Bạc Hà đang ở phòng tập gym, người đại diện cầm theo một tập giấy lại gần: "Cậu có hứng thú với kịch bản này không?"
Bạc Hà dừng vận động, lấy khăn lông lau mồ hôi, lại cầm ly nước, vừa uống vừa hỏi: "Cái gì?"
"Là một show truyền hình thực tế, tuy rằng danh tiếng của cậu không cần đến cái này để củng cố, nhưng bây giờ chương trình trong nước đang hot, cậu ở nước ngoài có độ nổi tiếng cao, còn ở trong nước lại như Cao Lĩnh chi hoa (*), có chút cao không thể với, tham gia một chương trình thực tế
sẽ có lợi cho việc tiếp cận quần chúng."
(*) Cao Lĩnh chi hoa (高岭之花): dùng để ví von những đồ vật chỉ có thể ao ước chứ không thể chạm.
Bạc Hà từ chối cho ý kiến: "Nói là chương trình truyền hình thực tế, thực
chất là diễn theo kịch bản, tôi không muốn lừa gạt fans hâm mộ, anh giúp tôi từ chối đi."
Người đại diện vội nói: "Cái này không giống, 《 Ba ba là siêu nhân 》là chương trình về tình cảm gia đình nổi tiếng mấy năm gần đây, vẫn luôn được
đánh giá rất tốt, không bắt ép cũng không có chuyện gì giấu diếm. Cha
thông minh con đáng yêu cũng là một tổ hợp vô cùng hút phấn (*). Đương
nhiên tôi biết cậu sẽ không tham gia mấy chương trình có sẵn kịch bản
nên mới cố ý chọn cái này, huống hồ cát xê của bọn họ trả rất cao, tận
chín con số..."
(*) Hút phấn (吸粉): thuật ngữ này thường được sử dụng trong các nền tảng xã
hội Internet hiện đại, chủ yếu mô tả các phương pháp hoặc hiện tượng của người dùng về việc thu hút người hâm mộ. Hút phấn có nghĩa là 'tăng số
lượng người hâm mộ' và 'tăng độ phổ biến'.
Bạc Hà suy nghĩ, đương nhiên không phải bởi vì cát xê chín con số, mà bởi
vì hắn đã xem mấy tập của chương trình《 Siêu nhân 》này... hắn hoàn toàn
không có sức chống cự với mấy đứa bé dễ thương! Mặc dù trong mắt mọi
người hắn là ảnh đế cao lãnh, nhưng thật ra rất thích trẻ con, chẳng qua vì không có con nên hắn mới không cân nhắc chương trình này...
"Mùa này bọn họ sẽ chọn ra các người cha thực tập, chủ yếu mời những minh
tinh chưa có con, kết hợp với các em bé siêu đáng yêu khiến cho khán giả thích thú. Có thể cậu không biết, sau khi《 Ba Ba là siêu nhân 》 chính
thức công bố quyết định này, cậu đứng nhất trong cuộc bầu chọn đang diễn ra trên mạng đó. Hơn nữa bởi vì cậu đã nhiều lần công khai ý định sinh
con gái, tổ chế tác vô cùng phối hợp cho cậu bắt cặp với một bé gái..."
"Được được, đừng nói nữa tôi đồng ý." Nói nhiều cũng vô dụng, sớm nói hắn
được bắt cặp với một bé gái không phải là được rồi sao!
Bên kia, Đường Việt cũng khuyên Phương Tử Thanh: "Lần trước cậu vướng vào
scandal tình ái, còn đánh vào camera của phóng viên, làm hình tượng của
cậu sụp đổ không ít. Chương trình lần này cậu tuyệt đối phải chú ý, đối
xử với trẻ con thì kiên nhẫn một chút, dịu dàng một chút, đây là cách
duy nhất để cứu vãn hình tượng đó, tốt nhất đừng tạo thêm scandal nào
nữa."
Phương Tử Thanh nằm trên sô pha, cười nhạo một tiếng: "Em ghét nhất là mấy đứa
trẻ con, đừng mong em có chút kiên nhẫn nào với bọn chúng, đáng lẽ anh
không nên nhận chương trình này cho em."
Đường Việt trán nổi gân xanh, đè xuống kích động muốn đánh hắn, kiên nhẫn
nói: "Nếu chương trình lần này cậu không gây thêm chuyện, sau này tôi sẽ cho cậu nghỉ dài hạn hai tháng, thế nào?"
Phương Tử Thanh uể oải đáp một tiếng: "Tính sau đi." Bởi vì đối phó với trẻ em bực mình vô cùng, dù có cho nghỉ dài hạn cũng không khơi dậy được hứng
thú của hắn.
Đường Việt vô cùng đau đầu, xoay người nhìn một người khác đang chơi game
trên sô pha là Hứa Trản: "Hứa Trản, cậu cũng thật là, đừng động một chút là nổi nóng, nhất định phải nhẫn nại..."
"Đã biết đã biết, lão Đường sao anh vẫn cứ dài dòng mãi vậy?"
Đường Việt thấy vậy, trong lòng càng thêm lo lắng, hắn đã tạo nghiệp gì mà giờ phải dính vào hai vị tổ tông này!
*
《 Ba ba là siêu nhân 》 mùa này sẽ chọn ra những vị ba ba thực tập, dư
luận sau khi biết tin liền không khỏi xôn xao. Những vị minh tinh chưa
có con cũng bắt đầu sôi sục. Trên mạng thậm chí còn bầu chọn những "ba
ba" mà họ muốn trông thấy nhất, từ ảnh đế quốc tế Bạc Hà, đến tiểu thịt
tươi Hứa Trản và Phương Tử Thanh, còn có lão cán bộ Hạ Tấn Sinh, nam
thần Thẩm Nhược Sơ ... tất cả đều nhận được sự ủng hộ vô cùng cao.
Nhưng các fans cũng chỉ dám YY ở trong lòng, làm gì có chuyện chương trình sẽ mời được tổ hợp này tham gia chứ, có một người thôi bọn họ cũng cảm
thấy mỹ mãn rồi.
Nhưng mà vả mặt tới quá nhanh, 《 Ba ba là siêu nhân 》 công bố tin đã chọn
xong những vị ba ba thực tập. Bọn họ còn không thèm giấu giấu diếm diếm
làm trò mờ ám - trực tiếp thông báo cho fans danh sách những nam minh
tinh tham gia ——
Bạc Hà!
Thẩm Nhược Sơ!
Hạ Tấn Sinh!
Phương Tử Thanh!
Hứa Trản!
Toàn khán phòng sôi trào, không chỉ có fans thét chói tai liên tục, những
người trong nghề cũng bị kinh động một phen! Tất cả đều là siêu sao hạng A, phải tốn bao nhiêu tiền mới mời được bọn họ tới đây chứ! Chương
trình này điên rồi đúng không!
Các fan thì khỏi phải nói, vui sướng đến điên rồi, liên tục chia sẻ, cổ vũ
cho chương trình! Chẳng mấy chốc hệ thống internet đã bị tê liệt, càng
khẳng định lực ảnh hưởng của mấy người này là không thể bàn cãi.
"Cổ vũ cho chương trình!"
"Chỉ có thể nói 666!"
"Bọn họ đều là nam thần trong lòng tôi đó!"
"Ngao ngao ngao! Mong chờ thật sự! Chương trình quá xấu xa! Công bố danh sách sớm như vậy làm gì, tận mấy tháng nữa mới phát sóng, tim gan của tôi
cồn cào quá đi mất!"
Rốt cuộc cũng đến ngày mở máy, mấy đứa trẻ quây quần ở trong nhà chuẩn bị
xuất phát, trước khi đi, Sơ Nhất dặn dò em trai em gái: "Đừng làm bại lộ thân phận của bản thân, bởi vì anh cảm thấy mẹ không thích chúng ta
nhận cha con với họ."
"Tại sao anh biết?" Sơ Nhị hỏi hắn, rõ ràng mẹ nói không ngăn cản bé về nước gặp lại ba ba mà.
Sơ Nhất nhìn cậu, rõ ràng ánh mắt không có chút gợn sóng nào, Sơ Nhị lại
từ bên trong nhìn ra được sự khinh bỉ: "Mẹ ở trong nước kêu Tô Văn
Khanh, ngoài nước kêu Văn Khanh, chúng ta còn đều mang họ Văn, vì cái
gì? Em không nghĩ tới sao?"
Nói xong cũng mặc kệ Sơ Nhị, tiến lên nắm lấy tay Sơ Ngũ: "Tiểu Ngũ, lần
trước không phải hỏi ba ba ở đâu sao? Em chuẩn bị được nhìn thấy rồi đó, ngoan ngoãn chơi với ba ba, hai ngày sau anh tới đón em nhé, có được
không?"
Mọi thứ đều được an bài thỏa đáng, năm anh em tạm biệt nhau bắt đầu lên
đường, đầu tiên là Văn Sơ Nhất, năm nay bảy tuổi, là anh cả trong gia
đình, cha của bé - Hứa Trản lại là ba ba có tuổi đời ít nhất, năm nay
mới hai mươi sáu tuổi. Nói cách khác, cha bé mười tám tuổi đã có bé.
Có người cha nhỏ tuổi như vậy, quả thực không đáng tin cậy một chút nào.
Đó là ấn tượng đầu tiên của Văn Sơ Nhất đối với Hứa Trản. Sự thật chứng minh, cha bé quả thực không đáng tin cậy!
"Tới đây." Chuông cửa vang lên, Hứa Trản một tay cầm điện thoại, một tay
nhanh chóng kéo cửa ra, đôi mắt hoàn toàn không rời màn hình trò chơi:
"Chờ tôi chơi xong màn này đã!" Sau đó lại lẹp xẹp lẹp xẹp chạy ra sô
pha, vùi đầu tiếp tục chơi.
Nhân viên công tác đứng ở một bên cũng cạn lời, vội vàng nhìn sang Sơ Nhất,
sợ bé cảm thấy xấu hổ. Nhưng Văn Sơ Nhất lại thần sắc không đổi, bình
tĩnh đi vào, giống như đã sớm biết cha của bé có đức hạnh gì, hoàn toàn
không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
Chờ Hứa Trản chơi xong, nhìn trong phòng xuất hiện không ít người. Bấy giờ
mới bừng tỉnh nhớ tới, hôm nay hình như hắn phải tham gia chương trình
gì đó?
"Ủa? Đứa nhỏ đâu? Không phải nói tôi sẽ làm ba ba sao?"
Tổ camera đành phải duỗi tay chỉ chỉ sau lưng hắn, Sơ Nhất vẫn vô cùng quy củ ngồi trên sô pha, trên mặt không buồn không vui, không khóc cũng
không nháo, bộ dáng cao quý lãnh diễm nhìn hắn.
Hắn chơi bao lâu, bé liền nhìn bấy lâu, tất cả mọi người trong phòng đều
cảm nhận được sự áp lực trong ánh mắt kia, cố tình đương sự lại không hề phát hiện ra.
Hứa Trản quay đầu lại, vừa nhìn thấy Sơ Nhất, hắn lập tức ngây ngẩn cả người:
"Con..."
Khuôn mặt quen thuộc này... khiến hắn đột nhiên nhớ lại thời niên thiếu. Đúng là ám ảnh kinh hoàng, nghĩ lại mà rợn người.
Cùng lúc đó, Sơ Nhị cũng đã tới nhà của Hạ Tấn Sinh, quả thật người đàn ông
này đáng tin cậy hơn Hứa Trản nhiều. Hắn năm nay đã ba mươi tuổi, thành
thục lại ổn trọng, tạo cho người ta một loại cảm giác cực kì an toàn
đáng tin. Nhưng mà ở trong mắt Sơ Nhị, hắn vẫn là một ba ba ngốc suýt
chút nữa bị hồ ly tinh câu đi.
Hạ Tấn Sinh tươi cười làm thân, khom lưng bế Sơ Nhị lên: "Ba ba tên là Hạ Tấn Sinh."
Hắn còn chưa cảm thấy gì, tổ quay phim đã ngạc nhiên xì xào: "Gì vậy? Đôi
này không khác gì cha con luôn!" Cả hai khuôn mặt như cùng một khuôn đúc ra, nếu nói không phải thân sinh... Từ từ, không phải cậu bé này chính
là người đầu tư một khoản tiền lớn, chỉ định Hạ Tấn Sinh vào vai ba ba
sao? Hình như bọn họ vừa mới phát hiện ra một chuyện tày đình gì đó.
Đương nhiên, tổ quay phim cũng chỉ dám YY trong lòng, không dám tìm tòi quá sâu.
Sơ Tam lớn lên rất giống Văn Khanh, nhưng lại di truyền sự lười biếng của
Phương Tử Thanh, hai cha con vừa mới gặp nhau, chưa nói được mấy câu đã
nằm lăn lê bò toài trên sofa lông cừu. Về sau nhân viên nhìn không nổi
nữa, đưa ra một nhiệm vụ là ba ba cùng con phải làm cơm trưa.
Phương Tử Thanh không phản đối, hỏi Sơ Tam một tiếng: "Muốn ăn gì?"
Sơ Tam chậm rì rì nâng mí mắt lên: "Ba biết làm gì?"
"Mỳ."
"Nga."
Vì thế, dưới ánh mắt khiếp sợ của tổ quay phim, mỗi người ôm một hộp mì
gói. Phương Tử Thanh còn tri kỷ hỏi Sơ Tam muốn ăn thêm gì không, hắn
lấy từ trong tủ lạnh một chiếc xúc xích ăn liền, trực tiếp bẻ làm đôi để vào trong hộp mì.
Lười đến mức tận cùng.
Sơ Tứ năm nay mới ba tuổi rưỡi, vẫn vô cùng non nớt. Bởi vì Thẩm Nhược Sơ ở chung với cha mẹ, cho nên khi Sơ Tứ xuất hiện, người vui mừng nhất
không phải Thẩm Nhược Sơ mà là cha Thẩm mẹ Thẩm. Thẩm Nhược Sơ đã gần ba mươi rồi mà còn chưa nghĩ đến chuyện kết hôn, hai vợ chồng già vì thế
rất muốn được ôm cháu trai vào lòng. Sơ Tứ xuất hiện chính là để thỏa
mãn nguyện vọng của hai người, từ sáng sớm hai ông bà đã chuẩn bị phòng
ngủ cho bé, cha Thẩm còn đích thân làm một món đồ chơi thủ công, hoan hỉ chờ "Tôn tử" đến.
Sơ Tứ vừa đến liền ngọt ngào gọi ba ba, ông nội và bà nội - làm cho hai
ông bà hạnh phúc cười tít mắt, vội vàng ôm lấy bé: "Ai u bảo bối ngoan
quá, nếu là cháu ruột của ông bà thì tốt rồi!"
Hai người đều đã già nên mắt không còn tốt như trước, nhưng khi đứng ở
khoảng cách gần, bọn họ không khỏi ngạc nhiên nói:"Đứa bé này giống y
như đúc Nhược Sơ hồi học tiểu học!"
"Để tôi nhìn xem nào. Không sai!" Bọn họ đang muốn hỏi Thẩm Nhược Sơ, nhưng lại nhìn thấy một đống camera xung quanh nên cố gắng nhịn xuống. Chẳng
qua càng thêm yêu thích Sơ Tứ, nếu nói ban đầu có năm phần thích, thì
hiện tại chính là mười phần.
Sau khi kết thúc lịch trình hai ngày một đêm, người một nhà lưu luyến không rời tạm biệt Sơ Tứ. Lúc này mẹ Thẩm mới hỏi Thẩm Nhược Sơ: "Con trai,
mẹ cũng không phải người có tư tưởng bảo thủ. Nếu con có con riêng bên
ngoài thì cứ mang về đây, mẹ sẽ nuôi nó. Không cần giấu giấu diếm diếm
để thử lòng cha mẹ đâu."
Thẩm Nhược Sơ: "?"
Mẹ Thẩm cho rằng hắn giả ngu, dứt khoát nói ra suy nghĩ của bản thân: "Đứa nhỏ này không phải con của con sao? Con có thể giấu được người khác
nhưng sao giấu được mẹ. Chẳng qua bây giờ con trưởng thành nên vỡ nét
hết rồi, không còn giống như hồi nhỏ nữa. Nhưng Sơ Tứ bây giờ không khác gì con thời còn học tiểu học cả, nói không phải thân sinh thì ai tin
chứ!"
Thẩm
Nhược Sơ dở khóc dở cười, có phải mẹ hắn muốn cháu trai đến điên rồi
không? Đến cả bạn gái hắn còn không có thì lấy đâu ra phước phận làm
cha??
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT