Cung Lâm Sách nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra, không biết Ngưu Hữu Đạo có ngầm đắc tội với ai không, vì Thiệu Bình Ba kia nên có cả ba phái lớn của Tấn quốc?

Hay là trận chiến với Tống quốc Ngưu Hữu Đạo phá kỳ chiêu của Vạn Thú môn đã để Vạn Thú môn biết, trong này có cả phần của Vạn Thú môn?

Trong lòng Cung Lâm Sách hiểu, trong này chẳng phải ân oán cá nhân của Ngưu Hữu Đạo với người khác, giữa Ngưu Hữu Đạo và những chưởng môn này chẳng có ân oán cá nhân gì cả, đơn thuần là do cuốn vào trong đại thế nên bị người ta tiện tay cào luôn thôi.

Tính đi tính lại, không thể xác định được, trong bản danh sách đề cử không ghi tên, không ai biết được ai đã đề cử, càng không thể biết lý do đề cử.

Giờ có ngẫm nghĩ xem ai đề cử đã không quan trọng nữa, mấu chốt là Ngưu Hữu Đạo đã nằm trong danh sách, như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của Tử Kim động ông ta.

Tử Kim động còn trông cậy vào chuyện thu phục Ngưu Hữu Đạo tiện thể nắm quyền khống chế Nam châu kìa, giờ nhiều chưởng môn muốn giết Ngưu Hữu Đạo như vậy, sau khi những thế lực này vào bí cảnh Thiên Đô, kết cục của Ngưu Hữu Đạo có thể tưởng tượng được.

Ngưu Hữu Đạo ơi Ngưu Hữu Đạo, ai bảo ngươi trù trừ, đã bảo ngươi gia nhập Tử Kim động ta sớm một chút ngươi cứ trù trừ làm gì, giờ thì hay rồi chứ? Cung Lâm Sách âm thầm cười khổ, trù trừ không gia nhập Tử Kim động là để tránh bí cảnh Thiên Đô, kết quả vì điều này mà khó thoát một kiếp, đây gọi là thông minh quá bị thông minh hại sao?

Có điều ông ta cũng biết, mấy chuyện thế này chẳng ai có thể suy đoán được. Trước khi chưa bại lộ phải gia nhập Tử Kim động mới được, nếu không Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn sẽ làm.

Ánh mắt Cung Lâm Sách dịch chuyển khỏi tên Ngưu Hữu Đạo, đi nhìn những cái tên khác, có một cái tên khiến mắt ông ta sáng lên, dường như nhìn thấy chút hy vọng, Triệu Hùng Ca!

Trên danh sách có khá nhiều tên trùng, tên Ngưu Hữu Đạo không phải là cái tên trùng nhiều nhất, thậm chí có vài cái tên được tất cả mọi người đề cử. Triệu Hùng Ca chính là một trong số đó, cả 30 người đều đề cử y.

Triệu Hùng Ca ông ta biết, đã ra mặt giúp Ngưu Hữu Đạo ở Mao Lư sơn trang, quan hệ giữa hai người không cần nghĩ có thể biết. Triệu Hùng Ca vào tất nhiên sẽ giúp đỡ Ngưu Hữu Đạo. Có cao thủ như Triệu Hùng Ca hỗ trợ, cộng thêm thực lực của Tử Kim động ông ta, chưa hẳn không thể bảo vệ được an toàn của Ngưu Hữu Đạo!

Ba mươi người, mỗi người đề cử bốn mươi người, tổng cộng 1,200 người, kết quả sau khi loại bỏ trùng tên vẫn còn thiếu hơn hai trăm người.

Toa Như Lai cầm danh sách thống kê đi xuống bậc thang, các chưởng môn vây quanh trước tấm bảng gỗ nhường ra một con đường.

Toa Như Lai đi qua đi lại trước mấy tấm bảng gỗ một lúc, cuối cùng dừng trước một tấm bảng gỗ, lấy một viên phấn, vạch lên một cái tên.

Một cái tên bị gạch mất, chính là tên Triệu Hùng Ca.

Mọi người kinh ngạc, không hiểu là có ý gì.

Toa Như Lai ném phấn cho thủ hạ, lạnh nhạt nói: “Triệu Hùng Ca không nằm trong danh sách đề cử!”

Vì sao không nằm trong danh sách đề cử, không giải thích, cũng không có lý do.

Mặc dù ông ta nói Cận Thiên cung là nơi nói đạo lý, nhưng khi không nói đạo lý thì vẫn không nói đạo lý, không cần lý do, đây là quy tắc ngầm tự hiểu với nhau!

Có điều có người đã đoán, Triệu Hùng Ca có dính tới Ma giáo, chín đại chí tôn có một vị xuất thân Ma giáo, không biết có phải hai điều này liên quan với nhau không.

Cung Lâm Sách trợn tròn mắt, ông ta không biết nên nói Ngưu Hữu Đạo xui xẻo hay nên nói Ngưu Hữu Đạo số khổ. Vừa nghĩ đến chuyện Ngưu Hữu Đạo vào bí cảnh Thiên Đô sẽ có trợ lực lớn như Triệu Hùng Ca bảo vệ, kết quả trong nháy mắt nói không có liền không có.

Ông ta không cam tâm, đã đứng ở đây thì ai cũng có quyền phát ngôn, ông ta vẫn nên tranh thủ một chút, lúc này chỉ vào một cái tên lên tiếng nói: “Toa tiên sinh, theo ta được biết, Ngưu Hữu Đạo chẳng qua chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, không đáng coi là tinh nhuệ gì trong tán tu, để hắn vào không thích hợp, ta đề nghị hủy bỏ.”

“Ngưu Hữu Đạo, mười hai người đề cử, khá được mọi người yêu thích đấy chứ.”

Ánh mắt Toa Như Lai nhìn vào cái tên của Ngưu Hữu Đạo lầm bầm. ông ta không xa lạ gì người này, hơn nữa còn đã biết khá sớm, lúc vẽ tranh cho nữ nhi ông ta ông ta đã từng có nghe nói. Biết nữ nhi thích tranh của Ngưu Hữu Đạo, ông ta từng có ý định mời hắn đến Trích Tinh thành, ai ngờ Ngưu Hữu Đạo lại bị quấn vào tranh chấp lợi ích của thiên hạ nên ông đã từ bỏ quyết định kia. Vốn, Ngưu Hữu Đạo cũng có thể được coi như người của Phiễu Miễu Các, vì vậy ông ta đã sớm chú ý đến Ngưu Hữu Đạo.

Thấy Ngưu Hữu Đạo bị nhiều người đề cử như vậy, ông cũng khá bất ngờ.

Cung Lâm Sách thầm nói trong lòng, đây mà gọi là được nhiều người yêu thích gì chứ, rõ ràng là bị người ta hãm hại mà.

Một câu “khá được mọi người yêu thích” khiến không ít người cười haha, đều biết nói là nói mát.

Toa Như Lai quay đầu nhìn về phía Cung Lâm Sách, ánh mắt quét qua đám người, rõ ràng đang hỏi ý mọi người.

Quan Cực Thái chưởng môn Lăng Tiêu Các lên tiếng: “Cung chưởng môn, nói vậy cũng không đúng. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ chưa hẳn không phải tinh nhuệ, nghe nói Ngưu Hữu Đạo này là kẻ có khá nhiều thủ đoạn, ta thấy rất thích hợp tiến vào bí cảnh Thiên Đô.”

Ánh mắt Cung Lâm Sách quét qua, không cần phải nói, có thể xác định trăm phần trăm vị này là một trong số những người đề cử Ngưu Hữu Đạo, ông ta lập tức phản bác: “Thủ đoạn liên quan gì đến tu vi chém giết? Trong bí cảnh Thiên Đô sẽ xảy ra cái gì, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, quan trọng nhất là cứng rắn so thực lực, tu vi cao thấp mới là tiêu chuẩn xác định có tinh nhuệ hay không.” Lúc nói những lời này không ngừng rưa mắt ra hiệu Long Hưu và Mạnh Tuyên.

Long Hưu và Mạnh Tuyên hiểu ý ông ta, không muốn chiến sự với Triệu quốc xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, dù sao cũng chỉ đóng băng chiến sự, sau khi kết thúc bí cảnh Thiên Đô vẫn phải đánh tiếp, liền quyết định hát đệm, không để một vài kẻ đạt được mưu đồ.

“Cung chưởng môn, tu vi cảnh giới cũng không đại diện cho thực lực chém giết, ta nghe nói Ngưu Hữu Đạo lúc lấy thủ cấp trên cổ Yến sứ ở Triệu quốc là ở giữa một đám hộ vệ mà vẫn dễ như lấy đồ trong túi, đây không phải thực lực thì là gì?”

“Đây là cái lý gì, ngay cả đệ tử Thiên Hỏa giáo đều không phải đối thủ của hắn có thể thấy thực lực không tầm thường, hoàn toàn chính xác nên được coi là một tinh nhuệ trong tán tu.”

“Ngưu Hữu Đạo này xuất thân từ Mao Lư sơn trang, nhưng trước nay chưa từng nghe thấy giao thủ thua trận toàn nhảy nhót gây sự khắp nơi, có thể thấy khá tin vào thực lực của bản thân.”

“Không sai, Ngưu Hữu Đạo thực sự nên được coi là tinh nhuệ trong tán tu.”

Long Hưu và Mạnh Tuyên có mở miệng hát đệm cũng vô dụng, chủ đề vừa mở ra, người tán thành Ngưu Hữu Đạo là tinh nhuệ tán tu không chỉ mười hai người, Cung Lâm Sách tính sơ sơ cũng có mười lăm người. chắc là trước đó có người còn chưa nhớ đến Ngưu Hữu Đạo, nếu giờ được đề cử lần nữa, có thể còn hơn hai mươi người đề cử.

Cận Thiên Cung, trong tình huống nói lý, thiểu số phải phục tùng đa số, có vài người chuyện chẳng liên quan đến mình, loại trừ những người chỉ xem náo nhiệt này, riêng đề cử Ngưu Hữu Đạo đã có hơn mười hai người, vậy nói giúp Ngưu Hữu Đạo có bao nhiêu chứ? Kết quả quá rõ ràng.

Toa Như Lai nghe mọi người bàn luận liền mở miệng nói: “Được, còn thiếu gần hai trăm người, ngoài những tán tu đã được liệt tên, mọi người để cử thêm đi, mau chóng bổ sung cho đủ ngàn người.”

Ông ta đã nói vậy, Cung Lâm Sách liền biết xong rồi, Ngưu Hữu Đạo khó thoát kiếp nạn này.

Cung Lâm Sách rất muốn nói Ngưu Hữu Đạo đã là đệ tử Tử Kim động nhưng nhìn Toa Như Lai, Long Hưu và Mạnh Tuyên một cái, cuối cùng vẫn kìm lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play