"Đan dược trong đây là ngươi luyện?" Nam tử trẻ tuổi hỏi Ân Cửu U.

"Phải." Nàng đáp.

Nam tử gật đầu mở ra xem, nhìn vào bên trong hắn vẫn không biểu cảm gì, tùy tiện lấy một viên lên ngửi sau lại bỏ xuống, hắn nhìn nàng một cái, hỏi tiếp.

"Hai vòng trước ngươi có thi hay không?"

"Có."

"Ân." Hắn không nói thêm đã quay lưng rời đi, đến chỗ Lục Linh Hồng, xem đan dược của nàng ta.

Bốn lão nhân còn lại đến chỗ Ân Cửu U, mở nắp hộp ra liền đã giật mình, có người lên tiếng, "Số đan dược này là ngươi luyện, không phải ngươi bỏ thêm vào đấy chứ?"

Lời nói vừa phát ra Ân Cửu U lập tức cau mày, nàng mở miệng hỏi ngược lại, "Thân phận Luyện Dược Sư Thất Tinh của ngươi không phải là giả đấy chứ?", nàng còn rất khả ái hỏi bằng giọng điệu của hắn.

"Ngươi!" Lão nhân Thất Tinh Dược Sư bị Ân Cửu U châm biếm đến đỏ mặt chỉ tay vào nàng quát.

Mọi ánh mắt trong phòng tập trung vào Ân Cửu U, có người bất ngờ khi nghe thấy nàng lên tiếng, bọn họ bắt đầu tụm ba tụm bảy nói.

"Là Ân Cửu U có Tam Tinh đỉnh phong tinh thần lực, không ngờ hắn còn biết nói chuyện, vậy mà khi ta đến lại chẳng nói gì."

"Tỏ ra vẻ thần bí gì chứ, người này là muốn thu hút sự chú ý của các trưởng lão hay là muốn kết thù với ngũ trưởng lão?"

"Không biết trời cao đất rộng, nghĩ bản thân có Tam Tinh đỉnh phong thì có thể ngang hàng với Thất Tinh rồi."

"Người này hiện tại ta thấy thật là chướng mắt, ngay cả trưởng lão cũng dám không nể mặt."

Ân Cửu U lạnh mặt nhìn bốn người trưởng lão, một lão giả râu tóc bạc dài cười nói giải hòa.

"Được rồi, ngũ trưởng lão là vì nhìn thấy ngươi một lúc luyện ra mười hai viên đan dược nên mới bất ngờ mà thôi."

"Mười hai viên?" Ân Cửu U nghi hoặc hỏi.

Nam nhân trẻ tuổi đến chỗ năm người, hắn nghĩ Ân Cửu U sẽ nổi giận nên dành lời nói trước, "Hắn luyện ra mười ba viên, ta đã lấy mất một viên."

Lão giả râu tóc bạc dài thấy hắn liền cười tủm tỉm nói, "Nếu Dược thiếu thích thì cứ lấy đi."

Ân Cửu U không nói, dù sao đan dược này cũng sẽ quy về công hội Luyện Dược Sư, họ muốn làm gì cũng được nàng không quản đến.

"Đa tạ." Hắn lại hướng về phía Ân Cửu U, "Ngươi được đặc cách trở thành Tam Tinh Dược Sư, mai đến lấy huân chương chứng nhận. Hiện tại ngươi cũng rảnh rỗi có thể cùng ta nói về dược không?"

Ân Cửu U lập tức đáp lại, "Ta không có nói ta rảnh, ta phải đi chợ về nấu ăn cho ca ca. Ca ca ở nhà còn chẳng biết ta đi đâu sẽ lo lắng, nên không thể cùng ngươi trò chuyện được, mai ta đến lấy sẽ trò chuyện cùng ngươi."

"Hảo, ta gọi Dược Già Nam."

"Ân Cửu U."

Chào hỏi nhau xong nàng lập tức rời khỏi công hội Luyện Dược Sư.

Dược Già Nam hứng thú với Ân Cửu U, hướng về các trưởng lão yêu cầu, "Bài thi cả ba vòng cùng với kính tượng ghi hình về người này trong hai cuộc thi cuối, ta muốn."

"Hảo hảo." Lão giả râu tóc bạc dài cười tủm tỉm gật đầu.

Ân Cửu U rời khỏi công hội Luyện Dược Sư đến công hội Trận Pháp Sư nhận huân chương chứng nhận Tam Tinh Trận Pháp Sư.

"Ân tiểu hữu mời ngồi a." Lý Hồng Nguyên cười híp mắt nói.

Thái độ hiếu khách này xuất phát từ người khác có lẽ Ân Cửu U còn thấy khoog có gì bận tâm, nhưng lại xuất phát từ hội trưởng công hội Trận Pháp Sư khiến nàng rùng mình.

"Ân tiểu hữu, ngươi không cần phải sợ, chúng ta hiện tại cho ngươi huân chương chứng nhận." Thái Bảo Trần đưa huân chương có hình ngôi sao tám cánh và năm ngôi sao năm cánh được đính bằng đá trắng lấp lánh chính giữa.

"Ngũ Tinh Trận Pháp Sư?" Ân Cửu U kinh ngạc nhìn huân chương.

"Phải." Lý Hồng Nguyên khẳng định, lại nói thêm, "Ân tiểu hữu từ khi phá giải mê huyễn trận pháp cùng mê cung trận pháp trong căn phòng kia đã có thực lực của một Ngũ Tinh Trận Pháp Sư, trong cuộc thi lại thiết lập nên Tam Chuyển Kiếm Trận đã thất truyền càng có tư cách nhận lấy huân chương này."

Ân Cửu U hiểu ra được, nàng nhẹ nhàng thở phào trong lòng, còn chưa kịp để nội tâm an tĩnh hoàn toàn, Thái Bảo Trần đã nói, "Tam Chuyển Kiếm Trận thất truyền có thế tái hiện lại quả nhiên bất phàm, nhưng càng bất phàm hơn là người làm ra nó."

"Ta từng đọc qua trong cổ thư có ghi lại, Tam Chuyển Kiếm Trận cần có ba vị Tam Tinh Trận Pháp Sư, mỗi người thiết lập một vòng chuyển dời của trận pháp mới hình thành được Tam Chuyển Kiếm Trận. Nếu như chỉ dựa vào sức một người để thực hiện, yêu cầu tinh thần lực đạt ít nhất là Lục Tinh sơ giai... Ân tiểu hữu, mạng phép cho ta hỏi ngươi tinh thần lực là bao nhiêu giai?"

Trong lòng Ân Cửu U lộp bộp thất kinh, nàng đã quên mất chuyện này.

Từ khi đạt đến Hư Thần cảnh, Ân Cửu U luyện chế thứ gì đều không quản đến tiêu hao, chỉ có hiện tại trọng sinh, tinh thần lực kiếp trước cùng kiếp này không tương ứng, tiêu hao luyện chế ra Tam Chuyển Kiếm Trận quả thật đạt đến Lục Tinh tinh thần lực, nhưng trước sau như một, Tam Chuyển Kiếm Trận vẫn chỉ là tam phẩm trận pháp.

"Lúc đó ta không chú ý bản thân đã tiêu hao bao nhiêu tinh thần lực, chỉ biết Tam Chuyển Kiếm Trận là tam tinh trận pháp cực phẩm nên mới làm ra loại này trận pháp, cũng không ngờ phải tiêu hao đến Lục Tinh tinh thần lực. Ta nghĩ tinh thần lực bản thân cao lắm chỉ đạt đến Ngũ Tinh trung giai tinh thần lực mà thôi."

Ân Cửu U bịa một cái cớ.

"Nghĩ? Ân tiểu hữu, ngươi không cần giấu bọn ta, chúng ta cùng thuộc một công hội, ngươi yên tâm, chuyện ngươi đạt đến Ngũ Tinh hay Lục Tinh tinh thần chúng ta đều sẽ không nói ra bên ngoài, ta có thể dùng tâm ma của mình đi thề với trời đất. Bọn ta cũng biết rõ, càng là thiên tài càng sẽ bị diệt trừ.

Vì không muốn ngươi bị diệt trừ nên bọn ta mới cùng ngươi nói chuyện, yên tâm, khi Ân tiểu hữu giai nhập vào công hội Trận Pháp Sư bọn ta sẽ tận lực bảo vệ ngươi, dù ngươi đi nơi nào, chỉ cần nơi đó công hội Trận Pháp Sư nhất định bảo toàn ngươi khỏi những tổ chức muốn diệt trừ ngươi kia." Thái Bảo Trần nghiêm nghị nói.

Ân Cửu U rất bất ngờ, người này còn rất trẻ tuổi, chỉ khoảng hai mươi ba đến hai lăm đi, sao lại biết được những thế lực giết thiên tài khi còn non trẻ chứ?

Hay là... Một ngàn năm qua tổ chức đó đã phát triển đến mức khiến ai ai cũng biết rồi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play