Phẫu thuật cắt bỏ da thừa ở khóe mắt có thể hữu hiệu thanh trừ da vô dụng ở khóe mắt để đạt được hiệu quả thay đổi đôi mắt, mục đích giảm bớt nếp nhăn.

Giai đoạn hiện tại, phẫu thuật này rất được hoan nghênh, đặc biệt là rất được phụ nữ trung – lão niên thích.

Trước khi bắt đầu phẫu thuật, Tiêu Điền Hoa nằm ở nơi đó, Trần Thương bắt đầu cầm bút, vẽ ra phạm vi vùng da thừa cần cắt bỏ.

Một bước này là bước khó khăn nhất!

Sau khi Trần Thương vẽ xong, đến lượt vai phụ đăng tràng.

Trương Chí Tân vẫn như thường trải khăn đã được sát khuẩn lên, thành phần gốm 2% Lidocaine vừa đủ thấm vào gây tê.

Sau khi gây tê, Dương Thao đi về phía bên phải, từ khóe mắt thiết kế cải tiến "cánh chữ Z", tách rời mô liên kết, hình thành mô da.

Lúc này, Tần Tường rất phối hợp, tay mắt lanh lẹ, dùng chỉ ni lông 7-0, hắn bắt đầu cầm kim khâu lên khâu da cùng với dây chằng.

Thích hợp tu bổ mô da có thể hữu hiệu làm giảm nếp nhăn trên làn da, lấy ra da thừa, sau khi ăn khớp, lại dùng chỉ ni lông 8-0 đến gián đoạn khâu.

Rất đơn giản, Trần Thương cảm giác mình nhìn một lần liền biết.

Nhưng, trên thực tế cũng không phải là như thế.

Bởi vì thần kinh trên khuôn mặt phân bố cực kì phức tạp, dù sao thì với tư cách y học sống bên gối sách (sách thôi miên), có thể hiểu độ khó cùng phức tạp lớn đến bao nhiêu.

Trước mắt, kiến thức của Trần Thương đối với thần kinh khuôn mặt chỉ ở trình độ cực kỳ sơ cấp mà thôi.

Mà đối với phẫu thuật bên ngoài khóe mắt, thì lại càng phải coi trọng đối với kiến thức về thần kinh trên khuôn mặt.

Trần Thương đứng đó nhìn học tập, Tần Tường cùng Dương Thao vừa làm vừa nói: "Tiểu Trần, ngươi nhìn chỗ này, thần kinh khuôn mặt từ nơi này, vì vậy trong lúc cắt xuống, nhất định phải làm chậm rãi, phẫu thuật chỉnh hình khuôn mặt không thể so với bụng, tay phải thấp xuống, dao nhỏ phải cao hơn, ngươi chậm rãi cảm thụ đi!"

Phẫu thuật kéo dài gần nửa giờ!

Rất thuận lợi!

Cũng rất thành công, mấy người phối hợp hết sức ăn ý.

Trần Thương cũng có tác dụng rất lớn, trừ phác họa ra thì hắn còn dùng ánh mắt tham dự phẫu thuật lần này, làm ra công dụng không thể xóa nhòa.

Cũng chớ xem thường trợ công!

Trần Thương nắm giữ kỹ năng bị động.

Đúng lúc này, bỗng nhiên âm thanh thông báo vang lên!

【 Đinh! Phát động tỉ lệ 1% học tập kỹ năng bị động cho người mới, nhận được kỹ năng của Dương Thao: Mở ra kỹ thuật tạo mắt hai mí. 】

【 Mở ra kỹ thuật tạo mắt hai mí, cấp bậc: cao cấp, đặc hiệu: Khôi phục nhanh chóng. 】

Tiểu phẫu tạo mắt hai mí!

Hài lòng!

Kỹ thuật tạo mắt hai mí cũng chính là phẫu thuật mắt hai mí, chủ yếu có ba loại phương pháp, một chính là thường dùng nhất chôn chỉ, loại thứ hai là mở ra, một loại cuối cùng là phương pháp khâu chỉ.

Trong đó, phương pháp khâu chỉ là đơn giản nhất, thích hợp cho tân thủ, nhưng... Thứ đơn giản thì thường sẽ thiếu hụt khá nhiều.

Phương pháp khâu chỉ tác dụng phụ khá nhiều, vì vậy bình thường không khuyến khích mọi người thử.

Số ít người ít sẹo, nếp nhăn ít đi hoặc biến mất.

Nhiều người thường gây nên nếp nhăn quá nhiều, khó mà sửa thấp.

Rất nhiều người, nếu như vị trí buộc ga-rô quá cao, hạn chế nâng lên cơ mí mắt cùng cơ Muller, có thể dẫn đến mí mắt trên rủ xuống, con mắt dễ mỏi, mở mắt rất tốn sức.

Vì vậy, hiện tại thường gặp nhất là phương pháp phẫu thuật chôn chỉ cùng cắt ra.

Nhưng trong hai cái này, chôn chỉ là biện pháp thường được dùng nhất, mà mở ra lại là hạn mức cao nhất khảo nghiệm trình độ của bác sĩ phẫu thuật.

Có thể nói như vậy, mạo muội dùng phẫu thuật mở ra cắt mắt hai mí, nếu không phải hắc thiết, thì chính là vương giả!

Đây là hai thái cực!

Vừa mới phẫu thuật xong, Tiêu Điền Hoa được đưa đi nghỉ ngơi, mà Trần Thương nhìn hai nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành.

Chẳng lẽ là phải chờ sau khi Tiêu tổng khôi phục mới tính là thành công sao?

Xem ra còn phải chờ đợi một thời gian ngắn!

Ít nhất cũng bảy ngày.

Nhưng, hôm nay nhận được một kỹ năng tốt từ Dương Thao, hắn đã rất hài lòng, chuyến đi này không tệ.

Đang lúc Trần Thương chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nhiên điện thoại vang lên.

"Tiểu Trần! Đang làm gì đấy?"

Là Lý Bảo Sơn!

Xảy ra chuyện gì?

Chủ nhiệm Lý rất ít gọi điện thoại cho mình, chẳng lẽ bệnh viện có bệnh nhân khẩn cấp: "Chủ nhiệm, ta không việc gì."

Trần Thương che giấu chuyện mình tự ý đi học chỉnh hình.

Lý Bảo Sơn ồ một tiếng: "Ngươi qua nhà ta một chuyến đi. Tới rồi ta có chút việc muốn nói với ngươi một chút."

Nhà Lý Bảo Sơn gần bệnh viện, trên cơ bản đến bệnh viện chỉ có 5 phút, giá tiền không rẻ, là bệnh viện mua cho.

Lý Bảo Sơn thuộc về nhân tài đưa vào đến Tỉnh Nhị Viện, lúc ấy được cấp cho một phòng ở rộng 100 mét vuông.

Trần Thương gõ cửa, Lý Bảo Sơn mở cửa.

Sau khi đi vào, trong phòng có mấy người đang ngồi, hơn nữa đều là người quen, An Ngạn Quân, Trần Bỉnh Sinh còn có... Kia là Tần Hiếu Uyên? Hách Húc Lượng?

Có chuyện lớn gì hả?

Trần Thương nói thầm trong lòng, thế nhưng trên mặt vẫn cười, theo thứ tự từ lớn đến nhỏ chào hỏi một phen, tìm một chỗ ngồi xuống.

Trường hợp này, rõ ràng hắn nên nghe nhiều nói ít.

Tần Hiếu Uyên nói với Lý Bảo Sơn: "Bảo Sơn, ngươi nói nghe một chút đi."

Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu, nói với đám người: "Hôm nay gọi tất cả mọi người đến nhà ta là muốn thương lượng với mọi người một chuyện."

"Ngoại khoa ngực phát triển căn bản không được, bệnh viện muốn xóa bỏ ngoại khoa ngực, đương nhiên, chỉ mới có quyết định, còn chưa áp dụng cụ thể, nhưng... Ngoại khoa ngực mặc dù không lớn, thế nhưng lại có phòng chuyên môn phẫu thuật, mà ban đầu phòng phẫu thuật số 8 cũng trống không. Vì vậy, sau khi ta cùng Viện trưởng Tần thương lượng một phen, muốn thành lập phòng phẫu thuật cấp cứu, mọi người thấy thế nào?"

Vừa nghe câu này, tất cả mọi người biểu lộ lập tức đặc sắc.

Có phòng phẫu thuật riêng!

Cái này ảnh hưởng đến cấp bậc!

Không cần xếp hàng phẫu thuật với các phòng ban khác.

Bình thường mà nói, phòng phẫu thuật của bệnh viện là một phòng ban riêng, thế nhưng một vài phòng ban lớn trên cơ bản đều có phòng phẫu thuật riêng, giống như khoa phụ sản, ngoại khoa, khoa chỉnh hình, khoa thần kinh,… những phòng ban này xếp hàng phẫu thuật chỉ cần xếp hàng nội bộ là được, không cần đến tham dự phòng phẫu thuật chung.

Mà khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện mặc dù phẫu thuật cũng không ít, nhưng lại không có phòng phẫu thuật riêng, đều phối hợp bệnh tật của bệnh nhân đến các phòng ban tương ứng, sau đó mới thực hiện phẫu thuật.

Nói trắng ra là giống như kén rể, đưa hàng tới cửa mà mình còn phải làm giúp.

Cấp cứu thành "Hai đạo con buôn", hơi xử lý người bệnh, sau khi hiểu rõ nguyên nhân, trực tiếp đưa đến phòng ban tương ứng hoặc là... Nhà xác.

Cái này mang ý nghĩa, sẽ không có quyền tự chủ!

Mà có phòng phẫu thuật riêng, ý nghĩa không giống vậy, nông nô xoay người trở thành chủ a!

Đương nhiên...

Có lợi thì có hại.

Tối thiểu chi phí của phòng phẫu thuật sau này bao gồm: Tiền thuê nhà, điện nước, hao tài, y tá, chi phí... Toàn bộ chi tiêu để cấp cứu!

Phải biết, bệnh viện giống như một nhà thương nghiệp cỡ lớn, phòng ban giống như người thuê trong thương nghiệp, mỗi tháng phải nộp lên trên tiền thuê nhà, điện nước... vân vân.

Sau khi giao xong, chụp xong, tiền của ngươi mới có thể đến tài khoản phòng ban!

Vì vậy trong bệnh viện cũng giống như cuộc chiến giữa các thương nghiệp nhỏ, phân hoá giàu nghèo rất nghiêm trọng.

Mà cấp cứu là một phòng ban không khá giả mấy, ốc còn không mang nổi mình ốc, nếu không phải có tài trợ tiền bạc đặc biệt cùng bác sĩ chuyên nghiệp nâng đỡ, không chừng đã sớm phá sản...

Đương nhiên, bệnh viện tự nhiên không thể để cho cấp cứu phá sản.

Nhưng... Không cho ngươi phá sản, tương đương với muốn xin phòng phẫu thuật cũng khó càng thêm khó!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play