Nhưng nội dung trên tảng đá quá quan trọng, hắn không làm chủ được, cuối cùng cắn răng rời khỏi địa cung, đi thẳng đến nơi Ngân Cơ ẩn thân.

Dưới chỗ sâu đầm lầu có một hang động, có mấy viên minh châu chiếu sáng, Ngân Cơ đang tĩnh tu ở đây.

Hắc Vân đến, phá vỡ sự thanh tĩnh nơi này.

Nhận được tin tức của Ngưu Hữu Đạo, nhưng Ngân Cơ lại hiểu rất rõ Hồ Tộc, Hồ Tộc không giống với nhân loại, mặc dù yêu hồ cũng có ân oán, nhưng bên trong sẽ không có nội gian xuất hiện, nàng cảm thấy Ngưu Hữu Đạo lo lắng quá rồi, nàng cũng tin chắc rằng tộc nhân của mình sẽ không bán đứng mình.

Nhưng Hắc Vân có chút sợ, hắn đã thấy được năng lực của Ngưu Hữu Đạo, hắn đã nói như thế, nên Hắc Vân không thể không đề phòng.

Vì vậy Hắc Vân dùng hết miệng lưỡi thuyết phục, thế nên Ngân Cơ mới tạm thời trốn đi.

Nhưng Ngân Cơ cũng không chặt đứt tất cả liên lạc với bên ngoài, lo rằng lúc xảy ra chuyện thì không tìm thấy nàng, nhất là Tuyết bà bà vừa bị giết, lo lắng bên Thánh Cảnh qua trả thù, sợ rằng mình không kịp bảo vệ tộc nhân, nên giữ lại một con đường liên lạc với bên ngoài.

Giữ liên lạc với Hắc Vân, nàng cảm thấy Hắc Vân sẽ không phải là gian tế, Hắc Vân cũng biết mình không có vấn đề gì, nên đồng ý với Ngân Cơ.

Nhưng Ngưu Hữu Đạo đã từng nói, để cho Ngân Cơ chặt đứt tất cả liên lạc với bên ngoài.

Nói cách khác, bên Ngân Cơ không nghe lời Ngưu Hữu Đạo.

Vì vậy Ngân Cơ thấy được tin tức mà La Thu gửi đến trên viên đá, nhìn thấy nội dung trên đó, khuôn mặt nàng hiện lên sự bi phẫn, tay cầm viên đá run lẩy bẩy.

La Thu hẹn nàng đi ra đàm phán, địa điểm hẹn là nơi nàng hẹn gặp con gái lúc trước.

Không phải ngươi muốn gặp con gái sao? La Thu nói hắn đưa con gái và con rể đến đây.

La Thu nói, tính từ lúc gửi thư, chỉ có ba ngày, nếu nàng không xuất hiện, nếu không muốn giải quyết chuyện này, hắn sẽ chấm dứt giúp nàng.

Nếu Ngân Cơ không xuất hiện, hai ngày sau đó, La Thu chắc chắn rằng hắn sẽ giết La Phương Phỉ và Toa Như Lai, hoàn toàn chấm dứt tất cả liên hệ giữa Ngân Cơ và hắn.

“Sao ngươi có thể làm vậy? Nó là con gái ngươi đấy!

Ngân Cơ cầm viên đá khóc, vừa nói vừa đứng dậy, nàng muốn đi ra.

Hắc Vân ở bên cạnh gấp đến mức xoay quanh, hắn giật mình, lập tức ngăn Ngân Cơ lại.

“Lão tộc trưởng, ngài không thể đi, đây chắc chắn là bẫy của La Thu, là vì muốn dẫn ngài ra mặt.

Lúc đưa tin tức này đến, hắn sợ nhất là chuyện này xảy ra.

Nhưng nội dung trên thư hắn không thể làm chủ được, việc này liên quan đến sự sống chết của con gái và con rể của lão tộc trưởng, hắn không thể làm chủ nổi, nên mới thông báo với tộc trưởng một tiếng.

Lúc đưa tin đến đây, hắn đã hối hận, hối hận không nghe theo lời Ngưu Hữu Đạo, nếu như không biết lão tộc trưởng ở đâu, hắn đã không phải lựa chọn,

Bây giờ, hắn không thể trơ mắt nhìn lão tộc trưởng nhảy vào bẫy, lại không thể nhìn con gái và con rể của lão tộc trưởng chất đi, hắn khó xử chết mất.

Ngân Cơ nghẹn ngào, nói.

“Tiểu Hắc, ngươi tránh ra.

Hắc Vân lắc đầu, không chịu cho đi, nói.

“Lão tộc trưởng, ngài chờ một chút, ngài chờ một chút, ta phái người đi liên lạc với Ngưu Hữu Đạo, hắn có cách, chắc chắn hắn có cách.

Nói ra những lời này, ngay cả hắn cũng không tin nổi, La Thu cho thời gian hai ngày, cho dù phái cao thủ Nguyên Anh Kỳ giết ra Thánh Cảnh để gặp Ngưu Hữu Đạo, đợi đến lúc Ngưu Hữu Đạo nghĩ ra cách cứu viện, cũng không kịp được. Hơn nữa từ lúc nhận được viên đá kia đến nay đã mất nhiều thời gian rồi.

Tất nhiên là do bên La Thu đã tính toán tốt, biết Hoang Trạch Tử Địa rộng lớn, Yêu Hồ bên dưới lại không thể phi hành, không tiện truyền tin, nếu đợi Ngân Cơ chạy đến, sợ là không thể chạy đến nhanh được, vì vậy mới cho nhiều thời gian.

Ngân Cơ tâm phiền ý loạn lắc đầu, nói.

“Không còn kịp rồi.

Hắc Vân lo lắng, nói.

“Lão tộc trưởng, dù sao nàng cũng là con gái của La Thu, chắc chắn là hắn đang lừa chúng ta, hắn sẽ không giết con gái mình đâu.

...

Vân Cơ đi vào mật thất, báo với Ngưu Hữu Đạo đang khoanh chân tĩnh tọa.

“Bên Quỷ Y truyền tin đến, chắc chắn rằng Tiêu Thiên Chấn đã từ bỏ việc báo thù, đám người Quỷ Y đang trên đường quay về Dược Cốc.

Ngưu Hữu Đạo không mở mắt ra, nói hơi lớn.

“Báo cho Nguyên Tòng lui về.

Có Quách Mạn làm nội tuyết bên người Quỷ Y, hành động của bọn họ sẽ không lừa được bên này.

Không chỉ mình Quách Mạn, ở trình độ nào đó, Quách Mạn chỉ là một góc băng trong thế lực của Ngưu Hữu Đạo, những năm này hắn không chỉ kinh doanh những chuyện lớn, quanh quẩn đứng sau màn, mà hắn còn sắp xếp rất nhiều tai mắt cành lá. Có thể nói, thế lực bây giờ của hắn khá là khổng lồ, có nhiều tai mắt vươn xa đến tận những nơi là Thánh Cảnh không tiếp xúc đến được, nếu như không có thế lực khổng lồ này, sao hắn dám tự tiện giao thủ với Cửu Thánh chứ?

Biết được nhóm người trong Dược Cốc muốn giúp Tiêu Thiên Chấn báo thù nên chạy về Kim Châu, hắn lập tức gửi thư cho Nguyên Tòng đi ngăn cản, hắn không muốn nội bộ Kim Châu bị hỗn loạn, nên để Kim Châu cho đám người Hải Như Nguyệt kia thì dễ khống chế hơn.

Đây cũng là một trong những chuyện nhỏ xung quanh mà hắn đứng sau màn xử lý.

Để cho Nguyên Tòng từ xa chạy đến cũng hoàn toàn là bất đắc dĩ.

Trước mắt hắn đang dùng Mao Lư Sơn Trang để làm mồi, phòng bị bên Ô Thường làm ra chuyện ngoài ý muốn, hay lỡ may có biến, thì có thể kịp thời thoát thân được, Vân Cơ có thủ đoạn đào mệnh không thể rời đi, bây giờ hắn phải đi theo bên người Vân Cơ, đề phòng có chuyện.

Mao Lư Sơn Trang của hắn không thể để kẻ khác tùy tiện chém đầu được, biết là có nguy hiểm, vậy thì phải có đề phòng trước.

Trước khi nhận được tin tức, Gia Cát Trì không có ở đây, hắn đã được phái đến Trích Tinh Thành, chuẩn bị tiếp ứng Toa Huyễn Lệ, nếu như có tình huống không đúng, Gia Cát Trì sẽ đưa Toa Huyễn Lệ đi ngay. Đó cũng là hứa hẹn của Ngưu Hữu Đạo nói với Toa Như Lai, cũng là nguyện vọng duy nhất khi Toa Như Lai bỏ ra nhiều thứ như thế, hắn cần phải chắc chắn rằng con gái của hắn an toàn.

Bởi vì vậy, Ngưu Hữu Đạo không tiếc phái đi một cao thủ Nguyên Anh Kỳ để phụ trách việc này.

Còn những người khác, bên phía đám người Tây Hải Đường cơ bản đều bị mấy Thánh nhìn chằm chằm vào, Cung Lâm Sách chấp chưởng cả một môn phái nên có nhiều chuyện cần xử lý, không tiện rời đi để bảo vệ Hải Như Nguyệt.

Tính đi tính lại, chỉ có Nguyên Tòng phù hợp nhất, nên phái Nguyên Tòng rời đi.

Nguyên Tòng âm thầm ngăn cản Tiêu Thiên Chấn, sợ Tiêu Thiên Chấn còn quay về, nên mới phải ở lại bên Hải Như Nguyệt, nếu không lỡ có chuyện thì phí công toi rồi.

Bây giờ biết Tiêu Thiên Chấn đã quay về Dược Cốc, xác nhận nguy cơ của Hải Như Nguyệt đã được phá bỏ, hắn không thể nào cứ để Nguyên Tòng ở đó được, tất nhiên là phải rút về.

”Được!

Vân Cơ lĩnh mệnh, nhưng vừa quay người lại vòng về, nhắc nhở.

“Đã nhận được tin tức của Bạch Vô Nhai, bên này đã liên lạc với người Băng Tuyết Thánh Địa lẩn trốn thành công, lúc nào cũng có thể vận dụng lực lượng này.

Ngưu Hữu Đạo trả lời.

“Cứ làm theo suy nghĩ là được.

Vân Cơ nói.

“Hầu Tử có ý khác.

Ngưu Hữu Đạo mở hai mắt ra, không hiểu.

“Hắn có ý kiến khác? Có ý gì?

Vân Cơ nói.

“Hầu Tử biết người Băng Tuyết Các cũng chạy, nên tìm ta, để cho ta phái người đi dụ bắt chưởng quỹ Sở An Lâu của khách sạn Thải Hồng.

“Bắt Sở An Lâu?

Ngưu Hữu Đạo sửng sốt, nói.

“Bắt hắn làm gì?

Vân Cơ nói.

“Hầu Tử nói, Sở An Lâu từng đánh mặt ngươi. Hầu Tử còn nói, hắn muốn tự tay xử lý Sở An Lâu.

Ngưu Hữu Đạo ngây người một chút, nghĩ ra, không nhịn được cười khổ, nói.

“Giang hồ cưỡi ngựa, trên người bùn bay tung tóe là chuyện không thể tránh được, mặc dù khó nhìn, nhưng không tính là chuyện gì. Nếu thật sự chuyện gì cũng nhớ, không biết có bao nhiêu người phía sau mắng ta, hay là người trong bóng tối nhục nhã ta đâu, ta phải trả thù bao lâu mới xong được? Nếu cứ phải nhớ thù, có mệt không chứ? Chẳng phải là đang tự làm khổ mình sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play