Mục Liên Trạch vốn định triệt để bẻ rời hai cánh ra, kết quả phát hiện ra da thịt quá mức cứng rắn, không có cách nào dễ dàng bẻ đứt được, lại thấy một kích ngoạn lệ đang tới, không thể không buông tay lắc mình lui nhanh tránh né.

Thánh La Sát xoay người muốn đuổi theo nhưng từ trong hắc vụ phía sau lại đột nhiên xuất hiện Nguyên Sắc, song chưởng đánh ra, chưởng ảnh Bài Sơn Đảo Hải liên miên, cuồng bạo đánh tới.

Dưới hắc vụ, pháp lực bị trì trệ, thêm nữa lại bị thương quá nặng nên yêu lực bị yếu đi không ít, ra sức uốn người giang hai cánh tay ngăn cản, nhưng Thánh La Sát vẫn bị chưởng ảnh cuồng mãnh đánh tới làm cho phun máu, điên cuồng bay đi,.

Còn chưa kịp ổn định thân hình, trong hắc vụ lại xuất hiện một cây quải trượng mang theo thế lôi đình đánh ra.

Bịch! Lần nữa bị đánh bay, Thánh La Sát điên cuồng phun máu tươi, lăn lộn rung hai cánh tay lên, ngân huy trên người chợt chói mắt, nhanh chóng ổn định thân hình rồi quan sát bốn phía.

Sau một kích, Tuyết bà bà cười “hắc hắc”:

“Khá lắm! Bộ xương của thân thể này thật là rắn chắc, đánh như vậy mà còn chưa chết!

Một khuôn mặt trắng hếu lại từ từ ẩn vào trong hắc vụ.

Nguyên Sắc cũng ngả ngớn biến mất trong hắc vụ.

Còn Mục Liên Trạch lại lần nữa hiện thân, lại thêm hơn mười pháp tướng đồng thời hiện lên lần nữa tái diễn khúc nhạc dạo, chậm rãi tới gần Thánh La Sát.

Hai cánh cụp xuống sau lưng, Thánh La Sát thử lấy răng nanh vùng vẫy thân hình nhưng lại không thể thoát khỏi hắc vụ đang không ngừng nghỉ quấn thân, một đôi yêu nhãn sôi trào sát khí chợt nhìn về hướng pháp tướng vẫn khổng lồ nguy nga đứng phía trước của Ô Thường.

Ô Thường vẫn như một thiên thần to lớn đứng tạo hình chữ thập hờ hững, như đang đứng xem chúng sinh làm trò đùa.

Hắn không xuất thủ, lúc này cần hắn thi pháp thao túng “Vô Biên ma vực”, chỉ cần gắt gao vây Thánh La Sát ở đây là được rồi, bằng vào tu vi của hắn cũng không có cách nào vừa thao túng Vô Biên ma vực vừa đi tới đi lui tự thân xuất thủ.

Mắt thấy Mục Liên Trạch lại lần nữa tới gần, giang hai cánh tay ra, Thánh La Sát chợt ngửa mặt lên trời gào lên ba tiếng “ ya ya ya”, tiếng thét dài với nhịp điệu quái dị...

Trốn trong phòng của tòa cung thành quan sát bầu trời, đám Ngưu Hữu Đạo chỉ thấy trên trời mây đen cuồn cuộn, trong đó thỉnh thoảng truyền tới tiếng đánh nhau làm cho bên này hết hồn, không biết tình huống như thế nào.

“Ô Thường rõ ràng đã dụ Thánh La Sát vào sương mù dày đặc, sợ rằng Thánh La Sát sẽ nguy hiểm tới tính mạng!

Đang nhìn chằm chằm bầu trời, Ngưu Hữu Đạo thì thào một câu.

Tây Hải Đường không biết vì sao hắn lại lo lắng tới chuyện Thánh La Sát chết hay sống như vậy, còn Vân Cơ thì biết quan hệ giữa Thánh La Sát và Ngưu Hữu Đạo, an ủi:

“Ô Thường vẫn đang phải thi triển thuật pháp, đã nói lên Thánh La Sát còn sống.

Nơi đây vừa mới nói xong, liền nghe trong mây đen truyền đến tiếng “ya ya” bén nhọn cổ quái.

Ngưu Hữu Đạo nhíu mày, hắn vừa nghe đã biết là giọng của Thánh La Sát, bởi vì trước đây hắn từng nghe rồi.

“Quan sát bốn phía kìa!

Tây Hải Đường đột nhiên kinh ngạc kêu lên một câu.

Ánh mắt của Ngưu Hữu Đạo và Vân Cơ lập tức thu hồi lại từ bầu trời, từ mặt phẳng ngói nhà nghiêng đi, chỉ thấy phía xa xa trong Kỳ Huyễn Sâm lâm xuất hiện cảnh tượng lưu quang bay múa rực rỡ.

Hồng quang đếm không hết, lam quang cũng đếm không hết, bạch quang cũng nhiều vô kể đang nhao nhao bay lên trời.

Bạch quang là Bạch Sí La Sát đang vỗ cánh mà tới, lam quang là Lam Sí La Sát vỗ cánh bay tới, hồng quang là Hồng Sí La Sát bay tới, cũng là những Huyết La Sát có thực lực mạnh nhất chỉ dưới Thánh La Sát.

Chỗ thị lực có thể nhìn được càng ngày càng có nhiều Bạch Sí La Sát, Lam Sí La Sát và Huyết La Sát bay tán loạn tới, Điệp La Sát đếm không xuể bay tới từ bốn phương tám hướng.

Ba người ngẩng đầu, nhìn thấy Điệp La Sát che trời bay qua trên nóc nhà, gió thổi vù vù xẹt qua, thanh thế như muốn cuốn bay nóc nhà vậy.

Điệp La Sát chi chít nhanh chóng bay về phía đám mây đen cuồn cuộn trên không trung, liên tục nhảy vào bên trong đó.

Đội hình Điệp La Sát có kích thước khổng lồ như vậy ngay cả chưởng môn Vạn Thú Môn – Tây Hải Đường thường xuyên ra vào Điệp Mộng Huyễn giới cũng chưa từng nhìn thấy. Chuyện này có thể so với “La Sát triều” bình thường, cực kỳ đồ sộ, nhất là còn xuất hiện số lượng Huyết La Sát không đếm hết được, ba người quan sát mà há mồm trợn mắt.

Ngưu Hữu Đạo hiểu, Thánh La Sát phát ra tiếng rít bén nhọn chắc là đang kêu gọi Điệp La Sát, cũng ý thức được có thể khiến cho Thánh La Sát triệu hoán giúp đỡ, chắc là đã gặp phải phiền phức khó có thể giải quyết được, không khỏi lo lắng...

“La Sát triều tới, cẩn thận!

Giọng của Ô Thường đột nhiên quanh quẩn trong hắc vụ.

Vừa mới nói xong, tiếng ầm ầm đột nhiên vang lên, Nguyên Sắc và Tuyết bà bà ẩn thân trong mây đen bị ép cho phải hiện thân.

Hai người đồng thời xuất thủ, điên cuồng đánh vào Điệp La Sát đang vọt tới như nước thủy triều,

Đàn Điệp La Sát giống như đã phát điên liều mạng điên cuồng vọt tới, đánh rơi một mảng, chỗ hổng lại nhanh chóng được bù vào, giết không hết, tàn sát như bất tận.

Nhất là Huyết La Sát có thực lực cường hãn, công kích liên miên không ngớt, đối với bọn họ vẫn còn có chút uy lực công kích.

“Tiểu lão đệ, nhanh dùng thuật pháp khiến Ma vực của ngươi chế trụ La Sát triều đi!

Nguyên Sắc rống lên một câu.

Ô Thường có kích động muốn trợn trắng mắt, không biết nên nói gì, không biết đầu óc của tên mập chết bầm này có phải bị nước vào hay không. Pháp lực của lão tử nếu có thể cường hãn đến mức đồng thời chế trụ được nhiều Điệp La Sát như vậy thì hạn chế một Thánh La Sát còn cần phiền toái như vậy sao? Đừng nói tới Thánh La Sát, ngay cả tám tên khốn các ngươi cũng có thể một lần hành động đã giải quyết xong xuôi rồi.

Muốn chế trụ nhiều Điệp La Sát như vậy là chuyện không thể, đừng nói tới việc kiềm chế, La Sát triều với kích thước khổng lồ như vậy, ngay cả Ma vực của hắn cũng mất tác dụng rồi.

Bằng vào tu vi của hắn, Ma vực của hắn cũng chỉ có thể bao phủ một khu vực nhỏ, căn bản không chứa nổi nhiều Điệp La Sát như thế.

Trừ phi hắn có pháp lực vô biên, Ma vực mới có thể cường hãn đến độ bao phủ toàn bộ Điệp Mộng Huyễn giới.

“Vô Biên Ma vực” của hắn chỉ là dùng pháp lực thi triển ra một loại trận pháp làm mệt mỏi mà thôi, đối với người có tu vi tới một cảnh giới nhất định thì căn bản không có tác dụng gì. Còn nếu muốn vây khốn người, chính hắn phải liên tục thi pháp khống chế mới được. Thí dụ như chống lại một trong cửu Thánh thì sẽ không dùng được, không giết được bọn họ, cứ nhốt đối phương ở đó làm hao tổn pháp lực của mình cũng chẳng có ý nghĩa gì. Thi pháp duy trì liên tục khống chế đại trận không làm người khác bị hao tổn chút nào đã làm mình bị sụp đổ trước tiên rồi.

Nếu không phải vì vậy, hắn đã dùng thuật này thu thập những người khác trong cửu Thánh rồi.

Đảo mắt, Điệp La Sát cuồn cuộn như thủy triều từ bốn phương tám hướng dũng mãnh ùa vào. Nguyên Sắc và Tuyết bà bà đã không chỉ phải ứng phó chính diện nữa mà phải không ngừng chống đỡ tập kích tới từ bốn phương tám hướng.

Ngay cả pháp tướng của Mục Liên Trạch vây kín Thánh La Sát cũng trong nháy mắt mất đi tác dụng, từng pháp tướng bị đàn Điệp La Sát trùng điệp chen cho tan biến, có thi triển pháp tướng nữa cũng không có tác dụng gì, nếu còn chơi nữa chính là đang miễn cưỡng mình, không thể không nhanh chóng vây công giết chóc Điệp La Sát.

Mây đen cuồn cuộn rất nhanh thu lại, pháp tướng đồ sộ của Ô Thường cũng vụt nhỏ lại, không còn cách nào, Vô Biên Ma vực không chịu nổi nhiều thứ xâm nhập như vậy, số lượng tràn vào so với toàn bộ diện tích che phủ của Vô Biên ma vực còn lớn hơn, đã chen vỡ Vô Biên Ma vực rồi.

Hắn còn tiếp tục lấy pháp tướng trốn tránh nữa cũng vô ích, Điệp La Sát xông loạn tới đã bắt hắn phải hiện thân, ngay lập tức xuất thủ đánh giết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play