Dương Tuyết lủi thủi đóng cửa phòng lại.

Đối đầu với Dương Hoắc Nam thì không thành vấn đề gì. Nhưng... tại sao cô lại có chút không nỡ.

Những giọt nước mắt lăn trên mặt Dương Tuyết.

Dương Tuyết ngước nhìn ra ban công... hôm nay, trời thật âm u.

Âm u giống như tâm trạng của cô hiện giờ vậy.

- --------------------------

- Cho người điều tra Dương Tuyết cho tôi.

Dương Hoắc Nam cao lãnh ném một tấm ảnh của Dương Tuyết và anh đã chụp chung tại công viên.

- ...- Người vệ sĩ im lặng.

- Sao? Không điều tra được cô ta sao? Hay là anh thích cô ta?

Dương Hoắc Nam nhíu mày nhìn tên vệ sĩ.

- Dạ... thưa Tam thiếu, chúng tôi đã tiến hành điều tra thiếu phu nhân từ 3 tháng trước rồi ạ.

Tên vệ sĩ cúi đầu lấy ra sấp tài liệu của Dương Tuyết.

- Điều tra? Vậy là ai đã là người cho anh đi điều tra cô ta?

- Dạ... là Nhị thiếu gia ạ.

- Dương Hoắc HY?

Dương Hoắc Nam nhăn mặt lấy sấp tài liệu điều tra.

- Vâng... tam thiếu, nếu không có chuyện gì tôi xin lui ra ngoài trước ạ.

- Ừ...

Dương Hoắc Nam liếc qua từng tờ giấy được in ra trên giấy.

Có một tấm ảnh làm anh chú ý nhất là năm Dương Tuyết 15 tuổi.

Nhưng anh lại không nhớ là đã nhìn thấy ở đâu. Tấm ảnh rất quen thuộc.

Đọc lướt qua một lần, Dương Hoắc Nam chỉ tóm gọn lại chỉ vỏn vẹn vài chữ.

Đó là bất hạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play