Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân do Trần Phong có thân phận không tầm thường, nếu như là một sơ cấp chế tác sư bình thường dám chơi như vậy, đoán chừng đã bị Vương Thuần sớm ném ra bên ngoài cho Huyễn Xà ăn.
"Xẹt!" Một con chim lớn bay qua trên không trung.
"Oanh!" Một cái bao lớn rơi xuống.
Trần Phong thuần thục mở cái bao ra, bên trong rõ ràng là một nhóm tài liệu mới —— đây là một công ty chuyển phát nhanh, căn cứ vào các hoàn cảnh khác nhau, bọn họ có thể điều khiển các loại biến dị thú khác nhau chuyển đồ đến cho khách hàng, chuyên nghiệp, mau lẹ, an toàn.
"Còn chưa xuất hiện Huyễn Xà thủ lĩnh sao?" Vương Thuần nhìn nhìn thời gian, hơn nửa ngày đã trôi qua.
"Không có." Tần Kiệt lắc đầu.
Từ khi phân tích rõ ràng các số liệu cụ thể về Huyễn Xà, trình độ săn giết Huyễn Xà của bọn hắn đã được tăng lên, Tần Kiệt hiện tại đã có thể tinh chuẩn phát hiện được Huyễn Xà từ xa, không cho nó cơ hội đánh lén.
Thế nhưng Huyễn Xà thủ lĩnh? Vẫn một mực không có nhìn thấy!
"Tiếp tục." Vương Thuần nhìn về phía trong bão cát.
Nếu như trên đường đi không gặp được Huyễn Xà thủ lĩnh, thì chỉ có thể thâm nhập vào sâu bên trong.
"Hiểu rõ." An Đặc khẽ gật đầu.
Bão cát, vẫn như cũ bao phủ cả bầu trời, có một cỗ năng lượng nhàn nhạt phiêu đãng xung quanh mọi người, đem bão cát ngăn cản ở bên ngoài, mọi người càng ngày càng tiến vào sâu bên trong, chỉ có điều là vào lúc này, tiểu cô nương tên là Thần Y kia bỗng nhiên dừng lại.
"Làm sao?" Vương Thuần quan tâm nói.
"..."
Thần Y chớp chớp đôi mắt to, tràn ngập sự nghi hoặc nói: "Chúng ta không phải là thiếu đi một người hay sao?"
"Làm sao có thể?" Vương Thuần bật cười, nói: "Chúng ta hết thảy có tám người..."
Đám người quay đầu nhìn quanh, lúc này mới đột nhiên bừng tỉnh, bọn hắn thế mà chỉ còn lại có bảy người!
Trần Phong, Vương Thuần, Thần Y, còn có năm người tiểu đội An Đặc, vậy mà bây giờ, tiểu đội An Đặc, thế mà thiếu đi một người!
"???" Sắc mặt của mấy người An Đặc cũng đại biến.
"Trương Lôi đâu?" Sắc mặt của An Đặc trở nên tái xanh.
"Hắn phụ trách bọc hậu, bảo hộ chúng ta, thế nhưng không ngờ được..." Một đội viên khác sắc mặt trắng bệch nói ra.
Đã xảy ra chuyện! Trong khi thám hiểm gặp phải nguy hiểm là một chuyện rất bình thường! Mỗi người bọn họ đều đã chuẩn bị tốt tâm lý tử vong, thế nhưng loại biến mất quỷ dị như thế này, đều khiến cho sống lưng của mọi người phát lạnh, cực kỳ kinh sợ.
"Tần Kiệt..." An Đặc mở miệng hỏi.
"Ta không hề cảm giác được bất cứ cái gì." Sắc mặt của Tần Kiệt trở nên khó coi.
Đây mới là chuyện đáng sợ nhất! Một đội viên cứ như vậy đột nhiên biến mất, mà Tần Kiệt, là một chiến sĩ có năng lực điều tra mạnh nhất, thế mà lại không cảm giác được bất cứ cái gì? Địch nhân lần này, đến cùng là cái gì?!
"Có khi nào là hắn ta không đuổi kịp chúng ta?" Trần Phong suy đoán: "Ví dụ như là mắc tiểu đi vệ sinh?"
"..."
Ánh mắt của mọi người toát ra vẻ quỷ dị nhìn Trần Phong.
"Một đội viên hợp cách, nếu như làm chuyện này nhất định sẽ báo cáo."
An Đặc hít vào một hơi thật sâu, nói: "Bất quá, ngược lại cũng không phải là không có cái khả năng này, Tần Kiệt, ngươi đi tìm "Diêm Vương" tra một chút sinh tử của Trương Lôi."
"Được." Tần Kiệt ấn vào vòng đeo tiến hành kết nối.
Diêm Vương? Trần Phong hơi nghi hoặc một chút.
"Là một chiến sĩ có năng lực phán đoán được sinh tử của người khác." Vương Thuần thấp giọng giải thích cho Trần Phong: "Năng lực này không có bao nhiêu tác dụng, thế nhưng tên gia hỏa này lại tự gọi mình là Diêm Vương, mở một cửa hàng gọi là "Sinh tử bộ", không ngờ được sinh ý của cửa hàng lại rất thịnh vượng, lúc trước có một vụ án mất tích một nhóm người, hắn đã giúp cảnh sát giải quyết vụ án này, cho nên mới có một chút danh tiếng."
Thì ra là thế...Trần Phong cảm thấy giật mình, cái thế giới này, quả nhiên là kỳ diệu vô cùng. Ngoại trừ những chiến sĩ có sức chiến đấu cường đại, còn có những người thu được các năng lực kỳ lạ, đều có thể phát huy ra những tác dụng cực kỳ đặc thù.
"Đích đích —— không có tín hiệu liên lạc!" Vòng đeo của Tần Kiệt phát ra âm thanh.
Sắc mặt của mọi người đều đại biến, nhìn vào vòng đeo của mình, thế mà tất cả đều không có tín hiệu! Trần Phong cũng nhìn qua một chút, không có tín hiệu!
"Tín hiệu đã bị quấy nhiễu." Sắc mặt của Tần Kiệt trở nên tái xanh.
Mặc dù ở nơi này bị bão cát bao phủ, tín hiệu sẽ bị ảnh hưởng, nhưng mà tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại tình trạng không có tín hiệu như thế này, loại tình huống này, tuyệt đối là có người cố tình quấy nhiễu!
Có người muốn xuống tay với bọn họ! Ở ngay bên trong kẽ núi hoang vu này!
"Có một chút không ổn a." Vương Thuần cảm thấy hơi đau đầu, hắn nghĩ không ra, ai sẽ muốn ở loại địa phương này xuống tay với bọn họ?
"Để ta thử một chút." An Đặc tỏ ra ngưng trọng mở màn sáng ra, nói: "Biện pháp quấy nhiễu tín hiệu mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải là không có phương pháp phá giải, trước khi ta đến, đã cố ý chuẩn bị một con Chip phá giải, thế nhưng không biết là có tác dụng hay không, nếu như năng lực quấy nhiễu của đối phương quá cao mà nói, Chip phá giải trong tay của ta cũng sẽ không có hiệu quả."
"Cạch!" Con Chip khởi động.
"Ong —— " Bên trên màn sáng, có một vòng ánh sáng màu lam bắn ra.
Xoạt! Vòng ánh sáng điên cuồng vận chuyển, có đủ loại ký hiệu chưa bao giờ thấy qua liên tục lấp lóe.
Rất lâu sau, đến khi vòng ánh sáng biến mất, phía trên màn sáng chỉ còn lác đác một vài từ, mà bên trong một vài từ này, có hai từ là Vương Việt.
"Xem ra vẫn không thể phá giải được." An Đặc cảm thấy rất thất vọng.
"Không cần." Trong mắt của Vương Thuần lóe lên một tia hàn quang, lúc trông thấy hai từ Vương Việt này, hắn liền minh bạch, vị đệ đệ tốt của mình này, rốt cục cũng đã hạ quyết định xuống tay với mình!
Mới như vậy thôi đã không nhịn được rồi sao? Vương Thuần mỉa mai.
Rất tốt!
"Trở về thôi." Vương Thuần bình tĩnh nói: "Nếu đã xảy ra loại chuyện này, cũng không cần phải săn giết Huyễn Xà thủ lĩnh nữa, tiền thù lao lúc trước ta chuyển cho các ngươi, xem như là tiền trợ cấp cho vị huynh đệ kia."
Mấy người Tần Kiệt biểu thị sự cảm kích, trên đường thám hiểm gặp phải loại chuyện này, cho dù là bởi vì chủ thuê dẫn đến chuyện này, cũng nằm trong nhiệm vụ của tiểu đội bảo vệ, có rất ít người nguyện ý đền bù tổn thất.
"Chỉ sợ là chúng ta không thể quay về." An Đặc cười khổ nói.
"?" Đám người nghi hoặc nhìn về phía An Đặc.
"Nếu quả thật đúng như lời ngươi nói, cái tên gọi là Vương Việt kia nếu đã phái người đến đây ám sát chúng ta, ngươi cảm thấy đối phương sẽ không chuẩn bị chu toàn hay sao? Chắc hẳn là hắn đã điều tra năng lực của mấy người chúng ta, phái ra một đội ngũ chuyên nghiệp đến ám sát, cho dù bây giờ chúng ta có rút lui cũng không thoát được!"
An Đặc chỉ vào mấy từ còn sót lại mà con Chip phá giải được, "ám sát", "đường lui".
"Nhiệm vụ của đối phương là ám sát chúng ta! Nếu như ta không có đoán sai mà nói, đường lui của chúng ta đã bị ngăn cản, bây giờ nếu trở về, chỉ có một con đường chết!" Sắc mặt của An Đặc hiện ra vẻ khó coi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT