Phạm vi nước máu càng lúc càng khuếch tán rộng, dĩ nhiên không phải chỉ là máu của một người.

Một lão già giơ tay lên thi pháp trong nước như kéo ra một tấm màn vải trong nước, cánh tay tự tin giật vết máu và bùn nước đục ngầu sang một bên.

Mớ hỗn loạn trong hỗn chiến lập tức trở nên rõ ràng, chỉ trong một lát đã có hơn mười đệ tử Quy Nguyên tông bị thương đang giãy dụa trong nước, máu không ngừng tuôn ra từ trên cơ thể bọn hắn.

Ngưu Hữu Đạo mặt mày dữ tợn, thân hình tránh né nhanh trong nước, đối mặt hơn trăm người vây đánh, kiếm quang nơi tay chém giết không ngừng.

Dưới cuộc quần chiến hỗn loạn, cho dù hắn ở dưới nước rất thành thạo điêu luyện thì cũng phải chịu không ít thiệt thòi, đánh đấm lung tung cũng giết được cao thủ không phải chỉ là câu nói đùa, hắn có muốn phòng bị cũng khó lòng phòng bị được.

Quần áo phía sau đã bị rách, không biết đã bị kiếm của ai quẹt thành một vết rách dài đang chảy máu.

Trong nháy mắt lại giết thêm mười mấy tên đệ tử Kim Đan kỳ của Quy Nguyên tông, số lượng thương vong vẫn còn tăng lên nhanh chóng khiến năm lão già kinh hãi không thôi.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì tổn thất quá lớn, một Thái thượng trưởng lão liên tục vỗ tay phát ra tiếng trong nước, hai tay vừa vung lên, ra hiệu mọi người tản ra để bọn lão lên.

Đám người đang triền đấu với Ngưu Hữu Đạo lập tức tản ra, còn Ngưu Hữu Đạo lập tức nhanh chóng chạy trốn trong đám thi thể chìm chìm nổi nổi giữa nước máu.

Năm lão già lại một lần nữa nhanh chóng đuổi theo, một đám người chạy theo sau, xông lên mặt nước tiếp tục chặn đường phía trước.

Những người khác, tuy năm lão già không cho bọn hắn động thủ nhưng cũng không thể để Ngưu Hữu Đạo chạy khỏi tầm mắt, vẫn tiếp tục tham gia bao vây...

Xa xa trong hồ nước.

Một con rắn xanh lớn từ dưới đáy hồ lao ra, đang bơi lội tìm kiếm trong nước, chính là Vân Cơ.

Bà ta đã chạy đến bằng tốc độ nhanh nhất, nhưng mặt hồ quá lớn, ở dưới nuốc bà ta cũng khó tìm người, may là hiệu quả truyền âm cự ly xa trong nước rất tốt nên mới nhanh chóng bắt được động tĩnh đánh nhau truyền đến trong hồ.

Trong lòng Vân Cơ vui mừng, còn động tĩnh đánh nhau chứng tỏ Ngưu Hữu Đạo vẫn chưa chết.

Bà nào dám chậm trễ, cơ thể dài dài vụt một tiếng xé nước lao đi, giống như con rồng xanh phóng về phía truyền tới động tĩnh đánh nhau.

Loài rắn vốn giỏi bơi trong nước...

Ngưu Hữu Đạo đang chiếm ưu thế dưới nước nhưng chạy có nhanh mấy cũng không nhanh hơn được tốc độ của đám người chặn đường từ trên mặt nước.

Rất nhanh, năm lão già lại một lần nữa bao vây lấy Ngưu Hữu Đạo.

Ngưu Hữu Đạo định dùng lại chiêu cũ thoát thân thì, đã thấy năm người đẩy mạnh hai chưởng rồi lại kéo mạnh về, trong nháy mắt dưới đáy hồ đã tạo ra một không gian hình tròn, giống như chân không, làm cho Ngưu Hữu Đạo không kịp trở tay, không thể mượn lực trong nước nữa.

Người vừa luống cuống tay chân rơi xuống bùn dưới đáy hồ, năm lão già vừa kéo cánh tay tụ lực chợt đồng thời đẩy mạnh hai tay.

Nước hồ bốn phía trong nháy mắt như núi lở vùi xuống, trong sự kinh hãi Ngưu Hữu Đạo vội vàng thi triển Càn Khôn quyết hóa lực bằng cách âm dương hòa hợp để chống đỡ, nhưng do chưa bao giờ gặp phải phương thức tấn công với sức lực lớn đến từ bốn phương tám hướng như thế này nên nhất thời không biết phải tiết lực như thế nào.

Trong nháy mắt lực nước va chạm với co thể hắn mới có thể cảm ngộ được cách hóa giải trong gấp gáp, cơ thể nhanh chóng xoay tròn vặn vẹo.

Cho dù hóa lực thành công nhưng vẫn hơi muộn, thực sự là sức công kích quá mạnh mẽ, hắn bỗng nhiên lại bị ngâm trong nước, mũi miệng trong lúc nhất thời bị sặc, hộc ra một ngụm máu lớn, ba vết thương trúng tên trên ngực và bụng cũng tuôn máu, vết thương do đao kiếm trên lưng cũng thế.

Mặc dù vậy, cơ thể đang xoay tròn trong nước vẫn không dám chậm trễ, hắn không hề nhìn thấy rõ sự vật xung quanh, chỉ duy trì sự tỉnh táo và lý trí nhất định, không đợi đối phương một lần nữa ra tay đã nhanh chóng nhào tới, nóng lòng thoát thân.

Dưới phất tay giáp công của hai lão già, Ngưu Hữu Đạo liều mạng giơ kiếm công phá, lại một lần nữa phá vòng vây lao đi từ giữa chỗ giao nhau của hai người.

Năm lão già tương đối chấn động, kẻ này có thể kháng trụ được một đòn năm người liên thủ, chả trách đám một mình mạo hiểm.

Có bản lĩnh thế này, năm lão già sao còn dám giữ lại thực lực, quyết không thể để Ngưu Hữu Đạo chạy mất, nếu không sẽ thành trò cười mất.

Ngưu Hữu Đạo vừa mới khỏi lách ra từ bên cạnh hai người, một lão già lật tay lấy một tấm Tần Phù Kiếm, một đạo kiếm cương lớn hiện ra trong nước, ở trông nước nhìn còn thực chất hóa hơn bên ngoài, kiếm ảnh lớn chém ra.

Động tĩnh lớn như vậy khiến Ngưu Hữu Đạo đột nhiên quay đầu lại, tốc độ của hắn trong nước đúng là trội hơn những người khác nhưng không thể sánh được tốc độ phản ứng ở trên mặt đất.

Một kích này đột nhiên đến khiến hắn kinh hãi đến mức lông tơ cũng dựng hết lên.

Luận sử dụng Thiên Kiếm phù, chắc cả giới tu hành này người có thể sử dụng nhiều hơn hắn không nhiều, ném một tấm, ném cả mớ, đều không phải mới chơi một lần, hắn quá biết tình hình Thiên Kiếm phù, một khi thi triển không phải một đạo kiếm cương, mà là mười hai đạo kiếm cương!

Có thể tránh thoát một đạo, có thể tránh thoát mười hai đạo sao?

Hắn cho là lần này mình chết chắc rồi, tâm chí chợt lóe lên liều mạng nói với hắn mình phải tỉnh táo.

Kinh nghiệm chém giết hắn từng trải qua nói cho hắn biết, càng là thời điểm nguy hiểm càng phải tỉnh táo, càng bối rối càng nguy hiểm.

Ai ngờ tình huống mình không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra.

Sau khi năng lượng cực lớn của Thiên Kiếm phù phóng ra thì khó khống chế được, không giống như người thi pháp có thể khống chế vi diệu.

Dưới nước, đây là dưới nước, uy lực của Thiên Kiếm phù quá lớn, chính bởi vì sức mạnh đột nhiên bùng lên quá lớn này đã lại điên cuồng khuấy động tạo ra lực trùng kích của mạch nước ngầm không thể coi thường.

Ngưu Hữu Đạo hơi cảm nhận được tình hình đã thuận thế hành động, Càn Khôn quyết của hắn giỏi nhất là cảm nhận và mượn lực vi diệu, người như chiếc lá cây phiêu đãng theo mạch nước ngầm mãnh liệt, kiếm cương lớn khó khăn lướt qua người hắn có thể nói là khiến hắn hãi hùng khiếp vía.

Đúng như hắn đã dự liệu, một kích không trúng, đạo kiếm cương thứ hai lại một lần nữa chém tới, Ngưu Hữu Đạo lại khó khăn né được.

Bốn năm kiếm chém xuống liên tục nhưng chưa thể làm bị thương cọng lông tơ của Ngưu Hữu Đạo, người thi triển kinh ngạc, còn Ngưu Hữu Đạo cũng vì vậy mà có được cảm ngộ mới đối với Càn Khôn quyết trong nháy mắt.

Có vài cảm ngộ nếu không trải nghiệm thì không thể lĩnh ngộ được.

Gặp tình huống này, người thi triển đâu còn có thể từ từ chơi đùa với hắn, cả hai tay liên tục đâm ra, liên tục đánh ra kiếm cương, những kiếm cương còn lại điên cuồng đánh ra.

Ngưu Hữu Đạo lập tức không chơi tiếp được nữa, cũng không cách nào trốn được, trong không gian này, kiếm cương cuồng bạo đã bao trùm tấn công, hắn căn bản chẳng còn chỗ trốn, cuối cùng cũng sẽ đụng phải một đạo.

Dưới tình thế cấp bách, giống như phá vòng vây ở bí cảnh Thiên Đô, không thể không một lần nữa cứng rắn chống đỡ, hai tay đẩy kiếm ra, thi triển Càn Khôn quyết cứng rắn chống đỡ một kích đang đánh tới.

Dưới một đòn kịch liệt như vậy, nước bùn dưới đáy hồ bị cuốn lên cuồn cuộn, mê loạn.

Ầm! Ngưu Hữu Đạo đẩy kiếm chống đỡ một kích miệng mũi phun ra máu, ba vết thương vì tên ở ngực cũng bắn ra ba đạo máu tươi, cả người bị bắn ngược trong nước.

Miệng mũi phun ra bọt khí, pháp lực mất khống chế nên sặc nước.

Trước đó vốn đã bị giày vò vì trúng lên, lại bị một đòn liên thủ của năm lão già đánh cho trọng thương, giờ lại cứng rắn chống một kích này, chân tay không còn sức, mơ màng, cảm giác muốn hôn mê mãnh liệt truyền tới.

Hắn có thể cảm nhận được mình đang nhẹ nhàng chìm xuống đáy hồ, trong đầu mơ màng lóe lên một suy nghĩ, giang hồ cưỡi ngựa, cuối cùng cũng có lúc ngã ngựa...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play