Erena mơ màng tỉnh dậy, bàng hoàng khi khuôn mặt của người đàn ông trước mặt mình.
Cô gái trẻ cô gắng cựa quậy tay chân nhưng bất lực, tiếng dây xích loạch xoạch khi chạm xuống nền bê tông, tay chân cô bị xích chặt trên ghế.
Đôi mày chau lại đầy tức giận, từng nếp nhăn xô lại với nhau trên vầng trán cao của cô gái trẻ.
Căn phòng im ắng tới đáng sợ, vết tát đỏ và đau tê tái, vết bỏng rát lên, khóe mi cô cũng ươn ướt, trong đầu chỉ có những suy nghĩ về mọi chuyện ở V, rồi tới chuyện từ bỏ nơi ấy để theo chân Victor, nhưng hối hận thì chưa từng.
***
The Python cùng với Victor và Angela liền lên xe để tới mỏ, cánh cửa xe vừa được mở ra, JD đã ngã ngửa khi thấy cô em gái cứng đầu của mình ngồi đỏng đảnh trong đó.
- Vivian, em đang làm gì thế hả? - JD chau mày không thoải mái.
- Em muốn tới mỏ chơi. - Cô bé 16 ngước đôi mắt vô tư ấy lên mà thản nhiên lên tiếng.
- Đó là nơi làm việc, không phải nơi vui chơi. - JD lớn giọng.
- Em muốn tới mỏ chơi. - Vivian tiếp tục lặp lại câu nói, ngữ khí cũng không hề thay đổi.
Tuy không đồng ý nhưng với tính cách ương bướng của cô em gái, JD chỉ biết im lặng cho qua.
Cô bé mỉm cười tủm tỉm, hai tay bấm bấm chiếc điện thoại, vẻ thích thú, tinh quái bỗng nổi lên trên khuôn mặt nhỏ bé của cô chỉ trong chớp nhoáng.
Victor bước chân lên chiếc Land Cruiser, ngồi ngay phía sau cô bé, khi anh lướt qua, cô khẽ cảm nhận được mùi nước hoa nam tính phảng phất nhè nhẹ, điều ấy làm cô thoải mái và thích thú.
- Tôi tưởng em tránh mặt tôi luôn rồi chứ. - Victor thì thầm vào tai cô bé với giọng điệu trêu chọc.
Vivian cười ngại ngùng, đồng thời dùng tay bấm tắt chiếc điện thoại cảm ứng đang cầm, Victor khẽ liếc qua nhưng không để tâm.
Không khí vui vẻ nhưng có lẽ duy chỉ có Angela là thấy bí bách vô cùng.
Những chiếc xe băng trên cao tốc, chẳng mấy chốc mà về tới chân núi Marcy thuộc tiểu bang New York.
Một nhóm khoảng 7-8 người theo chân nhau dọc đường tới mỏ dầu, cùng với Victor, Angela, trùm của The Python đã giới thiệu sơ qua về khu mỏ dầu mà mang đang sở hữu có giá trị vô cùng lớn.
Vivian dĩ nhiên được vệ sĩ đi theo bảo vệ khá nghiêm ngặt, từng hành động, cử chỉ của cô đều được giám sát kĩ lưỡng, tuy nhiên, cô chẳng bao giờ chịu đứng yên một chỗ, những vệ sĩ đôi phần thấy nhọc nhằn.
Đứng trước cơ ngơi đáng giá hàng tỉ đô la, Jason cười tự đắc, cũng thầm mừng vì lần kinh doanh lần này có sự góp mặt của một tổ chức có tiếng, tuy mối quan hệ trước kia không tốt đẹp cho lắm, tuy nhiên, tới giờ anh vẫn chưa thấy rằng quyết định của mình là sai trái.
Victor đưa mắt nhìn số tiền lớn ngay trước mắt, liền ngoái cổ sang nói với JD.
- Quả không hổ danh là ông trùm của The Python, thiên tài. - Victor nhếch môi tấm tắc khen ngợi.
Vốn đã khâm phục tài năng của Victor từ trước, nay lại được chứng kiến cách ứng xử thông minh của anh trong mọi tình huống, Jason càng thấy vừa lòng.
- Victor, cậu biết đấy. Từ xưa tôi đã thích được làm việc với những người tài giỏi, thông minh, và quan trọng hơn hết, phải...
Phéc-mơ-tuya của chiếc túi được kéo ra nhẹ nhất có thể, tuy nhiên, âm thanh trong đó vang lên khiến cả khu mỏ im bặt.
Tít, tít.
- Bom! - Tên vặt vãnh kia hét lên thật to, khiến ai nấy đều hốt hoảng, liền chạy toán loạn nhưng không kịp.
Victor mở to mắt ngạc nhiên, như một phản xạ tự nhiên, anh liền quay ngoắt lại phía sau, một tay đỡ lấy eo của Vivian, lập tức nằm xuống đất.
Hai củi chỏ anh chống xuống đất, một tay che chắn trên đầu cô, tay còn lại ghì mạnh xuống đất, anh trên, cô dưới, cơ thể to lớn của anh đã che cho cô hoàn toàn.
- Bịt tai vào! - Victor lớn tiếng ra lệnh, nét mặt thể hiện sự vội vàng khiến Vivian lúng túng đưa hai tay bịt lỗ tai lại.
Một tiếng bùm! nổ lên tương đối to, lửa bùng lên, đám khói tỏa ra nghi ngút.
Trong tầm nhìn hạn hẹp của cô bé, vụ nổ nằm sau lưng anh, thật đáng sợ. Victor nhăn mặt chịu đựng, điều đó khiến cô càng thêm sợ hãi.
Áp lực của bom nổ tác động mạnh tới anh khiến anh bị ù tai, đầu choáng váng, cảm giác như bị đánh thật mạnh vào lưng, nó nóng ran lên, máu từ khóe môi cũng chảy xuống cằm.
Khóe mi cô ươn ướt, lắp bắp không nói nên lời.
- Zeta...! - Vivian lúng túng dìu anh nằm ngửa sang bên cạnh, lúc này mới thấy bắp tay trái của anh cũng đã bị thương do sát thương của vụ nổ.
Lúc này, Angela cùng với JD an toàn ngồi dậy do được những tên trong tổ chức che chở cho, liền vội vã chạy tới bên anh.
Victor mắt mờ dần, tai ù, đầu choáng váng, trước mắt anh, bóng hình của Vivian cũng mờ dần, tiếng gọi trong đau xót, thảm thương của cô bé chỉ còn văng vẳng trong đầu anh :Zeta! Zeta...!
Một giọt nước nhỏ nhẹ từ trên xuống má anh, nó lăn dài trên má rồi chảy xuống đất, đó là điều cuối cùng anh cảm nhận được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT