Ả tức đến giậm chân. Nhưng đột nhiên miệng lẩm nhẩm câu mà nàng nói: " Bất quá sau này nó sẽ biến mất, không cần để ý"? Đây là có ý gì?
Ả quát to:
- Ngươi định làm gì? Ý câu đó là sao? Mau thành thật nói cho ta biết. Nói mau. Nếu còn không nói...
" Ba, ba" âm thanh này phát ra, lập tức xung quanh im lặng lạ thường.
Đùa gì vậy? Đối phương vậy mà tát đại tiểu thư Trân Bảo Các. Là Trân Bảo Các đó a. Biết thân phận của đối phương, mà không e ngại đánh y. Chậc chậc, quá ngưu.
Ả ta ôm mặt, chỉ vào người đánh ả. Tay run run, miệng muốn nói gì đó mà mãi không thể thốt ra.
Đây là Tuyết Yên đánh. Là dùng nội lực đánh a.
Đúng lúc đó, Huyết Vũ đã cũng lão bản nói một vài câu. Rồi hướng nàng gật đầu, tỏ ý mời nàng lên lầu.
Nàng ghé sát Hắc Long, thì thầm vài câu rồi đi lên lầu. Nhưng ánh mắt nàng dừng lại ở một góc trong đám ngươi, đột nhiên mở miệng:
- Hai lão nhân gia a. Không, sư phụ chứ. Hai người đi lên theo đồ nhi a. Còn không đi là đêm nay ngủ ngoài đường đó. Rất không tốt cho thân thể a.
Không sai. Nàng đã thấy Yên lão cùng Tiêu lão ở trong đám người này.
Yên lão cùng Tiêu lão thấy vậy, ngớ người. Thanh âm kia đúng là hướng bọn họ nói tới? Lão nhân gia? Sư phụ? Đây là cách xưng hô của ngũ nha đầu mà? Chẳng lẽ đây là nàng?
Nàng không kiên nhẫn, hương hai người nói tiếp:
- Nếu hai vị nhân ia không muốn vào, vậy....
- Ai nói chúng ta không muốn vào? Cái nha đầu này, ngược lạ rất có ý tứ! Haha...
Yên lão vội lên tiếng, đánh gẫy thanh âm của nàng.
Hắc Long cùng Tử Thần ở lại. Thanh âm của Tử Thần vang lên:
- Chư vị, chủ tử ta có lệnh mời chư vị nghỉ tạm ở nhà trọ đối diện bên kia. Ta vừa thăm dò được quán trọ bên đó khá ít người, có thể đủ chỗ cho các vị qua đêm. Thỉnh các vị.
- Còn đại tiểu thư Trân Bảo Các. Phiền cô nương về báo với Trân bảo các chủ, về sau quản nữ nhi liền tốt. Còn để chủ tử nhà ta gặp lại thì liền không chỉ có vậy đâu. Cửa hàng của Trân Bảo Các ở phía tây của Thiên Hỏa quốc, chúng ta trưng thu a.
Thanh âm của Tử Thần vừa dứt thì thanh âm của Hắc Long vang lên.
Mọi người sốc.
Trưng thu? Đây là cố ý chặt đứt mối kinh doanh của người ta đó. Phía tay Thiên Hỏa quốc, nơi phát triển của Trân Bảo Các cứ vậy mà bị lấy đi. Phỏng trừng tên các chủ kia rất giận, có khi còn lăn đùng ra chết a.
Haha, vui.
Vẫn Mỵ Ly nghe vậy liền trực tiếp ngất đi. sắc mặt tái nhợt. Đám hộ vệ liền quấn quýt đưa ả rời đi. Hắc Long nhanh tay ném vào người ả một tấm lệnh bài màu đỏ. Đó là Huyết Phong Lệnh của Huyết Âm Điện. Một khi tấm lệnh bài này xuất ra, thì nơi đó không tan hoang cũng tàn tạ. Người không chết cũng chẳng sống được bao lâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT