Hạ Hoài đến sớm, không nghĩ rằng đứng đợi một lúc Tô Đồng đột nhiên tìm tới. Hạ Hoài đứng một mình ở sân thể dục, trên diễn đàn của trường đã xuất hiện bài đăng rồi, Tô Đồng rất dễ dàng tìm được anh.
“Hạ Hoài.” Tô Đồng kêu lên một tiếng, Hạ Hoài vô thức lùi về phía sau, đúng lúc nhìn thấy Chu Chu đang ôm hoa đứng phía trước.
Không đợi Tô Đồng nói gì, anh lập tức đi về phía Chu Chu, không ngờ tới Tô Đồng lại kéo anh lại, “Hạ Hoài chúng ta nói chuyện có được không.” Không được, Hạ Hoài rút tay ra. Chu Chu thấy Hạ Hoài đi về phía mình, vội vàng muốn chạy đi.
Nhưng chân Hạ Hoài dài, cậu mới chạy được mấy bước đã bị anh kéo lại, “Này…anh làm cái gì thế! Tôi đến đưa hàng.” Chu Chu kinh ngạc, nhìn Tô Đồng ở đằng kia.
“Là anh mua, mua tặng em, em mang đến rồi.” Hạ Hoài tự nói tự đáp, kéo Chu Chu ra ngoài sân thể dục.
Mặc kệ Chu Chu vùng vẫy, Hạ Hoài cũng không quay đầu lại, cứng rắn kéo người ra ngoài.
Vừa buôn tay Chu Chu ra, cậu đã cho tay ngay vào túi, lấy móc điện thoại đặt vào tay Hạ Hoài, “Tôi đi đây.” Cậu quay đầu lại, đưa hoa cho Hạ Hoài.
Người đã ở ngay trước mặt mình rồi, Hạ Hoài sẽ không để Chu Chu đi mất, anh chắn trước mặt Chu Chu, “Chu Chu, em ghen có phải không.” Nhờ ánh sáng của đèn đường, Chu Chu ngẩng đầu mới nhìn rõ Hạ Hoài đang nói gì.
Mặt cậu nóng lên, luống cuống tay chân lục lọi túi, “Ai…ai thèm ghen, anh đừng nói bậy! Đồ đã đưa cho anh rồi, cũng đã gặp mặt, tôi muốn đi về.” Không đợi Chu Chu làm gì, Hạ Hoài vòng tay qua, ôm cậu vào lòng.
“Em thực sự muốn gặp mặt một lần rồi đi sao.” Cầm hoa rất không tiện, Hạ Hoài để hoa xuống cái ghế bên cạnh, ôm chặt Chu Chu không buông.
Lại lừa gạt người, lại ức hiếp người khác. Chu Chu đột nhiên cảm thấy oan ức, đôi mắt cũng đỏ lên. Hạ Hoài rất đau lòng, “Giận anh rồi sao?”
Chu Chu đẩy ngực Hạ Hoài ra, Hạ Hoài không hề động đậy, “Đừng trêu đùa tôi nữa…” Cậu chỉ muốn tìm một người đơn giản có thể bên cạnh mình, loại người như Hạ Hoài, cậu không thể với tới.
Omega trời sinh yếu ớt, Chu Chu lại điếc, cậu rất tự ti, con người nổi bật như Hạ Hoài, cậu không dám hi vọng xa vời.
Hạ Hoài đau lòng, “Anh không cảm thấy đùa vui, anh cũng không trêu chọc gì em, Chu Chu anh thực sự rất thích em, muốn ở bên cạnh em.”
Đôi mắt đã ngập nước, Chu Chu không thể nhìn rõ thần ngữ, Hạ Hoài nói đứt quãng, “Anh không thích con trai, anh chỉ thích em, Chu Chu em tin tưởng anh một lần có được không.”
Trường học lúc này khắp nơi đều có những đôi tình nhân, cho dù hạ Hạ Hoài có lôi người vào trong góc, thì vẫn có người đi ngang qua đó. Chu Chu bây giờ cảm thấy rất bất an, từng người lạ đi qua làm cậu lại càng thêm sợ hãi, theo bản năng dựa vào lòng Alpha đã từng đánh dấu mình.
Hạ Hoài thuận tiện ôm lấy người, Chu Chu chủ động nhào vào lòng anh, Hạ Hoài càng không thể để cậu buông tay. Đợi người qua đường đi mất, anh mới cúi đầu nhẹ hôn lên môi Chu Chu.
Đôi môi Chu Chu phát run, có chút ướt át, bị Hạ Hoài hôn lên, cậu quên mất né tránh, bóng đêm dày đặc, đến gần mới có thể phát hiện bên này có một đôi tình nhân đang hôn nhau.
Chu Chu bị hôn đến ngốc ra, trốn ở trong vòng tay Hạ Hoài, là động tác theo bản năng, bây giờ bản thân cậu cũng không biết có nên đẩy Hạ Hoài ra hay không, thân thể đột nhiên nóng lên làm Chu Chu có chút hoảng hốt.
Hạ Hoài vui vẻ buông tha đôi môi Chu Chu, không kiêng nể gì phóng pheromone, anh áp trán mình lên trán Chu Chu, “Chu Chu, tin tưởng anh lần này được không.” Hai người cách nhau rất gần, có lẽ do hương vị pheromone của Hạ Hoài quá đặc, Chu Chu không nhận ra được Hạ Hoài đang nói gì.
Cảm giác tê dại bắt đầu lan ra khắp cơ thể, Chu Chu cảm thấy thân thể trở nên nóng hơn, chân mềm nhũn như muốn khụy xuống, vội vàng muốn đẩy Hạ Hoài ra, cảm giác này rất khó chịu, Chu Chu không phải lần đầu tiên như thế này nữa rồi, cậu nhanh chóng nhận ra, bản thân mình lại phát tình.
Người trong lòng phát sinh thay đổi gì, Hạ Hoài đã biết ngay. Anh buông Chu Chu ra nhìn, khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu đỏ bừng, bám vào cánh tay anh, run rẩy, “Chu Chu.”
Pheromone biến hóa, làm Hạ Hoài nhanh chóng biết Chu Chu bị làm sao. Chu Chu ảo não muốn rời khỏi nơi này, “Tôi…tôi muốn…đi về…”
Hạ Hoài ôm eo cậu không buông, “Đi đâu?” Thuốc ức chế của em ở đây rồi.” Nói xong anh dụi mặt vào người Chu Chu, đây căn bản không phải là thuốc ức chế, đây là nguyên nhân dẫn đến việc Chu Chu phát tình, vừa chạm vào người Hạ Hoài, Chu Chu đã muốn gục ngã.
“Hừ…gạt gười…” kỳ phát tình tới, người đứng trước mắt lại là Alpha đã từng kí hiệu mình, thân thể khát vọng muốn anh ôm mình, Chu Chu vừa dựa vào người Hạ Hoài, vừa thì thào, “Tôi phải…đi về…”
Hạ Hoài tiếp tục mê hoặc cậu, “Chu Chu, có anh ở đây rồi.” Hạ Hoài không ngờ tới Chu Chu lại đột nhiên phát tình, nhưng vừa nhìn thấy dáng vẻ này của Chu Chu, trong lòng anh nổi lên suy tính xấu xa muốn lợi dụng người khác lúc khó khăn.
“Gọi anh Hạ Hoài, gọi đi.” Người đã mềm nhũn dựa vào lòng mình, Hạ Hoài vẫn không chịu bỏ qua. Chu Chu ngẩng đầu nhìn anh, Hạ Hoài lại nhắc lại một lần, “Gọi anh Hạ Hoài.”
Anh lặp lại mấy lần, Chu Chu mới nhìn hiểu anh nói gì, ngốc ngốc gọi anh, “Anh Hạ Hoài.” Kiễng chân muốn hôn Hạ Hoài, Hạ Hoài biết mình thực hiện được rồi mới ôm người rời đi.
Chu Chu bị Hạ Hoài hôn tỉnh, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lại, ướt át hôn môi cùng Hạ Hoài. Những hình ảnh tối hôm qua mới dần dần hiện lên trong đầu Chu Chu.
Bản thân không cho Hạ Hoài đeo bao, muốn Hạ Hoài ký hiệu vĩnh viễn bản thân, bị Hạ Hoài tiến vào trong sản đạo. Sau gáy vẫn còn đau, Chu Chu rụt cổ, hoàn toàn không tức giận với Hạ Hoài.
Hạ Hoài đứng dậy muốn lấy cho Chu Chu một ít nước, Chu Chu theo bản năng muốn ôm Hạ Hoài, Omega mới bị ký hiệu vĩnh viễn sẽ vô cùng bám Alpha. Hạ Hoài cười một tiếng, trực tiếp ôm Chu Chu mang đi uống nước.
Yêu thương mùi vị pheromone cũng là thiên tính của Omega, Hạ Hoài nhìn Chu Chu đang uống nước trong lồng ngực mình, Chu Chu nhấc mí mắt len lén nhìn Hạ Hoài, bị Hạ Hoài phát hiện.
Đợi Chu Chu uống xong, Hạ Hoài lại ôm người lăn lên giường, cúi người nhìn cậu, “Chu Chu là của anh rồi.” Chu Chu vừa nghĩ muốn phản bác, Hạ Hoài ấn ngón tay lên tuyến thể của cậu, “Chu Chu của anh.”
Sau gáy bị nhấn một cái, Chu Chu khẽ rên một tiếng, quên mất cả việc phản bác, “Anh…đừng ấn…” Âm thanh non nớt lúc vừa mới thức giấc còn mang theo sự mềm mại.
“Đừng giận anh nữa, được không.” Hạ Hoài dừng một chút, “Có phải anh rất xấu xa không, ký hiệu vĩnh viễn em rồi, làm em không có cơ hội trốn tránh nữa.”
Chu Chu không trả lời, Hạ Hoài lại hỏi thêm chuyện khác, “Em ghen rồi có phải không, hả?” Ánh mắt Hạ Hoài nóng rực, Chu Chu không trốn tránh được, chỉ có thể che đi đôi mắt anh.
Bị che mắt, Hạ Hoài tiếp tục nói, “Em ghen rồi.” Qua một lúc sau Chu Chu mới khe khẽ trả lời một tiếng, “Em không ghen.”
Hạ Hoài vẫn bám riết không tha, “Chu Chu không thèm ghen.” Lông mi của anh khẽ chạm vào lòng bàn tay Chu Chu, Chu Chu cảm thấy ngưa ngứa mới buông tay ra.
Chu Chu ở dưới thân Hạ Hoài không thể động đậy, thực sự bị nhìn chằm chằm đến nỗi không thể làm gì khác, giọng nói còn nhỏ hơn ban nãy, “Chỉ một chút thôi.”
“Một chút là bao nhiêu?” Hạ Hoài đột nhiên sáp lại gần, hô hấp phả vào mặt Chu Chu. Pheromone lại bắt đầu quấy phá, chỗ không thể nói kia lại bắt đầu chảy nước, Chu Chu túm lấy quần áo Hạ Hoài, run rẩy gọi anh, “Hạ Hoài.”
Hạ Hoài bị gọi toàn thân run lên, anh phục hồi lại tinh thần tiếp tục tiến tới, “Gọi anh là gì?”
“Hạ Hoài…anh…ưm…anh Hạ Hoài…” Hạ Hoài không có tâm tình hỏi thêm nữa, ôm Chu Chu chui vào chăn.
Kế hoạch ban đầu là đưa Chu Chu đi ăn rồi xem phim, toàn bộ đều hủy bỏ, anh xin nghỉ thêm một ngày, ở khách sạn cùng Chu Chu ba ngày.
Ngày thứ ba anh mới đưa Chu Chu về ký túc, đúng lúc chạm mặt Phó Thần tan học đi về. Toàn thân trên dưới Chu Chu đều lộ ra một mùi, vật phẩm tư nhân, đừng có động vào.
Về đến ký túc xá, Phó Thần mới đau lòng giáo dục Chu Chu, “Có phải anh ta ép buộc cậu hay không!” Chu Chu không thể nói rõ, đỏ mặt lắc đầu, trốn vào trong nhà vệ sinh.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mình vẫn chưa tìm được bộ nào để edit tiếp. Ai có gợi ý gì không. Mình thích kiểu hỗ sủng, tầm 100 chương đổ lại, hiện đại, cận đại, cổ đại. (Nói không với NP, bàn tay vàng, BE, SE).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT