"Ồ?" Trần Phong trở nên cảnh giác, hồn...khống chế...hắn chợt nhớ tới tình cảnh mà Cẩu Lực đã gặp phải.
Xoạt! Tiểu Ảnh tản ra ánh sáng đỏ lóng lánh, Trần Phong khẳng định, con hàng này nếu như có ý đồ xâm lấn ý thức của hắn, hắn tuyệt đối có thể đánh cho Lữ Hồn ngay cả mẹ của hắn cũng nhận không ra! Nhưng mà…
"Ngao ô!" Có một tiếng tru vang lên, Sói biến dị nguyên bản có đôi mắt màu đỏ thế mà vào lúc này đã biến thành màu xanh lá.
Hắn vậy mà lại đi khống chế Sói biến dị! Không tốt, Trần Phong thầm nghĩ không ổn.
Chém! Hào quang sáng chói lấp lánh, Trần Phong không có một chút do dự phóng xuất ra công kích mạnh nhất của chính mình, nhưng mà, thế mà không nghĩ được, con Sói biến dị thế mà vào lúc này lại xông về phía thiếu nữ! Nó muốn cưỡng ép thiếu nữ mang đi! Cái tên Lữ Hồn này...
"Ngươi cho rằng ta sẽ tuỳ tiện thả người đi?" Trong mắt của Trần Phong lóe lên tia sáng lạnh.
Hồn sao? Bản thể của hắn hiện tại không thể thoát thân, sợ cái chim!
Xoạt! Đôi cánh vàng óng lấp lóe, tốc độ của Trần Phong một lần nữa bùng nổ, thanh kiếm màu đỏ trong tay một lần nữa lấp ánh sáng màu vàng, lần này, hắn trực tiếp chém về phía đôi mắt ở trên trời cao!
Oanh! Ánh sáng màu vàng kinh khủng nổ tung trong hư không.
Trong đôi mắt màu xanh lá của con Sói biến dị vào thời khắc này xuất hiện sự dừng lại ngắn ngủi.
"Gào " Nó thanh tỉnh.
"Lữ Hồn, con m* nhà ngươi!" Sói biến dị chửi ầm lên, nguyên bản đang vọt lên lại một lần nữa vọt tới, nó đồng dạng không có dừng lại, mang theo thiếu nữ cấp tốc rời đi.
"Tiểu chủ nhân...ta mang ngài về nhà!"
Vù! Ánh sáng lưu chuyển, Sói biến dị cấp tốc biến mất.
Đáng chết, sắc mặt của Lữ Hồn đại biến, tiểu Phỉ năm đó, bởi vì cảm kích ơn cứu mệnh của hắn mới gả cho hắn, thế nhưng mà hiện nay, nàng mặc dù trở về từ một trăm năm trước, thế nhưng tính cách, tính tình cùng với tình cảm đều quá bất ổn định! Bản thể của hắn muốn thoát thân còn cần rất nhiều thời gian, nếu như nàng ở trong khoảng thời gian này...
"Ngươi dám!" Lữ Hồn tức giận.
Xoạt! Đôi mắt to lớn tràn ngập ánh sáng màu xanh lục, hắn có ý đồ một lần nữa khống chế Sói biến dị, nhưng mà, có một đường ánh sáng đỏ lóe lên, năng lượng màu xanh cường đại, trong nháy mắt liền bị chém đứt!
"Trần Phong!" Lữ Hồn tức nổ phổi.
"Gặp lại." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười.
HƯU...U...U...U...U! Thanh kiếm màu đỏ bắn ra.
HƯU...U...U...U...U! Tiểu Ảnh khôi phục lại chân thân, ánh sáng màu đỏ xẹt qua xẹt lại trong không trung, năng lượng do đôi mắt toả ra, trong tích tắc liền bị gặm sạch sành sanh.
Bầu trời, khôi phục lại sự sáng sủa như trước đây, trong mơ hồ, dường như có thể nghe được Lữ Hồn tức giận rít gào.
"Rít gào cái cọng lông." Trần Phong bĩu môi.
Tại sao lại phải sợ một tên gia hoả không có cách nào thoát thân, về phần chờ đến lúc hắn thoát thân... ừm, đến lúc đó mời Gen Công Hội cùng với Hiệp hội chế tác Gen ra tay xử lý hắn là được! Có Quầng sáng may mắn ở trong tay, Trần Phong rất là bình tĩnh.
Ô...ô...n...g —— Hết thảy hào quang vào thời khắc này biến mất, Trần Phong cảm giác được cỗ lực lượng kinh khủng kia đang dần biến mất, lực lượng của thân thể lập tức sẽ bị lấy hết, đây chính là lực lượng của Thủ Hộ Tuyệt Đối sao? Trần Phong rung động.
Khó trách vào thời điểm hắn thu hoạch được Thủ Hộ Tuyệt Đối, lại có nhiều người ước ao ghen tị như vậy, nguyên lai cái được gọi là Thủ Hộ Tuyệt Đối này lại mạnh mẽ như thế!
Lực lượng biến mất, thực lực của hắn lại một lần nữa giảm xuống đến cấp D!
"Cần phải trở về..." Trần Phong tự lẩm bẩm.
Hắn ôm lấy Ngô Huy hôn mê, bất đắc dĩ lắc đầu, một lần nhiệm vụ đáng ra hắn chỉ phải làm ông chủ, sau cùng lại làm lão cha... thật sự là một lời khó nói hết, hắn cúi đầu xuống, Ngô Huy vẫn còn đang ngủ mê, giống như một đứa bé, không, hắn vốn là một đứa bé.
"Sư phụ...đừng mà..." Ngô Huy tự lẩm bẩm.
Sắc mặt của Trần Phong nhất thời tối sầm lại, cái câu sư phụ này là nói hắn hay sao? Cũng được, có được một tên đồ đệ như thế này cũng không sao, thế nhưng cái câu "sư phụ…đừng mà" này là cái quỷ gì? Cạn lời, người không biết chuyện còn tưởng rằng hắn đã làm ra cái sự tình gì khó mà miêu tả.
"Thực sự là..." Trần Phong bất đắc dĩ lắc đầu, cần phải trở về.
Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển, Trần Phong dùng một tốc độ cao mang theo Ngô Huy rời đi.
Hắn đem sự tình đại khái thông qua vòng đeo tay gửi cho Hầu Lượng, chuyện tình tiếp theo, giao cho Gen Công Hội cùng với Hiệp hội chế tác Gen làm là được.
Trên trời cao, ở bên trong mây mù u ám, ở một nơi nào đó lấp lánh ánh sáng màu xanh, khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh của Lữ Hồn giờ phút này đã biến thành vô cùng hung tàn, hắn chẳng thể nghĩ tới, cái kế hoạch này cuối cùng thế mà lại biến thành một cái kết quả như thế!
Tiểu Phỉ trở về, lại dùng một loại phương thức như thế này! Kế hoạch nguyên bản hoàn mỹ, bởi vì một người qua đường như Trần Phong làm cho xuất hiện biến động!
"Trần Phong..." Sát ý trong mắt của Lữ Hồn bắt đầu khởi động.
Cái tên này, phải chết! Hắn tuyệt đối không thể chịu đựng được việc có người thân cận đối với tiểu Phỉ, dù cho hiện tại vẻn vẹn chỉ là một chút hảo cảm! Đây chính là thê tử của hắn! Năng lượng của hắn là màu xanh lá, không có nghĩa là não của hắn cũng có màu xanh!
Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển, thanh âm trầm thấp ngưng tụ thành năng lượng xuyên qua hư không.
"Giúp ta tiếp cận hắn, chờ ta trở về, rất nhanh..."
Mà vào giờ khắc này, tại thảo nguyên Thanh Hà, sau khi hai người Trần Phong rời đi không lâu, nhân viên công tác nhận được tin tức đã chạy tới, ở hiện trường thu thập tin tức năng lượng và số liệu báo cáo.
Lực lượng thời gian xuất hiện, đủ để dẫn tới sự oanh động to lớn! Thời gian... đây tuyệt đối không phải là lực lượng người bình thường có khả năng khống chế!
Vô luận là là con Sói biến dị kia, vô luận là thiếu nữ thần bí tiểu Phỉ kia, hoặc là Lữ Hồn, bọn hắn đều loáng thoáng hiểu được một điểm lực lượng thời gian! Điều này vô cùng đáng sợ! Mà càng làm cho người ta kinh ngạc chính là, bọn hắn dường như nhận biết lẫn nhau! Cho dù là có mâu thuẫn, nói một cách khác, có một cái vòng tròn như thế tồn tại, bọn hắn nắm giữ lực lượng vượt qua hết thảy, thậm chí là có thể khống chế thời gian!
Trở lại một trăm năm trước để đưa người về hiện tại? Chuyện này quá mức kinh khủng! Hơn nữa theo tình huống trước mắt mà nói, thiếu nữ trở về dường như cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với thế giới 100 năm trước, ở trong này có dạng năng lực gì đang quấy nhiễu? Dạng năng lực nào có thể tạo thành được bố cục như thế này? Đây là chuyện mà Gen Công Hội muốn biết.
Tại Tinh Thành, Trần Phong trở về tới đây mới xem như là nhẹ nhàng thở ra một hơi. Mặc dù hiện tại hắn cũng coi như là thành viên của Gen Công Hội, thế nhưng mỗi lần đều là vô ý thức về tới đây, không biết từ khi nào, ở đây cũng đã biến thành nhà của hắn, cho dù, lần trước hắn đã khai chiến với hết thảy các chế tác sư! Trần Phong vừa trở về, liền cảm nhận được một cỗ không khí nhiệt liệt quen thuộc.
" Trần Phong khốn kiếp, trả điểm tích luỹ cho ta!"
"Tẩy chay phương thức bán gói vấn đề, thỉnh cầu minh bạch tỷ lệ!"
"Đả đảo Trần Phong, bắt đầu từ ta!"
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT