Tận lực giữ vững quốc lực của Tấn quốc, sau khi chiếm lĩnh được Tề, Vệ mới có thể khôi phục một cách nhanh chóng được.
Cao Phẩm đứng dậy, bồi hồi một hồi, đứng tại chỗ yên lặng trước bản đồ rất lâu, lâm vào những suy tính sâu xa...
Ước chừng sau nửa canh giờ, Cao Phẩm xoay người, từ từ nói:
“Truyền quân lệnh của ta, nói cho Cố Viễn Đạt, kinh thành Tề quốc thành trì dày cao, lợi cho kiên thủ, lại có ta nội ứng, bảo hắn mau sớm công chiếm kinh thành Tề quốc. Sau đó trú đóng tại kinh thành Tề quốc. Trên tay hắn có đội ngũ ba trăm ngàn người, đủ để phòng thủ, lệnh cho hắn phải kiên thủ cho tới khi quân ta tới tiếp viện.
Vốn mong muốn Cố Viễn Đạt khởi thế càn quét bốn phía sau khi đánh hạ Tề kinh, cắt đứt hậu cần của hai quân Tề, Tần, giờ này suy tính đến chuyện Hô Diên Vô Hận muốn tiêu diệt Cố Viễn Đạt. Cố Viễn Đạt hoàn toàn không có khả năng ngăn cản, đành phải thay đổi kế hoạch.
“Vâng.
Truyền lệnh quan lĩnh mệnh đi ngay.
Khí Vân Tông trưởng lão có vẻ lo lắng:
“Cố Viễn Đạt giữ thành với đội ngũ ba trăm ngàn nhân mã, e rằng không thể kiên thủ quá lâu. Quân ta gấp rút tới kịp để tiếp viện được ư?
Cao Phẩm lạnh nhạt trả lời:
“Không thủ được cũng phải giữ. Ta không trông cậy hắn có thể cố thủ, cũng không có ý định đi chi viện cho hắn. Ta chỉ lệnh cho hắn trì hoãn đại quân, tranh thủ thời gian cho ta mà thôi. Có thể giữ được hay không, phải xem bản lãnh của chính hắn và tạo hóa nữa.
“Hả?
Khí Vân Tông trưởng lão giật mình không ít:
“Ép hắn tới tuyệt cảnh. Ngươi không sợ hắn phản đầu hay sao?
Cao Phẩm:
“Phản đầu? Tại sao hắn làm thế? Hắn đi đến bước này, lại giết con trai của Hô Diên Vô Hận, đã không còn đường lui. Một khi hắn đánh vào kinh thành Tề quốc, ngoại trừ tử thủ Tề kinh ra, hắn thật sự không có lựa chọn nào khác.
Đây coi như là con tốt thí. Khí Vân Tông gật gật đầu, hiểu rõ ý tứ của Cao Phẩm.
Cao Phẩm đột ngột hét một tiếng:
“Hắc Thủy đài đâu?
Ngoài cửa lúc này có người truyền lệnh gọi. Rất nhanh, một người phụ trách Hắc Thủy đài bước vào trong, chắp tay nói:
“Ty chức tới nghe lệnh.
Cao Phẩm:
“Truyền lệnh xuống, mệnh Hắc Thủy đài dùng tất cả nhân viên xúi giục, phải tận lực hiệp trợ Cố Viễn Đạt mau sớm đánh vào kinh thành Tề quốc. Người nào lười biếng, quân pháp vô tình, chém.
“Vâng.
Người đến lĩnh mệnh.
Cao Phẩm:
“Mặt khác, truyền tin trụ cột của Hắc Thủy đài, mệnh Hắc Thủy đài vận dụng hết thảy lực lượng, suy nghĩ biện pháp liên lạc với Hiểu Nguyệt các, phải thuyết phục Hiểu Nguyệt các đầu hàng bằng bất cứ giá nào.
“Chuyện này...
Người đến có chút do dự:
“Đại soái, chuyện này e là khó có thể khuyên hàng.
Cao Phẩm nói:
“Việc này không cần ngươi quan tâm, nói cho Hắc Thủy đài là đại quân ta sẽ hợp tác chiến, sẽ tạo cơ hội cho Hắc Thủy đài chiêu hàng. Đi mau đi!
“Vâng.
Người đến lĩnh mệnh đi ngay.
Đợi người vừa đi, Khí Vân Tông trưởng lão lên tiếng:
“Hiểu Nguyệt các tay cầm hùng binh, làm sao mà chịu hàng?
Cao Phẩm cười lạnh, lầm bầm:
“Hô Diên Vô Hận không để ý tới ta. Ta cũng không quản hắn. Chúng ta tới thu thập từng tên, từng tên một. Trước hết tập kết trọng binh đối phó với quân Tần. Hiểu Nguyệt các chẳng qua chỉ là một đám sát thủ hoá trang lên sân khấu. Ba đại phái Vệ quốc có thể đảo hướng về chúng ta bên này, đủ thấy Hiểu Nguyệt các sâu cạn như thế nào. Trưởng lão không ngại cứ chờ xem, không cần đánh nhau cùng quân Tần, chỉ cần tập kết trọng binh gây khốn nhiễu cho quân Tần. Trước sự uy bức lợi dụ và đe dọa, chắc chắn Hiểu Nguyệt các sẽ nhượng bộ.
“Đến lúc đó ta sẽ cho bọn họ hai con đường. Thứ nhất là quy hàng, thứ hai ta buông Tây Bình quan, thả quân Tần trở về Tần quốc. Hiểu Nguyệt các nhất định phải chọn một mà thôi.
“Nếu quân Tần hàng, tất sẽ giải tán và pha trộn vào đại quân của ta, dùng để sắp xếp đấu một trận cuối cùng với Tề. Nếu nguyện quay trở về đất Tần, thì cứ cho hắn trở về, cũng tránh tiện nghi cho Yến quốc và Hàn quốc.
“Ngày Cố Viễn Đạt đánh vào Tề kinh, cũng chính là lúc đại quân ta động thủ với quân Tần.
...
Nam Châu phủ thành, bên trong Anh Vũ đường, Mông Sơn Minh ngồi ở trên xe lăn, nhìn chằm chằm vào bản đồ thở dài một tiếng:
“Cao Phẩm chiếm hết ưu thế, nắm giữ lòng người, lá bài tẩy có thể dùng quá nhiều. Hô Diên Vô Hận thì đang vùng vẫy trong tình thế bất lợi, đã lâm vào thế bị động khắp nơi, đối mặt trước Cao Phẩm từng bước súc thế, làm đâu chắc đấy, sợ là không thể cứu vãn được rồi.
Thương Triều Tông khẽ lắc đầu:
“Tề quốc không kiên trì được bao lâu nữa, sợ là chấm dứt rồi.
Mông Sơn Minh:
“Vương gia, có thể liên lạc cùng Hàn quốc bên kia. Người của Yến quốc và Hàn quốc có thể tập kết động thủ rồi, cần phải cướp chiếm địa bàn của Tần quốc để chuẩn bị liên thủ chống đỡ Tấn quốc rồi. Tấn quốc thế lớn, một nhà không thể dễ dàng đối đầu được a.
Thương Triều Tông lưỡng lự:
- Động thủ ngay bây giờ sao? Hiện tại quân Tần vẫn đang trong quá trình đánh trận với quân Tấn. Chúng ta động thủ trong lúc này, sợ là bất lợi đối với quân tâm sĩ khí của quân Tần, bất lợi cho quân Tần đối kháng quân Tấn.
Mông Sơn Minh phất tay áo, chỉ vào bản đồ:
“Đại quân Hô Diên Vô Hận đã rút lui hơn hai ngày nay, đã chạy đủ xa rồi. Đại quân Cao Phẩm vẫn chưa có động tĩnh gì, không nhân cơ hội này mà kiếm chút lợi. Loạn tượng bộc phát bên trong Tề quốc, Tấn quốc đã đạt được mục đích. Cao Phẩm sẽ không ngồi yên nhìn Hô Diên Vô Hận quét sạch quốc nội bằng thủ đoạn quân sự cường thế, tại sao lúc này lại bất động?
“Cao Phẩm chiếm hết ưu thế, tương tự dấu vết của Kim Tước ổn trát ổn rất rõ ràng. Hiện tại hắn không cần liều lĩnh, cũng không để cho Hô Diên Vô Hận nắm mũi dắt đi. Tất nhiên hắn phải xử lý người trước mắt hắn”quân Tần. Không giải quyết quân Tần, hắn cũng không thể an tâm thu lưới sau cùng đối với Tề quốc.
“Như vậy hiện tại Cao Phẩm bất động là có mục đích rất rõ ràng, đang đợi đại quân Hô Diên Vô Hận đi xa một chút, chạy xa hơn chút nữa, cho đến khi Hô Diên Vô Hận không thể hồi viện quân Tần trong một thời gian ngắn, đấy chính là lúc hắn sẽ động thủ.
“Vương gia, Cao Phẩm chiếm hết ưu thế làm đâu chắc đấy, không tất yếu phải mạo hiểm nữa. Cao Phẩm không động thủ quân Tần thì thôi, một khi động thủ, ắt sẽ nghiền ép bằng ưu thế tuyệt đối.
“Tác chiến trên thảo nguyên, địa thế rộng mở, không có thủ đoạn nào quá lớn. Vì vậy hắn sẽ không huyết chiến cùng quân Tần. Dù sao quân Tần có hai triệu nhân mã. La Chiếu cũng không phải là hạng người bình thường, trả giá bằng huyết chiến là quá lớn. Ta dám khẳng định, Cao Phẩm ắt dùng thủ đoạn để vây khốn và quấy rầy, chỉ cần cắt đứt tiếp viện vốn đã không đủ của quân Tần, quân Tần không thể kiên trì được lâu.
Thương Triều Tông chậm rãi nói:
“Có thể thấy rõ Hô Diên Vô Hận sẽ quay đầu lại. Tuy nhiên hắn không còn sự lựa chọn nào khác. Không quét sạch quốc nội, một khi đại quân gián đoạn bổ túc, vẫn thất bại như cũ.
Mông Sơn Minh lên tiếng:
“Đánh Tần một trận, dùng lực đối địch là hạ sách, công tâm là thượng sách. Cao Phẩm không thể không hiểu đạo lý này, ngoan cố chống cự, liều mạng một lần. Cao Phẩm cầu ổn, không muốn bỏ ra cái giá quá lớn, sẽ tránh thôi, sợ là muốn ép Hiểu Nguyệt các nhượng bộ. Hiểu Nguyệt các luồn cúi trong khe hẹp, trơ trẽn ở trong cống ngầm đã quen, lòng tự tin không đủ, tất nhiên sẽ khuất phục.
Thương Triều Tông nhìn chằm chằm vào bản đồ, nheo mắt nói:
“Hay nói cách khác, đến lúc đó quân Tần chỉ có hai con đường để chọn. Hoặc là hàng, hoặc là...
Ánh mắt hắn chợt nhìn chằm chằm về Tây Bình quan:
“Rất có thể Cao Phẩm sẽ thả quân Tần trở về lãnh địa Tần quốc, cho Yến, Hàn xua quân tây tiến vào gây trở lực. Nói không chừng Tấn quốc còn có thể cung cấp một nhóm lương thảo cho quân Tần, khiến cho Tần quốc tiêu hao với chúng ta.
Mông Sơn Minh:
“Đúng. Vì thế nếu chúng ta phải động thủ, nhất định phải chặt đứt đường chọn lựa của quân Tần quay về, ép quân Tần đối mặt trước hai lựa chọn khác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT