Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Bọn mày không phải quỷ Đông Tinh?" Vương Bình giơ côn sắt lên lại đặt xuống.

Đám quỷ chết đói thấy thế, như được đại ân, liên tục gật đầu.

"Quả thật chúng tao không phải quỷ Đông Tinh, nhất định là mày đã nhận lầm rồi."

"Đúng, đúng, căn bản là chúng tao không biết Đông Tinh gì hết."

Vương Bình hừ lạnh, hai tròng mắt híp lại, trầm giọng nói.

"Tao không thể nào nhận sai được, phố Bạch Liên Hoa là địa bàn của Hồng Hưng bọn tao, bọn mày vô duyên vô cớ giết người trên địa bàn của tao, ngoài Đông Tinh ra không ai dám làm như thế."

Dứt lời, tay hắn lại nâng côn lên!

"A!!"

Một con quỷ chết đói bị Vương Bình đánh bại.

Keng! Đám quỷ chết đói sợ hãi muôn phần, thuộc tính +5.

"Nói cho tao biết, bọn mày là thuộc hạ dưới trướng người nào ở Đông Tinh? Tư Đồ Bình hay là quạ đen?"

Vương Bình thốt ra, lại một côn đánh xuống, lại một con quỷ chết đói chết.

Keng! Khi quỷ chết đói tử vong đã cực độ sợ hãi và biệt khuất, hận chết kí chủ nói bậy cái gì mà Đông Tinh, Hồng Hưng, thuộc tính +1.

"Chúng tao thật sự không phải người Đông Tinh, quạ đen, Tư Đồ Bình và vân vân, chúng tao thật sự không biết."

"Cầu mày đừng giết bọn tao, chúng tao không phải người Đông Tinh."

Đám quỷ chết đói muốn khóc.

Vương Bình quá nóng nảy, động một chút lại gõ chết một đồng bạn của bọn họ, hắn còn không tin lời bọn họ nói.

Mắt thấy Vương Bình một côn một, số lượng quỷ chết đói không ngừng giảm thiểu...

Một con quỷ chết đói đột nhiên quỳ gối trước mặt Vương Bình, hét lớn.

"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, tao là Đông Tinh, tao là Đông Tinh."

Tựa như hiệu ứng domino.

Năm con quỷ chết đói còn lại đồng loạt quỳ gối trước mặt Vương Bình.

"Chúng tao nhận sai, chúng tao là Đông Tinh, tao là Đông Tinh, tao theo quạ đen."

"Tao theo Tư Đồ Bình, Hồng Hưng Vương Bình đại ca, cầu đại ca đừng đánh nữa."

"Tao là Đông Tinh, thế nhưng tao nguyện ý đổi từ Đông Tinh đến Hồng Hưng."

"Đúng, tao cũng nguyện ý."

Keng! Đám quỷ chết đói khuất phục dưới dâm uy của túc chủ, lựa chọn thừa nhận mình là quỷ Đông Tinh, thuộc tính +5.

Còn sót lại sáu con quỷ chết đói, cả bọn dập đầu liều mạng quỳ, liên tục thừa nhận mình đến từ Đông Tinh.

Vương Bình lộ ra nụ cười hài lòng.

"Bọn mày xác định bọn mày nguyện ý đổi đến Hồng Hưng của tao?"

"Nguyện ý nguyện ý, quạ đen đối xử với chúng tôi quá kém, chúng tôi đã sớm muốn nhảy."

"Chúng tôi đã ngưỡng mộ Hồng Hưng từ lâu, nếu như Tư Đồ Bình không buộc chúng tôi, sao chúng tôi có thể gia nhập Đông Tinh được."

"Không sai, không sai."

Trong xe cảnh sát, Lão Trần và Sở Lỵ Lỵ kinh ngạc, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông.

Tình huống này là như thế nào? Người trong giang hồ hậu truyện sao?

Hiện tại bọn họ chỉ có một loại cảm giác, tràng diện này sợ là đã bị mang lệch rồi.

Vốn là điện ảnh linh dị, lại bị Vương Bình mang thành người trong giang hồ truyền kỳ.

Nói thật, nếu không phải hai người Lão Trần quen biết Vương Bình, bọn họ thực sự tin tưởng lời Vương Bình nói, tin tưởng cái gì mà Đông Tinh, Hồng Hưng.

Nghe nguyên một đám quỷ chết đói không ngừng nói bậy Đông Tinh, lại không ngừng khen Hồng Hưng, cùng với thái độ ước gì có thể quy thuận Hồng Hưng, biểu hiện của Vương Bình rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã cười tới nở hoa.

Chỉ vì tiếng nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên trong đầu.

Keng! Quỷ chết đói đã tin tưởng lời nói bậy của kí chủ, muốn gia nhập Hồng Hưng, thuộc tính +5.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống đình chỉ, Vương Bình cũng cắt đứt lời đám quỷ chết đói.

Hắn mỉm cười nhìn về phía đám quỷ chết đói, lại cười nói.

"Tao rất vui khi bọn mày muốn đổi chủ, thế nhưng Hồng Hưng tao không thu quỷ Đông Tinh."

Dứt lời, Vương Bình bùng phát, côn sắt huy động, sáu mũi côn nhọn chợt lóe tức thì.

"A!!"

Quỷ chết đói kêu thảm thiết, ngay cả trốn cũng không cách nào trốn thoát, đều chết đi.

Keng! Trước khi chết, quỷ chết đói phẫn nộ oán hận kí chủ lại có thể lật lọng, thuộc tính +12.

Keng! Trước khi chết, quỷ chết đói phẫn nộ oán hận kí chủ lại có thể lật lọng, thuộc tính +12.

Mấy tiếng nhắc nhở vang lên, sau đó là tiếng tựa thủy tinh mặt kính nghiền nát.

Thế giới phố Bạch Liên Hoa màu máu sụp đổ, ba người Vương Bình lại về tới phố Bạch Liên Hoa không có một bóng người.

Vương Bình cất bước đi về phía xe cảnh sát, mở cửa xe.

Không đợi Vương Bình nói, Lão Trần đã mở miệng trước.

"Vương Bình, cậu là quỷ Giang Bả Tử hay là người?"

Tới hiện tại, đừng nói là quỷ chết đói, chính Lão Trần và Sở Lỵ Lỵ cũng sắp tin tưởng lời nói bậy của Vương Bình.

Bởi vì, từ đầu tới đuôi Vương Bình vẫn tự xưng là Hồng Hưng.

Mỗi một câu nói, mỗi một động tác của hắn đều nghiêm túc như vậy, giống hệt như thực.

Dù là Sở Lỵ Lỵ hay Lão Trần cũng đều tin răm rắp.

Thậm chí, bọn họ còn cho rằng người nào đó quay bộ phim người trong giang hồ năm 1990 kia đã biết tới thế giới linh dị, căn cứ theo hai đại quỷ bang phái Hồng Hưng, Đông Tinh trong thế giới linh dị, cải biên mà thành.

Biết được Vương Bình chỉ đang đùa quỷ, Lão Trần và Sở Lỵ Lỵ trưng ra thần sắc cổ quái...

"Vương Bình, tôi phát hiện cậu không đi làm diễn viên thật là thiếu sót lớn." Lão Trần khoan thai nói.

"Quá khen quá khen, đúng rồi, chúng ta đi ăn thịt đầu thỏ đi?"

...

Nhà trọ Thủy Tinh, phòng 201.

Tạm biệt Lão Trần và Sở Lỵ Lỵ, Vương Bình trở lại nhà trọ.

Hắn vội vã vào phòng, đóng cửa phòng ngủ, khẩn cấp nhìn về phía bảng hệ thống.

Lần tới phố Bạch Liên Hoa này, hắn kiếm được điểm thuộc tính đầy bồn đầy bát, mập chảy mỡ.

"Ừm?"

Nét mặt Vương Bình tràn đầy kinh ngạc.

"Hệ thống đâu?"

Hắn lại nhìn về phía bảng hệ thống.

Lúc này, hệ thống như thể máy vi tính đã tắt, tối om, mỗi lần Vương Bình nhìn bảng hệ thống, bảng hệ thống chỉ biểu hiện một mảnh tối đen.

"Không phải điểm thuộc tính nhiều quá, dẫn tới hệ thống bị hư đấy chứ?" Vương Bình quỷ dị nói.

Lần này hắn thu được rất nhiều điểm thuộc tính, tính cả hai đứa bé quỷ bóng cao su, phỏng chừng đã vượt qua trăm điểm.

"Hệ thống, mày ở đâu?"

Trong lòng Vương Bình hô lên.

Trong óc không phát ra tiếng đáp lại gì, bình tĩnh không gì sánh được.

"Hệ thống, mày đang lâm vào trạng thái bãi công, đi dạo taobao sao?"

"Hệ thống có đây không? Mời đáp lại."

"Hệ thống, kí chủ Vương Bình của mày gọi mày về nhà ăn cơm."

Trong lòng hắn hô nửa ngày, rốt cục hệ thống cũng có phản ứng.

Keng! Điểm thuộc tính hệ thống tồn trữ vượt lên hơn 100 điểm, tự động tiêu hao một trăm điểm thuộc tính tiến hành thăng cấp hệ thống, thời gian thăng cấp dự tính là 10 tiếng đồng hồ.

Vương Bình sửng sốt, hệ thống thăng cấp?

Lúc này, Vương Bình không có một chút vui vẻ nào, duy chỉ có một câu đĩ mẹ nó hắn không biết có nên nói hay không.

Hắn vốn cho rằng mình có hơn 100 điểm thuộc tính, một đêm chợt giàu, có thể thoải mái hưởng thụ vui vẻ, ai biết hệ thống lại có thể nuốt mất một trăm điểm thuộc tính của mình, còn lấy cái danh tươi đẹp là hệ thống tăng level...

"Không biết hệ thống thăng cấp rồi sẽ cho mình thứ tốt gì đây…"

Vương Bình liếc nhìn thời gian, bây giờ là rạng sáng 2 giờ.

Dựa theo hệ thống nói, 12 giờ ngày mai hệ thống mới hoàn tất thăng cấp.

"Quên đi, rõ ràng là trời đang nhìn."

Vương Bình vô cùng kỳ vọng ngã đầu nằm ngủ, chuẩn bị ngủ một giấc đến 12 giờ, sau đó lại bắt đầu giường xem hệ thống mang đến cho mình chỗ tốt gì.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play