Thần sắc của Thiệu Bình Ba ngưng trọng nói:

“Lần trước tiên sinh đưa tới tình báo có quan hệ tới Ngưu Hữu Đạo, ta xem qua một lần, phát hiện vấn đề rất lớn, Ngưu Hữu Đạo hẳn là muốn hạ thủ với Vô Lượng Quả, tiên sinh cần nghĩ biện pháp ngăn cản!

Lời này vừa nói ra, trong mắt chưởng quỹ có chút cổ quái nhìn chằm chằm đối phương.

Không nghe đáp lại, Thiệu Bình Ba sốt ruột nói:

“Tiên sinh, này tuyệt đối không phải nói ngoa, Ngưu Hữu Đạo là muốn từ trên gốc rễ hạ thủ, một khi để hắn thu được cấm vật, hậu quả khó mà lường được!

Chưởng quỹ cười nói:

“Ta biết ngươi nóng lòng chấm dứt ân oán với Ngưu Hữu Đạo, bây giờ đã như ngươi mong muốn, không tất yếu lại tóm chặt hắn không thả.

Thiệu Bình Ba không rõ.

“Tiên sinh lời ấy là có ý gì?

Chưởng quỹ:

“Ngưu Hữu Đạo đã chết rồi!

“A!

Thiệu Bình Ba kinh ngạc đến ngây người, sau đó kiên quyết xua tay.

“Cái này không thể nào! Bản lĩnh của hắn ta quá rõ ràng, nào có dễ dàng bị người giết như vậy!

Chưởng quỹ:

“Đã chết không thể chết lại, còn có cái gì không thể...

Hắn kể ra sự tình Ngưu Hữu Đạo bị ám sát.

Thiệu Bình Ba nghe xong vẫn không dám tin tưởng, đi qua đi lại suy tư một trận, bỗng dừng bước ở trước mặt đối phương.

“Tiên sinh, đại sự không ổn, rất có khả năng Ngưu Hữu Đạo đã đắc thủ, hắn rất có khả năng là giả chết thoát thân!

Chưởng quỹ cười ha ha một tiếng.

“Thiệu Bình Ba, ngươi hận Ngưu Hữu Đạo hận đến điên rồi sao? Vô Lượng Quả dễ thấy như vậy, có thất lạc hay không, mọi người đều không nhìn thấy, đều là người mù sao?

“...

Thiệu Bình Ba ngậm miệng không nói, sau đó vội hỏi:

“Có nhìn thấy thi thể của Ngưu Hữu Đạo? Nếu hoàn toàn thay đổi, không thể phân biệt, thì nhất định là có trò lừa. Ngưu Hữu Đạo chính là hồ ly, nguy hiểm chưa đến, hắn đã có khả năng nghe được chạy xa, chắc chắn sẽ không dễ dàng bị người mưu hại như vậy!

Chưởng quỹ:

“Ngươi có bị bệnh không? Ta nói hắn đã chết không thể chết lại, ngươi còn nhiều lời cái gì?

Thiệu Bình Ba chắp tay nói:

“Tiên sinh, cũng không phải tại hạ cố tình gây sự, mà là Ngưu Hữu Đạo tuyệt đối không phải hạng người bình thường, hắn một đường đi tới, ta còn chưa từng thấy ai có thể ngăn trở được hắn, quyết không thể coi thường, người coi thường hắn bây giờ mộ đều đã xanh cỏ, hối hận thì đã muộn rồi!

“Tiên sinh, người này là một đời yêu nghiệt, ngang dọc ở trong loạn thế, tuyệt đối không thể dễ dàng bị giết!

“Tiên sinh, một khi để hắn thoát thân, một khi để hắn thoát khỏi hết thảy gông xiềng, một khi cho hắn cơ hội gây sóng gió, chờ đợi chúng ta tất là sóng to gió lớn, đến lúc đó sợ là chúng ta muốn hối hận cũng không kịp.

“Tiên sinh, cũng không phải tại hạ nói chuyện giật gân, mà là sự tình này không phải chuyện nhỏ, không thể không cẩn thận!

Chưởng quỹ lắc đầu.

“Nghe ý tứ của ngươi, hắn chết rồi cũng không được, hắn làm quỷ ngươi cũng không muốn buông tha hắn sao?

Thiệu Bình Ba không chịu nhả ra không nói, trái lại cực kỳ sốt ruột, dường như cho rằng Ngưu Hữu Đạo giả chết càng nguy hiểm hơn không chết, quyết cắn không thả nói:

“Tiên sinh, ta chỉ muốn biết, có thể xác nhận thi thể không? Nếu không thể xác nhận thi thể, thì không thể loại trừ hiềm nghi!

Chưởng quỹ ngẩng đầu nhìn trời, cười ha ha nói:

“Hoá ra ở trong mắt ngươi, người trong Thánh cảnh đều là phế vật sao? Ngay cả người có phải chết thật hay không cũng không rõ ràng được? Tình hình thích khách truy sát Ngưu Hữu Đạo, gi.ết chết Ngưu Hữu Đạo, người Yêu Hồ Ti tận mắt nhìn thấy, tận mắt nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo chết ở dưới Thiên Kiếm Phù, sao có thể sai lầm? Uy lực của Thiên Kiếm Phù phàm phu tục tử như ngươi không có lĩnh giáo qua, tất nhiên là không biết nặng nhẹ, buồn cười!

Thiệu Bình Ba tận tình khuyên nhủ nói:

“Tại hạ đích xác không có tư cách lĩnh giáo uy lực của Thiên Kiếm Phù, nhưng theo ta được biết, Yên Triệu ở Giác Hồ quyết chiến, tam đại phái của Triệu quốc lợi dụng Thiên Kiếm Phù vây công, cũng không thể giết Ngưu Hữu Đạo, vì sao ở Hoang Trạch Tử Địa lại có thể gi.ết chết Ngưu Hữu Đạo?

Chưởng quỹ:

“Giác Hồ chi chiến, là vì Ngưu Hữu Đạo mang theo không ít Thiên Kiếm Phù chống đỡ, uy lực tương khắc vì vậy tránh thoát một kiếp. Thiệu Bình Ba, tam đại phái của Triệu quốc là cái thá gì, bằng bọn hắn cũng xứng so sánh với người trong Thánh cảnh?

Một tay chỉ chỉ cái mũi của Thiệu Bình Ba.

“Còn nữa, ta nói cho ngươi, đừng cầm thi thể nói chuyện. Ngưu Hữu Đạo là ở dưới mọi người nhìn chằm chằm bị ám sát, thi thể không tồn tại cái gì hoàn toàn thay đổi, bộ vị bị thương nặng không ở khuôn mặt, mà là ở sau lưng, đang lúc chạy bị sát thủ công kích, khuôn mặt rõ rõ ràng ràng, xác thực là hắn không thể nghi ngờ!

“Sự tình trong Thánh cảnh, ngươi biết cái gì, không đơn giản như ngươi nghĩ. Thân phận của Ngưu Hữu Đạo là đốc tra trong Thánh cảnh, do Thánh Tôn bổ nhiệm, Thánh Tôn bổ nhiệm đốc tra bị ám sát, không thể dễ dàng chôn cất qua loa. Thi thể khẳng định sẽ bị mang về kiểm tra xác định, không thể để phía dưới tùy ý báo loạn. Thi thể đã lặp đi lặp lại xác nhận qua, chết chính là Ngưu Hữu Đạo, ngay cả nội khố và đặc điểm bên ngoài thân của hắn cũng xác định qua, ta cũng tự mình đi xem, không sai được!

Thiệu Bình Ba hồ nghi.

“Ngay cả nội khố và đặc điểm bên ngoài thân của Ngưu Hữu Đạo, người trong Thánh cảnh cũng biết?

Chưởng quỹ cười khẩy nói:

“Nhân viên đốc tra của các phái tiến vào Thánh cảnh, không được mang theo bất kỳ ngoại vật nào, ngay cả y phục trong trong ngoài ngoài cũng bị thay đổi, là trần trumồng đi vào, đặc thù trên người Ngưu Hữu Đạo là bị người tận mắt nhìn thấy, sau đó ghi chép lại.

Nhấc tay chỉ chỉ ngực của Thiệu Bình Ba vạch xuống.

“Thí dụ như trên ngực hắn có một vết sẹo, chính là một trong mấy chứng cứ xác định, là vết thương cũ lưu lại vết tích, lúc khám nghiệm tử thi xác định qua, kia là có thể lâm thời làm giả ra sao? Chẳng lẽ thủ đoạn kiểm tra của tu sĩ ở trong mắt ngươi liền không chịu được như thế? Mặt khác, Ngưu Hữu Đạo chết đã kinh động pháp giá của Cửu Thánh đích thân tới, thi thể của hắn là Cửu Thánh tự mình kiểm tra, lẽ nào nhiều tu sĩ như vậy cũng không bằng ngươi, ngươi cho rằng ngươi là thứ gì?

Nói đến mức độ này, kia tất nhiên là bằng chứng như núi! Thiệu Bình Ba không có gì để nói, nhất thời mờ mịt, hình như có chút hoảng hốt lẩm bẩm.

“Chết rồi... Ngưu Hữu Đạo chết rồi... làm sao sẽ chết như vậy?

Chưởng quỹ cười ha ha nói:

“Kia là hắn tự mình tìm chết, cũng có thể nói là bị Cửu Thánh bức tử!

Thiệu Bình Ba phục hồi tinh thần lại.

“Tiên sinh nói là có ý gì?

Chưởng quỹ:

“Ta nói rồi, sự tình trong Thánh cảnh không đơn giản như ngươi nghĩ. Ngươi cho rằng đốc tra là dễ làm như vậy? Kia chính là đao trong tay Cửu Thánh, có thể dùng thì dùng, không thể dùng thì bỏ. Ngươi hẳn nghe nói qua sự tình nhân viên đốc tra bên ngoài bị giết một nhóm lớn chứ. Đám người Ngưu Hữu Đạo muốn tiếp tục sống an nhàn là sự tình không thể, bọn hắn hẳn cũng ý thức được, không bỏ ra được thứ hữu dụng, hoặc là nói đốc tra không ra kết quả Cửu Thánh muốn chính là… chết!

“Thánh cảnh là địa phương gì, các phương thế lực chiếm giữ, không giống bên ngoài có thể tùy tiện dằn vặt, rất khó tra ra đồ vật gì hữu dụng, những người này vì mạng sống đi đụng vào đồ vật không nên đụng. Có thể ở trong Thánh cảnh triệu tập một nhóm người và vận dụng một nhóm phi cầm cỡ lớn truy sát Ngưu Hữu Đạo, sao có thể là người bình thường? Lúc đó thật giống như hắn nắm giữ chứng cứ bất lợi với người nào đó, chọc người không nên chọc, mới gặp phải họa sát thân!

Thiệu Bình Ba trầm mặc.

Chưởng quỹ:

“Sau này nếu không có sự tình gì quan trọng, thì đừng có đến làm phiền ta.

Dứt lời liền muốn rời đi.

“Tiên sinh chậm đã.

Thiệu Bình Ba tranh thủ ngăn đối phương.

“Tại hạ còn có một chuyện muốn nhờ.

Chưởng quỹ ngừng lại, lạnh lùng nói:

“Sự tình gì?

Thiệu Bình Ba:

“Hô Diên Vô Hận! Người này là uy hiếp lớn nhất với quân Tấn, bằng mạng lưới trong tay tiên sinh, nếu có thể được tiên sinh giúp đỡ, nói vậy diệt trừ Hô Diên Vô Hận hẳn không phải việc khó!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play