Thiên mã hành không

Thiên mã hành không

"Nàng móc ra một bình thuốc thử gen sao?" Trần Phong thử dò xét, hắn muốn làm cho loại chuyện này trở nên bớt xấu hổ hơn.

Nhưng mà Trương Vĩ nhịn không được lại lườm Trần Phong một cái, thuốc thử gen cái bà nội nhà ngươi?! Móc ra từ dưới váy loại đồ chơi này mới càng quỷ dị hơn đó? Lại nói, ngươi nói như thế có khác nào nói là tiểu đệ đệ của Mục Nguyên còn nhỏ hơn cả một cái bình thuốc thử gen?

"Không, hắn là nam." Mục Nguyên lộ ra vẻ mặt đờ đẫn.

"Nhưng nàng không có yết hầu a." Trương Vĩ nghĩ đến cái gì.

"Về sau hắn nói cho ta biết, sau khi đột biến gien, ảnh hưởng mà hắn nhận phải, cũng là bởi vì đó là gen của một con thỏ cái, cho nên mới dẫn đến hắn càng ngày càng giống với con gái, yết hầu bị thoái hóa... Tương lai có thể sẽ triệt để biến thành nữ, nếu như ta không chê, hắn không ngại..." Mục Nguyên tiếp tục nói.

"Cho nên, ngươi đã đồng ý?" Trần Phong ngạc nhiên.

"Ta nghĩ đến một chuyện, đã bỏ ra nhiều tiền như vậy, làm sao có thể ăn thiệt thòi! Liền xem như nam, ta cũng phải đòi trở về, cho dù đó không phải là nữ."

"Sau đó..."

"Vẫn không thể nào hạ thủ được." Mục Nguyên lộ ra vẻ mặt bi ai: "Cho nên ta vẫn tính là thất tình."

"Thất tình tốt, thất tình tốt." Trần Phong nhẹ nhàng thở ra.

Bà nội nhà nó, Mục Nguyên nếu thật sự có thể hạ thủ được với một thằng đực rựa, về sau Trần Phong không phải là sẽ rất nguy hiểm sao!

Nhưng mà chuyện yêu đương của cái tên Mục Nguyên này, thế mà lại có thể phong phú đến tình trạng như thế. Trần Phong đột nhiên cảm giác được, quá trình yêu đương của con hàng này có lẽ so với chính mình tranh tài còn muốn đặc sắc hơn rất nhiều.

Lúc này, Mục Nguyên tựa ở trên cửa sổ, tùy thời đều có thể rơi xuống. Trương Vĩ dùng ánh mắt ra hiệu cho Trần Phong, bảo hắn nói lời an ủi, hắn chỉ có thể bước ra phía trước.

"Bình tĩnh." Trần Phong bình tĩnh nói: "Thất tình là một chuyện hết sức phổ biến, nếu như có thể ổn định tâm tính, nói không chừng sẽ nhân họa đắc phúc đó."

"Nhân họa đắc phúc?" Mục Nguyên lộ ra vẻ mặt mờ mịt, hắn đã bị tổn thương thành như thế này, còn có thể được cái gì phúc?

"Đương nhiên." Trần Phong nghĩ nghĩ nói: "Thời cổ có một vị gọi là Tây Môn đại nhân thất tình, ra ngoài đường đi dạo, bị một cây trúc đập trúng đầu, ông ta ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là một phu nhân yêu mị."

"Sau đó bọn họ liền yêu nhau hay sao?" Mục Nguyên buồn bã nói.

"Không." Vẻ mặt của Trần Phong trở nên nghiêm nghị: "Tây Môn đại nhân sau khi bị nện trúng, lâm vào mơ màng thật sâu, vì cái gì cây trúc lại phải rơi xuống mà không bay lên trời? Như vậy trái đất có cái gì hút nó sao? Mọi vật trên trái đất đều có sức nặng, hòn đã ném đi rốt cuộc lại rơi xuống đất, trọng lượng của mọi vật có phải là kết quả của lực hút trái đất không, từ đó ông cho ra định nghĩa "Vạn vật hấp dẫn..."

"Cút!" Mục Nguyên cầm bình rượu đập tới, cười mắng: "Tây Môn đại nhân mụ nội nhà ngươi, cải biên cũng phải tuân thủ theo phương pháp cơ bản có được hay không?! Yên tâm, ta cũng không có ý định tự sát, chỉ là do tâm tình không được tốt đập bể máy điều hoà không khí, cho nên mới tới nơi này hóng gió mà thôi, thất tình mà thôi, ta cũng không phải là chưa từng trải qua." (* Nhái câu chuyện về quả táo chín của Newton)

Đập bể máy điều hoà không khí? Trần Phong nhìn xem máy điều hoà không khí ở trên đỉnh đầu, hắn làm sao có thể đập hư được?

"Được rồi, không có việc gì liền tốt." Trần Phong cùng với Trương Vĩ thở phào, sau đó liền xoay người rời đi.

Mục Nguyên:???

Moá?! Coi như hắn không muốn tự sát, cũng nên an ủi thêm vài câu chứ, ta vừa mới thất tình đấy? Thật là quá phận!

"Trần Phong còn phải chuẩn bị đi tranh tài, ngươi còn chưa xem kết quả của vòng tranh tài thứ ba có đúng không?" Thanh âm của Trương Vĩ truyền đến từ phía xa xa, tràn đầy ý vị thâm trường: "Nếu như tâm trạng của ngươi không được tốt, thì nên xem qua một chút, có lẽ là sẽ làm cho ngươi có một chút hứng thú."

"Là sao?" Mục Nguyên có một chút mờ mịt, từ khi bận đi tán gái, hắn đã thật lâu không quan tâm đến kỳ thi đấu gen tân tú! Dù sao thì hắn cũng đã bị đào thải, có cái gì để mà xem?

Sau đó, Mục Nguyên lên trên mạng tra một chút, lập tức ngây người.

Trần Phong? Đệ nhất? Hắn lại đạt được vị trí đệ nhất?! Mục Nguyên khiếp sợ tiếp tục tra cứu, sau đó liền nhìn thấy một số điểm khủng bố vượt xa tổng số điểm mà ba người Tần Hải, Vân Tiểu Đóa và Hoàng Hạc đạt được—— 1200 điểm!

"Híz-khà-zzz —— " Mục Nguyên hít vào một ngụm khí lạnh, đây chính là thực lực của Trần Phong sao? Kinh khủng như vậy! Hắn bỗng nhiên hiểu rõ, vì cái gì hắn vừa rồi vào thời điểm tìm Trương Lâm, Trương Lâm lại căn bản không có để ý tới hắn, mà hai mắt lại trở nên đỏ bừng tiếp tục nghiên cứu chế tác gen!

Nguyên lai... Trần Phong đã đạt đến loại trình độ này?! Thực lực của Trương Lâm đã cao như vậy, vẫn còn đang cố gắng, còn hắn thì sao?

"Trần Phong." Mục Nguyên cảm giác được ý chí chiến đấu của mình đang trở về, nói: "Ta sẽ không bị ngươi vượt lên quá xa đâu."

Thất tình? Cái này thì tính là cái gì!

Mà vào lúc này, ở một khách sạn xa hoa nào đó, Tần Hải có chút đờ đẫn nhìn thành tích tranh tài. Hắn đối với thành tích của mình vẫn hết sức tự tin, hắn tin tưởng, coi như đây không phải là lĩnh vực mà hắn am hiểu nhất, hắn cũng có thể vọt tới hạng nhất! Thế nhưng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, thế mà có tới hai người đạt cùng hạng với hắn, hơn nữa còn có một người, áp đảo ở phía trên tất cả mọi người!

Vân Tiểu Đóa...hắn biết cô gái này.

Quỷ dị, vô thường.

Đây là sự đánh giá của hắn đối với Vân Tiểu Đóa, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết ranh giới cuối cùng của con lừa nhỏ kia là ở nơi nào, còn có cái quả cầu đầy lông chưa bao giờ xuất thủ kia, đến cùng sẽ có được năng lực như thế nào? Không có ai biết rõ! Lại thêm tính cách vui buồn thất thường của Vân Tiểu Đóa, nàng hoặc có thể nói là cái tổ hợp này của nàng khiến cho người ta nhìn không thấu.

Hoàng Hạc? Tần Hải nhìn lướt qua liền rõ ràng, đây là lĩnh vực mà người này am hiểu nhất! Hắn cùng với Vân Tiểu Đóa, dùng địa phương không am hiểu nhất, giao phong cùng với người ta, sau cùng đạt thành thứ hạng không phân thắng bại là sự tình có thể tiếp nhận, thế nhưng duy chỉ có Trần Phong... 1200 điểm?

Vào thời điểm hắn nhìn thấy loại thành tích này, liền trực tiếp phát mộng, chuyện này là tình huống như thế nào? Mà khi thấy đoạn video chiếu lại, thậm chí là thời điểm số liệu của loại gen kia được công bố, Tần Hải liền lâm vào sự trầm tư, rất lâu mới có thể hồi phục lại tinh thần, ánh mắt trở nên sáng tỏ trước nay chưa có.

Cơ sở cùng với thiên phú của hắn đều muốn tốt hơn so với Trần Phong, nhưng mà đối phương lại có thể ở bên trong những quy tắc đã được chế định, tìm tới phương thức thắng lợi thiên mã hành không loại này, phi thường linh động. Xét về phương diện này, thì hắn lại kém xa!

"Nguyên lai là mình bại ở chỗ này."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play