Phương Triết cuối cùng đến kịp, hắn trước đó cùng Tiểu Hắc đến mỏ thiết, nhưng không tìm được bọn người Bạch gia, Kim gia. Hắn chỉ thấy xung quanh bìa rừng hầu như bị thiêu rụi, cây rừng bị đốt cháy thành than, nằm rải rác khắp nơi. Thế là hắn lần theo dấu vết chạy đến tận nơi này.
Tiểu Hắc chậm rãi phóng xuống bên cạnh Kim gia chủ. Dáng người cao lớn, khổng lồ của nó khiến bọn người Kim gia hầu như sợ hãi. Đây là lần đầu tiên Tiểu Hắc xuất hiện trước mặt bọn hắn.
Phương Triết nhảy xuống khỏi Tiểu Hắc, chắp tay hướng Kim gia chủ chào hỏi “Tiểu bối đến cứu viện trễ, mong Kim gia chủ thông cảm!”
Bạch Kim Thành đứng gần không ngừng đánh giá Phương Triết. Tiểu tử này trong gia tộc Bạch gia vô cùng có uy danh. Hôm nay gặp mặt, đúng thật là thiếu niên anh tài.
Phương Triết nhận ra vị trung niên nhân bên cạnh không ngừng quan sát hắn, hắn liền hỏi “Vị đại ca này là…”
Hắn liền giới thiệu “Ta là Bạch Kim Thành, quản sự khu vực mỏ thiết!”
Phương Triết vội chắp tay nói “Gặp qua quản sự Bạch, vừa rồi ta thất lễ!”
Bọn người Ngọa Môn nhìn thiếu niên trước mắt hầu như không quan tâm đến bọn hắn. Một trong hai tên tử y, phóng một ám khí hoa liên về phía Phương Triết. Phương Triết không cần nhìn, nhẹ nhàng điểm nhẹ ngón tay, một tiểu phi kiếm bằng trúc bắn ra ngoài, chặn đứng hoa liên lại. Ám khí rơi xuống mặt đất, liền bắn kim châm về phía bọn hắn y nhân. Khiến bọn chúng một phen hoảng sợ.
Phương Triết xoay người về hướng bọn người Ngọa Môn, sau đó lớn tiếng nói “Các người cùng lên đi!”
Trình thủ lĩnh nhìn bộ dáng phách lối của tiểu tử mới xuất hiện, nét mặt hắn trầm lại. Hắn phất tay, mười tên hắc y lao về phía Phương Triết. Hắn muốn thăm dò tiểu tử trước mặt, vì lý do gì lại phách lối như vậy.
Khi mười tên hắc y cách Phương Triết chừng hai trượng. Bọn chúng bị năm thanh phi kiếm đánh văng về phía sau năm trượng. Bọn chúng nằm trên mặt đất bất động, sau một lúc vẫn không hề gây ra bất cứ động tĩnh nào. Một tên hắc y lại gần xem xét, phát hiện trước ngực năm tên đồng bọn, thủng một lỗ. Bọn chúng chết không kịp trở tay.
Tên hắc y nhân trở về bên cạnh Trình thống lĩnh báo lại, sắc mặt hắn có phần biến sắc “Thủ đoạn này, hắn sử dụng ám khí gì lại lợi hại như vậy?”
Bọn người Ngọa Môn lúc này cảm giác không ổn. Từ khi tên tiểu tử cùng con hắc báo xuất hiện, chưa đầy mười hô hấp thì đã có mười tên đồng bọn nằm xuống. Gã Kim Hối bên cạnh, cũng bắt đầu chột dạ.
Phía Bạch Kim Thành cũng bất ngờ, hắn không nghĩ đến một tiểu tử chừng mười ba mười bốn tuổi, lại có thủ đoạn phóng ám khí lợi hại như vậy. Đây là ai dạy hắn, chẳng lẽ là các vị tiền bối Bạch gia. Điều này cũng có khả năng, vì hắn nghe nói có vài vị trưởng lão Bạch gia thủ đoạn dời sông lấp biển vô cùng lợi hại. Chỉ có điều hắn chưa từng chứng kiến mà thôi.
Trình thống lĩnh vẻ mặt lúc này nghiêm túc lại. Hắn giờ phút này không thể khinh thường đối thủ nữa. Sự xuất hiện của thiếu niên trước mắt, khiến hắn cảm giác bất ổn. Hắn liếc mắt ám hiệu hai tên tử y xuất chiến, lúc này chỉ có hai gã này có thể nhờ cậy được thôi.
Hai tên tử y bước về trước, cước bộ hầu như nhẹ nhàng không hề thấy nặng nề. Bạch Kim Thành có thể phán đoán hai kẻ mới xuất hiện này, mới là cao thủ.
Hai gã tử y, tách ra làm hai hướng bắt đầu phóng xuất ra tuyệt kỹ của mình. Tên bên trái hai tay đối nhau niệm khẩu quyết, trên bầu trời liền xuất hiện hơn năm mươi quả cầu lửa, những quả cầu lửa lơ lửng như những con ma trơi vô cùng quỷ dị. Tên còn lại, hai bàn tay phóng ám khí hoa liên về phía Phương Triết.
Phương Triết thấy vậy, liền thoáng chốc di chuyển ra sau lưng tên điều khiển hỏa cầu. Tay Phương Triết nhẹ nhàng chưởng vào lưng hắn, nhưng chỉ là tàn ảnh. Hắn cước bộ nhanh chóng né tránh được. Tên phóng ám khi vẫn liên tục ném hoa liên về phía Phương Triết yểm trợ đồng bọn khống hỏa.
Đám hộ vệ Bạch gia lúc này đã hộ tống mọi người vào trong miếu để tránh ám khí của tên tử y, bên ngoài ám khí bay tán loạn, vô cùng hung hiểm.
Trình thống lĩnh lúc này thình lình xuất hiện bên cạnh Phương Triết, một nhát kiếm chém ngang. Hắn âm thầm quan sát tìm khe hở Phương Triết để ám toán. Lúc này Bạch Kim Thành chặn ngang lưỡi kiếm, kiếm đụng kiếm tạo ra tiếng vang vô cùng lớn.
Bạch Kim Thành cười mỉa mai “Trưởng bối lại ra tay đâm lén, đúng là bản tính lão Trình không thay đổi nha!”
Trình thống lĩnh không biết xấu hổ, cười ha ha đáp “Vô độc bất trượng phu, tiểu đệ cũng chỉ trông cậy vào kết quả, còn phương thức miễn sao giành thắng lợi là được!”
Bạch Kim thành cười hắc hắc nói “Vậy thì để xem Bạch gia Truy Tinh Kiếm cùng với Hàn Kiếm của lão đệ, ai hơn ai vậy?”
Nói rồi, Bạch Kim Thành biến mất tại chỗ, hắn xuất hiện là đối diện Trình thống lĩnh. Tay kiếm hắn quét một đường chỉ thiên tạo một nhát kiếm hư ảo về phía Trình thống lĩnh. Trình thống lĩnh phóng ra phía sau né tránh. Nét mặt có phần khó coi, đối thủ rõ ràng trên cơ hắn.
Về phía Phương Triết, những quả cầu lửa trên bầu trời luân phiên rơi xuống ngay đúng vị trí hắn đang đứng. Còn tên phóng ám khí, cũng không ngừng tấn công, kim châm bay tán loạn. Cước bộ Phương Triết hầu như di chuyển liên tục, hắn chủ yếu đang đùa giỡn hai tên tử y này. Hắn chẳng qua là muốn mượn nhờ tốc độ tấn công của hai gã, để luyện tập Vân Trung Bộ mà thôi. Lâu lâu có cơ hội, tại sao lại không tận dụng.
Hai tên tử y, lúc này đã phát hiện đối phương đang đùa cợt mình, bọn hắn liền thay đổi mục tiêu, đó là tấn công vào miếu, nơi bọn người Kim gia và Bạch gia đang ẩn náo.
Nét mặt Phương Triết nghiêm lại, hắn điểm nhẹ ngón tay, trăm thanh phi kiếm bằng gỗ phóng ra, chặn đứng lại những quả cầu lửa và ám khí. Trăm thanh phi kiếm bằng trúc, như tạo thành một lớp phòng ngự tuyệt đối, đối phương không thể nào tiến qua được.
Tay còn lại Phương Triết xuất ra Bạch Nhật Phi Kiếm, chớp mắt đã xuyên qua hai người tên tử y. Tốc độ nhanh đến nỗi, ánh mắt bọn chúng chưa kịp nhìn về hướng phi kiếm, ngực bọn chúng đã thủng một lỗ. Bọn chúng ngã xuống, ánh mắt vẫn mở trao tráo, không cam tâm.
Tình huống phát sinh nhanh đến mức, ở đằng xa Trình thống lĩnh đang giao tranh với Bạch Kim thành. Hắn nhanh chóng lui về phía sau hai mươi trượng. Ánh mắt hắn nhìn lên phi kiếm đang vờn quanh trên bầu trời đêm, khung cảnh mờ ảo của màn đêm khiến thân ảnh Phương Triết như một sát thần.
Hắn lắp bắp “Ngươi… ngươi là người Đạo Viện?”
Phương Triết thắc mắc, không nghe rõ hắn nói gì. Trình thống lĩnh nuốt một ngụm nước bọt, ráng lấy lại tinh thần. Hắn lớn tiếng hơn nói “Có phải ngươi là đệ tử Đạo Viện?”
Phương Triết ngạc nhiên “Đạo Viện?”
Hắn chưa từng nghe nói đến danh tự này. Hắn chỉ nghe nói đến Thái Học Viện, Hoa Niên Viện mà thôi.
Phương Triết tỏ ra ngạc nhiên nói “Đạo Viện là gì? Ta lần đầu nghe nói đến!”
Bạch Kim Thành ở gần đó cũng thắc mắc, hắn cũng chưa từng nghe nói đến danh tự này. Lời nói của Trình thống lĩnh, chắc hẳn có lí do nào đó.
Trình thống lĩnh như muốn xác nhận lại, hắn lại nói “Ngự Kiếm Quyết của ngươi, nếu không phải từ Đạo Viện, vậy từ đâu mà học được?”
Phương Triết giật mình, không phải ta học từ Khúc Tiểu Bạch sao. Hắn “a” lên một tiếng, động thái hắn khiến Trình thống lĩnh mỉm cười, cũng âm thầm xác định suy đoán của hắn là đúng.
Trong lòng Phương Triết lúc này mới rộn ràng lên, hắn tìm được thông tin hiếm hoi của Khúc Tiểu Bạch. Nếu quả thật, đây là tuyệt kỹ của Đạo Viện, vậy thì nàng chắc hẳn cũng từ Đạo Viện mà ra.
Phương Triết thất thần, nhân cơ hội đó Trình thống lĩnh thoáng chốc xuất hiện cách hắn ba trượng, khoảng cách này lưỡi kiếm không thể nào chạm được vào người hắn. Bạch Kim Thành trước đó đã đoán được ý đồ của đối phương, đây chính là “Hư Ảnh Tuyệt Sát Kiếm”, có thể giết người bằng kiếm khí, vô cùng lợi hại. Khoảng cách ba trượng, dư sức xuyên qua người Phương Triết. Không còn cách nào khác, Bạch Kim Thành liền lấy thân ra đỡ, chí ít hắn có mặc giáp y ngăn cản được phần nào.
Khí kình rất mạnh, khiến Bạch Kim Thành cùng Phương Triết văng ra xa mười trượng.
Phương Triết sững sờ, hắn đứng dậy nhìn Bạch Kim Thành quản sự hai tay ôm ngực. Vết thương khá nặng, khiến khuôn mặt hắn nhợt nhạt nhanh chóng.
Bạch Kim Thành mặt mày tái nhợt, gắng gượng nói “Trong trận chiến… không được lơ là!”
Hắn nói rồi, liền ngất đi. Hai hộ vệ Bạch gia thấy vậy, nhanh chóng tiến lại gần lấy kim sang dược đỗ lên vết thương cấp cứu. Phương Triết thấy tình huống chuyển biến cực kỳ nhanh, hắn không khỏi hận bản thân. Đúng thật là hắn đã thất thần khi nghĩ đến Khúc Tiểu Bạch. Chuyện này, hắn nhất quyết sẽ không lập lại.
Phương Triết đứng dậy, ánh mắt đầy sát khí nói “Ngươi muốn chết như thế nào?”
Trình thống lĩnh không tỏ ra hoảng sợ trước khí thế của Phương Triết, hắn nhìn lên bầu trời, khóe miệng nhếch lên. Hắn chậm rãi thì thầm “Cuối cùng đến rồi…”
Từ trên không, thình lình nhảy xuống năm thân ảnh, mỗi thân ảnh như một cây đại thụ khổng lồ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT