Bằng cách nào đó hắn đã tìm được căn chung cư mà cô đang sống. Tuy nhiên, Trần Hiểu Ngưng không chịu xuống xe, cô giống như một con bạch tuộc bám dính lấy người hắn.

- " Buông ra!"- U Minh Thượng gầm lên một tiếng... không có hiệu quả. Cô hoàn toàn không đặt lời đe dọa của hắn vào mắt, thậm chí còn xem hắn là chỗ dựa mà nhắm mắt ngủ ngon lành.

- " Nếu mẹ cô nhìn thấy thì cũng đừng trách tôi!"- Có vẻ như từ "mẹ" đặc biệt mẫn cảm với cô nên khi nghe xong, cô cố gắng mở to mắt nhìn ra ngoài cửa kính. Chẳng có ai cả?!

- " Đồ lừa đảo!"- Trần Hiểu Ngưng nhỏ giọng mắng, sau đó lai tiếp tục vùi đầu vào ngủ. U Minh Thượng cũng hết cách, con mèo nhỏ trong ngực còn không an phận mà cọ tới cọ lui trên người hắn, đúng là muốn tìm chết!

Vẻ mặt của cô lúc ngủ vô cùng đáng yêu và khả ái, chính sự ngây thơ đó thật khiến cho hắn muốn phạm tội, muốn hung hăng chà đạp cô dưới thân.

- " Là do em dụ dỗ tôi trước!"- U Minh Thượng nhỏ giọng thì thầm vào tai cô, sau đó đột ngột cúi xuống ngậm lấy vành tai mẫn cảm, bàn tay cũng nhân cơ hội sờ soạng khắp người cô. Ngay lập tức, một dòng điện chạy từ tai cô xuống cả tứ chi. Trần Hiểu Ngưng giật mình, mơ mơ màng màng mở mắt ra nhìn hắn.

- " Anh..."- Cô chưa kịp nói, chợt cảm nhận được một vật to lớn nào đó chọc vào mông của mình. Khuôn mặt cô lập tức nóng ran, men rượu cồn trong người giống như một liều thuốc dẫn, không những không thấy khó chịu mà ngược lại còn cảm thấy hưng phấn.

Cơn buồn ngủ trong người vơi bớt đi một nửa, Trần Hiểu Ngưng uốn éo thân thể cọ cọ lên vật kia. U Minh Thượng như muốn phát điên, con nhóc này không ngờ khi uống rượu vào lại dâm đãng như vậy, thật sự quá mê người rồi. Hắn xốc chiếc váy của cô lên đến tận eo, cổ áo hai dây cũng bị kéo ra để lộ hai trái anh đào to tròn đầy đặn.

Trần Hiểu Ngưng theo bản năng co người lại, hai tay che ở trước ngực. Hắn dễ dàng đem tay cô gỡ xuống, nhân tiện chiếc quần lót cũng bị xé thành hai mảnh vứt ra góc xe.

Giữa hai chân cô đã sớm ẩm ướt, không cần hắn phải động thủ, quả nhiên khi cô uống rượu vào cơ thể sẽ nhạy cảm hơn rất nhiều. U Minh Thượng đem khóa quần kéo xuống, vật to lớn bên trong chống lên lớp quần lót màu đen thành một túp lều nhỏ, chỉ chờ được phóng thích.

- " Cởi ra cho tôi!"- Âm thanh như có ma lực dẫn dắt cô trầm mê vào đó, Trần Hiểu Ngưng vụng về cởi nốt vật cản duy nhất kia, sau một hồi vật lộn cô cũng đem nó thoát ra được.

Vật nam tính to lớn nổi đầy gân xanh dữ tợn nhìn thật đáng sợ, cô chợt do dự không biết làm thế nào.

- " Sao hử? Muốn lâm trận bỏ chạy?!"- U Minh Thượng liếc mắt liền đoán ra ý định của cô, hắn nhanh chóng giữ lấy eo nhỏ của cô, nâng lên, nhắm thật chuẩn xác vào nơi tư mật của cô rồi đặt cô ngồi xuống. Cô bé nhỏ nhắn kia dường như vẫn chưa sẵn sàng tiếp nhận hắn, chỉ vào được một nửa thì lại mắc cạn.

Trần Hiểu Ngưng cơ thể run rẩy lợi hại, hai mắt lưng tròng nhìn hắn.

- " Thả lỏng ra, nếu không có đau cũng đừng trách tôi!"- Hắn nghiêm mặt lại nhìn cô, đe dọa.

Lời nói của hắn lúc này rất hiệu quả, cô chậm rãi thả lỏng người, cô bé ở phía dưới cũng từ từ cắn nuốt phân thân to dài của hắn.

- " Ân... ô..."- Cô thở hổn hển, hai tay bám chặt lấy vai hắn. Hạ thân hai người dần dần chạm vào nhau, cơ thể cô hơi giật nhẹ, bên trong sâu tới nỗi chạm tới thành tử cung của cô. Trần Hiểu Ngưng gần như mềm nhũn người, ngã vào lồng ngực rắn chắc của hắn.

- " Tự mình vận động đi, tôi mệt rồi!"- U Minh Thượng bất ngờ buông ra một câu khiến cô khựng người lại.

- " Anh... anh..."- Hai mắt cô tròn xoe nhìn hắn, tràn đầy tủi thân. Cô làm sao mà biết làm cái việc này chứ?!

- " Không sao, tôi dạy cô!"- Như đọc được ý nghĩ của cô, hắn lại mở miệng, Trần Hiểu Ngưng còn chưa hiểu gì thì cơ thể đã bị hắn nhấc bổng lên, sau đó lại được hạ xuống. Hạ thân hai người liên tục vì sự ma sát đó nhanh chóng bị mật dịch của cô làm ướt đẫm. Hai chân nhỏ bé của cô run rẩy lên hồi, cái miệng nhỏ không nhịn được mà kêu lên vài âm thanh vụn vặt.

- " Không... không muốn... cái này sâu quá... huhu!"

Bàn tay nhỏ bé đập mạnh lên lồng ngực hắn mà la hét. Hắn cau mày lại, để cô ngồi xuống, nhanh chóng chiếm lấy cánh môi mềm mại của cô.

Cùng lúc đó, bên ngoài cũng có một chiếc xe khác đi vào bãi đậu xe của chung cư. U Minh Thượng liếc mắt nhìn vào trong xe, người đó không ai khác chính là Đàm Hoàng Hạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play