Nàng một thân hắc y, tóc được búi cao như ở hiện đại, không có bất cứ trang sức dư thừa nào.
Nàng phi thân vào vương phủ, lẻn qua đội canh gác bên ngoài. Nhưng do vương phủ quá rộng lớn, nàng lại đến nơi này có một lần. Nhớ sao nổi? Haizzz...
Nàng đi nương theo trí nhớ, tới một cái đình nhỏ, ngồi xuống, miệng lẩm bẩm:
- Ta nguyền rủa chét nhà ngươi, cái đồ Lãnh Mặc Tử Thiên. Sao lại nghĩ thiết kế vương phủ kiểu này cơ chứ. Đã rộng lại còn vòn vèo hại ta mệt gần chết....
- Đêm đã khuya, sao Huyết Hàn cô nương còn ở đây? Chẳng hay là nhớ bổn vương?
- Khụ... à, thì ra là vương gia. Hôm nay ta tới phủ là muốn nhờ ngài giúp một việc.
Nàng giật mình quay người lại. Thấy hắn mặc cẩm bào, tóc cột cố định bởi trâm ngọc thượng hạng. Nàng thầm mắng:
- Cái quái gì vậy? Có thể thiêng hơn không? Vừa nhắc đã xuất hiện?
Hắn ngồi xuống phía đối diện nàng, hỏi:
- Chẳng hay nàng muốn nhờ ta giúp gì?
- Lấy giúp ta 3 dược liệu ở trong cung: Thiên Lạc Hoa, Vân Ly thảo và... Liên Tâm thảo.
- Nàng cũng thật biết cách ha. Đây là dược liệu quý giá ở trong cung, ở ngoài cũng ít xuất hiện. Đây, có thể coi như giao dịch?
- CÓ thể. Hoặc là ngươi cùng ta giao dịch. Hoặc là ngươi cho ta một ân tính, ngày sau báo đáp.
- Vậy ta chọn ân tình đi. Bao giờ nàng muốn có?
- Ngay bây giờ. hoặc ngày mai ở Lục Hải Đường. Và phần ân tình này của người, nếu ngày sau cần giúp đỡ, cứ việc nói. Hoặc đổi lấy 1 yêu cầu, thế nào?
- Được, ta chấp thuận.
- Vậy ta cáo từ trước, đã làm phiền rồi.
Nàng nói xong liền phi thân ra khỏi phủ.
Hắn ngồi ở đó, nhắm mắt lại một lúc. Mở mắt ra, hắn gọi:
- Phong Dạ, vào cung lấy Thiên Lạc Hoa, Vân Ly thảo, Liên Tâm thảo mang về cho ta. Sáng mai đưa nó tới Lục Hải Đường và giao cho Đường chủ. Đồng thời nhắn lại với y một câu: Nếu có việc gì khó, thì cứ nói với ta, ta sẽ giúp đỡ hết lòng. Còn phần yêu cầu, ngày khác sẽ nói đến.
- Vâng, thưa chủ nhân.
Phong Dạ xuất hiện rồi biến mất nhanh gọn.
Sáng hôm sau
Phong Dạ làm theo lời hắn nói, vào cung mang dược liệu ra, rồi giao đến Lục Hải Đường.
Phong Dạ đến Lục Hải Đường, nói với chưởng quản vài câu. Chưởng quản để Phong Dạ ngồi ở Dược Dường, bản thân ông đi gọi Đường chủ.
Nàng biết người của Lãnh Mặc Tử Thiên, liền gọi Hắc Liên xuống nhận dược. Lúc đi lên, Hắc Liên có nhắn lại lời của Phong Dạ. Nàng mỉm cười nhẹ, khẽ nói:
- Ta sẽ không quên phần ân tình này đâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT