Quan Lượng thành công mua được Tẩy Lục Quả, sắc mặt không thể nào cao hứng hơn được nữa.
Phương Triết ngồi một bên chúc mừng nói “Việc đấu giá được Tẩy Lục Quả xem như thành công.

Tiểu đệ chúc Quan đại ca sớm bước trên con đường đồng đạo…”
Quan Lượng nhận được lời chúc phúc của Phương Triết, hắn không giấu giếm được trạng thái hào hứng liền nói “Việc này hoàn toàn do khí vận của Phương đệ mà thôi.

Có lẽ Phương đệ không biết, một phàm nhân đứng gần tiên nhân, khí vận sẽ không ngừng tăng lên…”
Phương Triết bất ngờ khi nghe Quan Lượng luận về khí vận của phàm nhân.
Lúc này, La Bình An tiếp tục cho mời nữ nhân thứ năm bước ra.
Nàng ta bê khay đựng bước ra ngoài rồi tháo tấm vải ngũ sắc ra.

Bên trong khay đựng là một quyển trục cũ kỹ.
La Bình An liền giới thiệu “Đây là Bàn Cổ Cổ Trận, khi Trận Pháp này khởi động sẽ sản sinh một dòng năng lượng rất có ích cho một tông môn.

Giá khởi điểm là 3000 Tử Kim!”
Đối với Trận Pháp, Phương Triết cực kỳ có hứng thú.

Tên là “Bàn Cổ Trận Pháp” mang theo hương vị xưa cũ.

Dù Phương Triết chưa từng nghe qua loại Trận Pháp này nhưng hắn có cảm giác, loại Trận Pháp này rất có ích sau này.
Hắn chuẩn bị lên tiếng thì một vị khách nhân đã lên tiếng trước.
“5000 Tử Kim!”
Người ra giá là một nữ nhân, có giọng nói đầy nội lực.

Nàng ta mặc áo khoác, thêm vào đó là mũ trùm nên không nhìn rõ mặt mũi.
Phương Triết thấy vậy liền lên tiếng “6000 Tử Kim!”
Phương Triết vừa ra giá tức thì toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn.

Trên khuôn mặt của những người nhìn qua, đa phần lộ ra vẻ khiếp sợ.
Phương Triết không hiểu cũng không quan tâm nên phớt lờ đi những ánh mắt nhìn không mấy thiện cảm đó.
Nữ nhân kia lại lên tiếng “8000 Tử Kim!”
Phương Triết giơ tay lên tiếp tục ra giá “Một vạn Tử Kim!”
Đây chính là toàn bộ số Tử Kim mà hắn có được.

Đối với hắn mà nói, đây là giới hạn cuối cùng.
Trong khi đó, hành động đấu giá của Phương Triết một lần nữa khiến nhóm khách nhân ngồi gần nữ nhân đó không dám hít thở mạnh.

Sau một hồi, bọn họ không chịu nổi áp lực liền nhanh chóng rút lui khỏi quảng trường đấu giá.
Quanh khu vực phụ cận nữ nhân đang đấu giá với Phương Triết không còn bóng người.
Lúc này, Quan Lượng một bên thì thầm “Phương đệ có cần Quan ca trợ giúp không?”
Phương Triết cũng làm ra vẻ thì thầm nói “Nếu đấu giá nữa, Quan đại ca chắc chắn mất mạng…”
Câu nói này khiến Quan Lương nhất thời nhảy dựng, ánh mắt vô tình liếc về phương hướng nữ nhân đã giành được vật phẩm Bàn Cổ Cổ Trận.
La Bình An quan sát được toàn bộ cuộc chiến đấu bằng ánh mắt của hai vị khách nhân.

Hắn khẽ tằng hắng rồi ra hiệu cho nữ nhân thứ sáu bước ra.
Lần này là một quyển trục ghi chép lại vị trí một bí cảnh có tên là “Hỗn Man Bí Cảnh”.

Đây là bí cảnh khá phổ biến trong các đại tông môn Thần Vực.

Bên trong bí cảnh là một không gian cực kỳ thích hợp để tu luyện thể lực, định lực.

Đây là hai yếu tố cực kỳ quan trọng nâng cao Thần Hồn.
Loại bí cảnh này được một thương nhân đấu giá cao nhất là chín trăm Tử Kim.

Phương Triết tò mò nên đưa ra một nghìn năm trăm Tử Kim và giành được quyển trục đó.
Tiếp theo, nữ nhân thứ bảy bước ra và trưng bày ra một thẻ bài ghi chép lại bí pháp Khôi Lỗi với giá khởi điểm là hai nghìn Tử Kim.

Đây là bí pháp dành cho ma tu nên số người đứng ra tranh đoạt không nhiều.

Cuối cùng vào tay một tên tán tu không rõ lai lịch với giá cao nhất là bốn nghìn Tử Kim.
Đến lúc này chưa xuất hiện bất kỳ tranh chấp nào khiến La Nghiệp cùng La Bình An cực kỳ hài lòng.
Nữ nhân thứ tám bước ra, nàng ta tháo tấm vải ngũ sắc ra, bên trong khay đựng là một quyển trục.
La Bình An đứng ra giới thiệu “Đây là Trận Pháp phổ biến trong các đại tông môn [Hộ Tông Đại Trận Siêu Cấp], phù hợp cho tông môn tiếp cận tiên môn sử dụng.

Lớp phòng hộ kiên cố, có thể chống chịu mọi loại công kích… Giá khởi điểm 5000 Tử Kim!”
“Hộ Tông Đại Trận Siêu Cấp” này không có quá nhiều người quan tâm.

Số thương nhân cũng không dám bỏ ra số Tử Kim lớn như vậy để kinh doanh trong thời gian dài.

Một số tán tu có mặt lại không mặn mà với Hộ Tông Đại Trận.
Cuối cùng người quan tâm duy nhất chỉ có Phương Triết.

Hắn chỉ ra một giá duy nhất là sáu nghìn Tử Kim liền sở hữu được quyển trục “Hộ Tông Đại Trận Siêu Cấp”.
La Bình An nhìn về phía hai nữ nhân còn lại, vẻ mặt không giấu được sự hài lòng.
Nữ nhân thứ chín bước ra, tháo tấm vải ngũ sắc ra, bên trong khay đựng là một chiếc hộp nhỏ đã được mở nắp sẵn.

Bên trong hộp nhỏ chứa một viên đan dược có màu đen huyền.
Phương Triết tỏ ra ngạc nhiên khi viên đan dược có màu đen huyền đó tương đồng với viên Thọ Đan mà Hoa Lạc Đồng đang hấp thụ.
La Bình An giới thiệu “Viên đan dược này có tên là Thọ Đan, người bán không nói gì nhiều mà chỉ cung cấp tin tức.

Đây là viên đan dược có thể giúp kéo dài sinh mạng… một vạn năm.

Có điều không có tác dụng đối với phàm nhân, tu sĩ dưới Thất Phẩm.

Giá khởi điểm là một vạn Tử Kim…”
Lời giới thiệu của La Bình An khiến không ít người luyến tiếc.
Nếu viên Thọ Đan này có tác dụng với người bình thường, số thương nhân có mặt có thể bán toàn bộ gia sản cũng phải đoạt lấy cho bằng được.
“Một vạn năm… không phải là thọ nguyên có thể tưởng tượng ra được…”
Sau một hồi bàn tán, không một người nào dám bỏ ra một vạn để sở hữu viên Thọ Đan.
Nữ nhân khoác áo choàng, che kín mặt mũi im lặng một hồi cuối cùng mới đưa tay lên.

Nàng ta dự định ra giá thì từ trên cao cất lên tiếng nói “Cơ Vận! Viên đan dược này để cho ta đi!”
Nữ nhân bí ẩn này tức thì nhìn về hướng tiếng nói cất lên.

Nàng ta nhận ra đó là trưởng lão Dược Tiên, chưởng quản Đan Phòng của Thiên Sư Đường.
Về phần nàng, nàng chính là La Toàn Cơ, đạo hiệu Cơ Vận Tôn Giả, trưởng lão Bảo Khí Các.

Nàng dị dung che giấu thân phận mục đích chính là muốn đường đường chính chính tham gia đấu giá.
La Toàn Cơ nhận thấy không thể tiếp tục dị dung liền cởi bỏ áo khoác bên ngoài, lột mũ trùm lộ ra chân dung băng lãnh của một vị trưởng lão Thiên Sư Đường.
Sự xuất hiện của một vị trưởng lão Thiên Sư Đường khiến không ít người bắt đầu hoang mang.

Nhiều người suy nghĩ, nếu là một vị trưởng lão Thiên Sư Đường, ai còn dám ở lại tiếp tục đấu giá được nữa.
La Nghiệp cùng La Bình An bất đắc dĩ khom người, hướng La Toàn Cơ chào hỏi.

Nói về vai vế, hai người bọn họ chỉ là hàng tiểu bối trong Thiên Sư Đường mà thôi.
La Bình An âm thầm thở một hơi nhẹ nhõm khi mà hội đấu giá lần này chỉ còn một vật phẩm.

Nếu không, hội đấu giá này không còn ý nghĩa gì nữa.

Ai mà dám đắc tội với một vị trưởng lão Thiên Sư Đường kia chứ.
La Bình An ra ám hiệu cho nữ nhân cuối cùng bước ra.

Nàng ta bê khay đựng, bên trên là một chiếc lồng được phủ tấm vải ngũ sắc.
Nàng ta tháo tấm vải ngũ sắc ra, lộ ra thân ảnh nhỏ nhắn của một tiểu tinh linh bên trong chiếc lồng đang ngơ ngác nhìn xung quanh.
Phương Triết sửng sốt thốt lên “Tiểu Thanh Điệp!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play