Mà nguyên nhân, chính là do Trần Phong dùng phương thức mưu lợi để miểu sát hắn! Hắn hết sức phẫn nộ, bởi vì Trần Phong không cần một điểm này cũng có thể nhẹ nhõm quá quan, vẻn vẹn chỉ là vòng tranh tài thứ tư mà thôi, coi như đạt hạng hai, đối với Trần Phong cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Thế nhưng mà đối với Tôn Hán thì sao? Một điểm này lại cực kỳ trọng yếu! Một điểm trân quý nhất của Tôn Hán bị Trần Phong cầm đi, đối với Trần Phong mà nói cũng chỉ là một điểm có hay không cũng không quan trọng, đây mới là điều khiến cho Tôn Hán tức giận nhất!
"Há, là ngươi sao." Trần Phong có chút ngoài ý muốn: "Ừm, ta đã nghe qua sự tình ngươi khiếu nại ta, mặc dù có một chút lỗ mãng, nhưng mà cũng không phải là việc gì lớn, ta tha thứ cho ngươi."
Tôn Hán:???
Tha thứ cho ta? Ai cần ngươi phải tha thứ?!
"Trần Phong!" Tôn Hán bộc phát ra cơn tức ngút trời.
"Nghe lời đi." Trần Phong vỗ vỗ vào bả vai của hắn: "Người tìm ta có rất nhiều, ngươi nhìn phía sau lưng của ngươi đi."
Cái gì? Tôn Hán ngạc nhiên, hắn quay đầu nhìn lại, quả nhiên, mỗi người trong thập cường đều phức tạp nhìn Trần Phong, nhất là ở bên kia, có một thiếu nữ mỹ lệ tràn ngập khí tức thanh xuân.
"Trần Phong!" Vân Tiểu Đóa cắn chặt răng.
"Chào cô." Trần Phong phất phất tay.
"Hừ hừ, ta nói cho ngươi biết, mặc dù ngươi lợi hại hơn so với Tiểu Mao nhà ta, thế nhưng ta lại là gen chiến sĩ... hừ hừ, hôm nay ngươi nếu như ngươi không xin lỗi ta." Vân Tiểu Đóa giơ nắm tay nhỏ trắng bóc lên uy hiếp.
Lợi hại hơn so với Tiểu Mao...Trần Phong nhìn con lừa nhỏ bên người của nàng, lập tức có một loại cảm giác bị vũ nhục, cho nên, chính mình một mực vẫn luôn tranh tài với một con lừa hay sao?
"Cho ta hỏi một cái vấn đề." Trần Phong nhấc tay.
"Nói." Vân Tiểu Đóa đắc ý.
Mặc dù trên phương diện chế tác gen nàng không sánh bằng bọn gia hỏa này, thế nhưng sức chiến đấu tự thân lại là mạnh nhất, có thể khiến cho cái tên cậy tài khinh người này trở nên phục tùng cũng là hết sức có cảm giác thành công.
"Cô có con lừa này, tại sao không cưỡi?" Trần Phong đặt câu hỏi chi tiết.
"Nó là bằng hữu của ta!" Vân Tiểu Đóa trừng to mắt nói.
"Thôi đi." Trần Phong thầm nói: "Rõ ràng là sủng vật, không cưỡi nó cho thật tốt, mà chờ đến lúc nó cưỡi cô hay sao?"
HƯU...U...U...U...U! Nàng lấy một củ cà rốt từ trong túi ra ném về phía Trần Phong.
"Tiểu Đóa!" Sắc mặt của Lâm Khắc đại biến.
Đùa gì thế?! Trần Phong chỉ là một tên chế tác sư không có sức chiến đấu! Mặc dù ở bên trên thi đấu gen tân tú, mỗi người nhìn qua đều hết sức uy mãnh, thế nhưng đó chỉ vẻn vẹn là ở dưới tình huống có vô hạn tài liệu cùng với đã chuẩn bị thật lâu!
Mà dưới tình huống bình thường...Gen chế tác sư sẽ không có bất kỳ một chút sức chiến đấu nào!
Vân Tiểu Đóa mặc dù chỉ tùy ý ném một củ cà rốt, thế nhưng lực lượng cùng với nhanh nhẹn của bản thân đều vô cùng khinh khủng, củ cà rốt được ném ra thế mà mang theo lực lượng rất kinh khủng!
"Mau tránh." Vân Tiểu Đóa lo lắng nói, trong nháy mắt nàng ném củ cà rốt ngoài liền hối hận, trước đó theo Trần Phong chiến đấu, đã khiến cho nàng vô thức không để ý đến thực lực trong hiện thực của Trần Phong.
Oanh! Củ cà rốt mang theo lực đạo kinh khủng đánh về phía Trần Phong.
"Trần Phong!" Mấy người còn lại cũng tiến lên.
Theo bản năng lấy ra thuốc thử gen để cứu Trần Phong, thế nhưng căn bản là không kịp, chỉ có thể nhìn củ cà rốt mang theo lực lượng kinh khủng đánh về phía Trần Phong.
Mà vào lúc này, Trần Phong chỉ hơi hơi đưa tay.
Oanh! Củ cà rốt đang bay tới trong nháy mắt bị đao gió xoắn nát, hóa thành vô số mảnh vụn bắn tung toé.
Đao gió? Đám người Lâm Phàm lộ ra vẻ mặt phát mộng.
Chờ một chút, Trần Phong không phải là chế tác sư hay sao? Vì sao lại có loại gen năng lực đao gió này? Phải biết rằng, gen năng lực của Trần Phong đã trở thành bí ẩn lớn nhất ở trên diễn đàn học thuật! Cho dù đã từng có người nói đó là gen năng lực đao gió, thế nhưng những người khác lại căn bản không tin, sau cùng liền bị nhấn chìm bên trong các chủ đề khác, cho nên hiện tại liên quan tới gen năng lực của Trần Phong, vẫn như cũ là một chủ đề được bàn tán sôi nổi trên diễn đàn học thuật.
Mà bây giờ...thế mà thật sự là đao gió? Đám người Lâm Phàm mất nửa ngày cũng không thể lấy lại được tinh thần. Bởi vì chuyện này chính là một sự thật đáng buồn, mấy người bọn hắn, thế mà thua một chế tác sư nắm giữ gen năng lực đao gió, một cái gen năng lực phế bỏ!
"Năng lực của ngươi lại có thể là đao gió!" Vân Tiểu Đóa kinh ngạc.
"Ngươi thế mà theo mang theo cả cà rốt!" Trần Phong càng cảm thấy rung động.
Ở trong sự nhận thức của hắn, chưa từng có cô nương nào, lại tùy thời đem theo cà rốt ở trong túi xách của mình, hơn nữa còn là loại cà rốt cứng chắc cỡ lớn này!
"Trần Phong!" Vân Tiểu Đóa khó thở nói: "Đó là đồ ăn của Tiểu Mao! Kem ly không có cách nào để lâu được, cho nên ta mới đem theo cà rốt!"
"À à." Trần Phong giật mình, khó trách vì sao cà rốt có kích thước lớn như thế.
"Cái ánh mắt kia của ngươi là có ý gì!" Trong ánh mắt của Vân Tiểu Đóa tràn ngập sự uy hiếp.
Nàng thề! Trần Phong là một tên đáng ghét nhất mà nàng từng gặp qua! Không có cái thứ hai! Hừ!
"Hắn không có ác ý." Tần Hải ở một bên nói ra.
"Ngươi cũng xéo đi, tên mặt trắng nhỏ!" Vân Tiểu Đóa mạnh mẽ trừng mắt liếc Tần Hải một cái: "Cá mè một lứa, đều không phải là người tốt!"
Tần Hải: "..."
Liên quan gì tới mình!
"Nhìn ngươi làm ra chuyện tốt kìa." Tần Hải nhìn Trần Phong bất đắc dĩ nói, ngươi không thể để ý đến cảm thụ của một tiểu cô nương hay sao?
"Ngươi vì sao cũng tới?" Trần Phong cảm thấy rất là ngoài ý muốn, hắn nguyên lai còn tưởng rằng Tần Hải sẽ phải nghỉ ngơi một thời gian dài.
"Ta cũng không có thời gian để nghỉ ngơi a." Tần Hải thản nhiên nói.
Trần Phong trở nên nghiêm nghị, là bởi vì sự tình hao hết tiềm lực sao? Sự tình của Tần Hải hắn hắn đã được nghe nói, bởi vì nguyên nhân cưỡng ép đột phá, từ nay về sau, có thể hắn sẽ vĩnh viễn lưu tại cấp D, cả đời không có cách nào đột phá! Cái này cũng liền mang ý nghĩa, coi như thực lực của hắn bây giờ có mạnh hơn, cũng sẽ bị dần dần bị mọi người siêu việt!
Phải biết rằng, coi như là Tịnh Hóa Giả, cũng được tính theo đẳng cấp, Tịnh Hóa Giả có đẳng cấp cao hơn, sẽ được giao những nhiệm vụ có đẳng cấp cao hơn, mấy Tịnh Hóa Giả nhập môn như Trần Phong, cũng chỉ có thể xử lý được một số vấn đề cấp thấp.
Mà Tần Hải thì sao? Có khả năng sẽ vĩnh viễn lưu tại giai đoạn này! Đây là một loại bi ai như thế nào? Mà Tần Hải, trên khuôn mặt vẫn như cũ là cái nụ cười bình tĩnh kia.
Cái tên này...Trần Phong thầm than ở trong lòng, liền xem như rơi vào loại tình huống này, hắn vẫn tới đây để liều mạng sao?
"Đừng có để ý tới ta nữa có được hay không." Tần Hải nhìn chằm chằm về phía Trần Phong, khuyên bảo: "Ta đã nói rồi, ta không chơi gay."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT