ngoảnh mặt đi chứ không dám nhìn theo hành động của hắn. Âu Vũ thầm mừng vì may là cô không nhìn, nếu không cô sẽ phát hiện ra, Âu Vũ cởi
có một cúc áo thôi mà cực kỳ vất vả, hai tay cứ run như bị điện giật.
Hai người mình trần áp sát vào nhau. Người cô nóng rực, hắn chạm vào mà cảm giác như đang ôm túi chườm.
Âu Vũ không dám làm quá, cho dù đã kích động đến mức khó khống chế được.
Bàn tay hắn vuốt ve hai bả vai cô, xuống cánh tay, và cả vòng eo cô.
Thấy mặt cô đỏ bừng, hắn biết, cô cũng có cảm giác, cô cũng muốn hắn. Ngậm lấy vành tai cô, hắn khàn giọng hỏi
"Cảm thấy thế nào? Có khó chịu không?"Cô chỉ khẽ lắc đầu, do là lần đầu của
cả hai nên không tránh khỏi việc ngại ngùng và hồi hợp.
Âu Vũ lập tức bạo dạn đưa ngón tay vào giữa hai chân cô, khẽ vân vê điểm yếu của cô, trêu chọc lúc mạnh lúc nhẹ.
"Ưm..."
"Sao thế? Có làm khó chịu em không?"
"Không... không sao... cứ tiếp tục.. đi"
"Mộc Nhi, em là báu vật của anh, anh không muốn làm tổn hại em nếu không thích hãy nói với anh!!"
"Em thích mà...." cô ngượng ngùng nhìn hắn.
Mộc Nhi ôm chặt cổ hắn, cảm nhận rõ ràng hắn đang thong thả và từ từ đẩy
vào, cô khẽ rên lên một tiếng. Âu Vũ lập tức dừng lại, căng thẳng hỏi.
"Sao thế, đau à?"
Cô hơi không thoải mái, nhưng vẫn có thể chịu được, hơn nữa, cô biết hắn
nhẫn nhịn rất khổ sở, nếu giờ kêu khó chịu thì chắc chắn hắn sẽ lại nhịn tiếp chứ không động vào cô nữa.
Không muốn hắn phải khó chịu nữa, cô lắc đầu, khóe môi cong lên, "Không...không đau..."
Âu Vũ hơi choáng váng đầu, chỉ sợ mình không khống chế nổi sẽ giao nộp vũ
khí sớm, như vậy thì quá mất mặt, hắn muốn cho cô một đêm thật hoàn
hảo.
Tiếp tục hôn cô, hôn đến mức cô cũng choáng váng, nhân lúc cô đang thoải mái, hắn mới chậm rãi đẩy vào toàn bộ.
Cô bắt đầu để lộ ra vẻ mặt khác thường, hai má đỏ ửng, đôi mắt mê ly, như
đau đớn, nhưng lại càng toát ra nỗi khát vọng nhiều hơn.
"Chúng ta sẽ hạnh phúc chứ?" Hắn thì thầm bên tai cô dường như hắn đang có linh cảm không mai.
"Chắc.... sẽ hạnh phúc mà" cô nói với giọng buồn.
Cô vuốt ve gương mặt hắn, gương mặt tuấn tú vô cùng. Cô cũng không ngờ một hôn lễ giả một cái hợp đồng quỷ quái ngày đêm cô lo lắng suy nghĩ mong
mau hoàn thành cô không ngờ lại yêu hắn.
Cô chưa từng để ý rằng hắn lại đẹp hút hồn như vậy. Như thể trước đây cô
không hề để ý, người đàn ông này lại đẹp trai đến mức thu hút ánh nhìn
thế này.
"Không ngờ cũng có một ngày em lại yêu tên tiểu mỹ thụ nhà anh"
"Anh cũng không ngờ lại yêu một bà cô tính tình đàn ông như em"
"Hừm, quả là ghét của nào trời trao của nấy"
#Lâu rồi không ăn thịt phải ko ta
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT