Nàng ta nhìn quy mô của nha tướng chung quanh, khiếp sợ không thôi:

“Cái này cần giam cầm dung hợp bao nhiêu linh hồn của con người chứ? Nếu thật như thế, giam cầm ngắn hạn một lượng lớn vong linh như thế, cắt đứt thiên lý tuần hoàn, chẳng lẽ không phải tà ma, không sợ gặp Thiên khiển sao?

Ngưu Hữu Đạo nói:

“Những thứ này vốn dĩ không nên xuất hiện ở nhân gian, nói là tà vật không có chút nào quá đáng. Còn có phải là tà ma hay không, khó mà nói, còn phải nhìn xem người dùng bọn chúng tới làm cái gì. Còn có thể gặp Thiên khiển hay không, có trời mới biết ông trời là nghĩ như thế nào. Việc đúng sai của thế nhân chưa chắc hợp khẩu vị của ông trời, công đạo tự tại lòng người, trông cậy vào Thiên khiển duy trì nhân thế công đạo không khỏi nực cười.

Hắn nói đến đây, chợt nhìn chằm chằm nha tướng đối diện cảm thán một tiếng:

“Người luyện chế những thứ này suy vong cũng không phải kết quả gì tốt, có lẽ chính là gặp Thiên khiển thôi.

Hắn quay đầu lại nói:

“Nàng bây giờ một khi thức tỉnh bọn chúng, bọn chúng lập tức sẽ xem nàng là kẻ xâm lấn. Những tà vật này, đã ở chỗ này thôn phệ âm khí hơn ba mươi năm, nàng ngẫm lại xem, đây bằng với hơn ba mươi năm ngày đêm không ngừng tu luyện, hơn ba mươi năm không giờ khắc nào không tu luyện, chưa bao giờ ngừng, đây là khái niệm gì?

Hít hà! Vân Cơ hít hà một hơi khí lạnh:

“Đây chẳng phải là nói, nơi này không khác gì có mười vạn tu sĩ Kim Đan, những nha tướng này tạo thành một nhánh đại quân còn được đúng không?

Ngưu Hữu Đạo đáp:

“Chỉ sợ chỉ có hơn chứ không kém. Những thứ này có thể nói là bay tới bay lui trên trời, tung hoành thiên hạ, tới lui như gió, hơn nữa không sợ sinh tử, tu sĩ Kim Đan có thể so sánh sao? Số lượng của tu sĩ thiên hạ có lẽ thắng bọn họ, nhưng mà ngoại trừ Nguyên Anh tu sĩ ra, chỉ sợ thiên hạ tất cả tu sĩ chung vào một chỗ cũng không ngăn được bọn chúng. Nàng đánh thức bọn chúng, độn địa thuật của nàng dùng trong tảng đá này dường như không có tác dụng gì, ác chiến một trận có cần thiết sao?

Vân Cơ kinh nghi nhìn quanh:

“Sư phụ của ngài luyện chế những thứ này muốn làm gì?

Ngưu Hữu Đạo đáp:

“Bắt nhiều Ô Nha như vậy, giam cầm mười vạn vong linh, không phải một mình ông ta có thể làm được, còn muốn không bị người phát hiện, một người bận rộn đến bao giờ, nhất định là có thế lực tương quan hợp. Ây!

Hắn giơ tay lên chỉ về phía mặt đại kỳ tung bay phần phật kia.

Vân Cơ quay đầu nhìn lại, thấy chữ "Thương

trên lá cờ, tỉnh ngộ, cũng đã minh bạch công dụng của những nha tướng này:

“Nghe nói sư phụ của ngài và Ninh Vương Thương Kiến Bá quan hệ không tệ, chẳng lẽ thuyết pháp trong lời đồn Thương Kiến Bá muốn trấn áp tu sĩ thiên hạ là thật sự sao?

Ngưu Hữu Đạo nói:

“Thiệt giả không trọng yếu, há chỉ là Thương Kiến Bá, thiên hạ các quốc gia, ai nguyện ý tu sĩ bao trùm ở trên, người nào không muốn làm như vậy? Chỉ có điều không có năng lực đi làm đến, chỉ có điều Thương Kiến Bá bị người bạo lộ ra mà thôi. Thương Kiến Bá thật ra đã tìm được biện pháp, nhưng mà... có thể đúng như lời nàng nói, người tham dự làm trái thiên lý tuần hoàn, đều chết hết, đều gặp Thiên khiển. Làm chiêu thức ấy lại không cơ hội đi thực tiễn, không có cơ hội nhìn thấy được kết quả của thân mình gieo, ngược lại thì tạm gác lại hậu nhân.

Hắn nhìn xung quanh thở dài:

“Mười vạn vong linh! Ai cũng không tiện công khai làm chết rất nhiều người, nếu không động tĩnh quá lớn. Những vong linh này tám chín phần mười đều là tướng sĩ trên chiến trường chết trận. Thương Kiến Bá lúc trước vì Yến quốc chinh chiến bốn phương, dưới trướng người chết trận vô số, cũng chỉ có người tương tự như ông ấy hợp mới có thể dưới tình huống không khiến cho người chú ý, trong người chết trận chất đống như núi giam cầm nhiều vong linh như vậy, mà không bị người phát hiện.

“Không chỉ là Thương Kiến Bá cùng sư phụ của ta, Ô Thường hiện giờ chỉ sợ cũng đang làm dạng này. Chiến sự của Tây tam quốc, người chết trận vô số, chỉ sợ vừa đúng dịp cung cấp cho hắn cơ hội tuyệt hảo. Thật sự nếu có Thiên khiển, theo lý thuyết Ô Thường cuối cùng cũng khó tháo chạy một kiếp mới đúng.

Ngưu Hữu Đạo nói đến đây, chính hắn cũng nhịn cười không được, nói đùa một chút mà thôi.

Vân Cơ khiếp sợ không thôi:

“Ô Thường cũng đang quy mô rộng lớn luyện chế nha tướng sao?

Ngưu Hữu Đạo đáp:

“Nàng nghĩ rằng ta vì cái gì để nàng và quỷ mẫu giữ liên lạc? Quỷ mẫu đột nhiên cắt đứt liên lạc, nếu như ta không đoán sai, việc luyện chế của Ô Thường tám chín phần mười ngay tại Hãm Âm Sơn.

Vân Cơ không hiểu:

“Làm sao ngài biết hắn đang luyện chế nha tướng? Còn nữa, hắn không phải đã sớm biết luyện chế sao? Vì cái gì còn chờ tới bây giờ?

“Phương pháp luyện chế của hắn vốn dĩ không hoàn chỉnh. Bí pháp luyện chế nha tướng đến từ Vũ triều hoàng hậu Ly Ca. Ly Ca truyền cho thị nữ tâm phúc của nàng, chính là Khai Sơn thánh nữ của ma giáo. Ly Ca để lại một bộ Ma Điển, trong Ma Điển có ghi lại bí pháp này, bí mật truyền thừa trong Thánh nữ các thời đại. Thánh nữ tình nhân của Triệu Hùng ca trước khi gặp nạn đã giao Ma Điển này cho Triệu Hùng ca bảo quản. Triệu Hùng ca không biết bị Đông Quách lão nhân rót thuốc mê gì, ừ, chính là nguồn gốc của một màn trước mắt đây.

Ngưu Hữu Đạo chỉ chỉ bốn phía, lại tiếp tục khoanh tay trong con đường của đao thương kiếm kích, giống như nhàn đình mạn bộ vậy, phiền muộn thở dài:

“Lần trước Hầu Tử bị chộp tới Thánh Cảnh, ta lúc đó cũng không có biện pháp, mới bảo Triệu Hùng ca giao ra Ma Điển trao đổi với Ô Thường, bấy giờ mới bảo toàn một mạng của Hầu Tử.

Vân Cơ phản ứng giống như điện giật:

“Những thứ này ngài làm sao có thể giao cho Ô Thường chứ?

Ngưu Hữu Đạo đáp:

“Yên tâm, ta đương nhiên xác nhận có thể giao cho hắn mới dám giao cho hắn. Ma Điển là giao cho người có thể nhìn biết.

Vân Cơ nhắm mắt theo sau lưng hắn:

“Nha tướng, hắn cũng đang luyện chế nha tướng, một khi thành thế thì sao chứ?

Ngưu Hữu Đạo đáp:

“Nha tướng đó chậm mất rồi, uy lực không sánh bằng nơi này. Hơn nữa, chúng ta đã biết lai lịch của hắn, há lại cho hắn từ từ thành thế hay sao? Nha tướng của hắn nếu thật sự có một ngày thành thế, chúng ta có thể còn sống hay không còn là một vấn đề.

Vân Cơ nghe được một ý tứ khắc trong lời nói của hắn:

“Hay nói cách khác, ngài có biện pháp khống chế nha tướng nơi này... Ai có thể khống chế bọn chúng chứ?

Ngưu Hữu Đạo lắc đầu:

“Cái này không nên hỏi nhiều rồi, nàng từ từ đoán đi thôi, dù sao không phải ta và nàng có thể khống chế.

Hắn leo lên một chỗ đài cao, lần nữa nhìn tràng diện rộng rãi quanh đây.

Vân Cơ theo sau:

“Ngài bây giờ không có ý định mang ra những nha tướng này đó chứ?

Ngưu Hữu Đạo đáp:

“Ta ngược lại thật sự muốn mang chúng ra ngoài, nhưng mà đại quy mô nha tướng như vậy lấy ra ngoài, giấu ở đâu chứ? Một khi mang đi ra ngoài, liền có nghĩa là hoàn toàn không để ý mặt mũi, muốn không bại lộ cũng không được, Lục Thánh tất nhiên liên thủ toàn lực đối phó chúng ta. Những nha tướng này ngay cả nàng chưa chắc có thể kiềm chế, không ngăn được Lục Thánh, Điệp La Sát bên trong Điệp Mộng Huyễn Giới nhiều xa so với Thập Vạn Nha Tướng này cũng khó mấy thánh cấp cho tình hình như thế nào ngươi là thấy qua. Trước khi chưa có niềm tin chắc chắn, không dám khinh cử vọng động a!

Vân Cơ yên lặng gật đầu:

“Ta hiểu rồi, ngài bây giờ chạy đến tìm những thứ này, chỉ là muốn xác nhận sự tồn tại của bọn họ.

Ngưu Hữu Đạo nói:

“Xác nhận rồi, mới có thể tâm lý nắm chắc nha, thời điểm vạn nhất cũng có thể kịp thời mang ra ứng phó khẩn cấp.

Vân Cơ trầm mặc nhìn quanh, chợt thở dài:

“Ly Ca đó rốt cuộc là ai, lại có thể biết loại tà thuật này.

Ngưu Hữu Đạo nói:

“Tình huống của Đệ Ngũ Vực nàng đều thấy được, hẳn không phải là người của thế giới này, hai vợ chồng Thương Tụng hẳn là đến từ Vị Diện tu hành cao hơn.

“Vị Diện cao hơn....

Vân Cơ lẩm bẩm tự nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play