Tiếp theo Thành còn bắt được hai ba con nữa, tuy không phải là cá lăng biến dị nhưng bọn chúng đều là dị thú cấp hai cấp ba, rất bổ dưỡng, ăn vào vừa cường hóa thân thể lại cường há Chân khí, có rất nhiều lợi ích.

Ngược lại Trần Phong, không biết do tâm tình hắn không tốt hay là do hắn đen nữa, mà cả buổi không câu được dù chỉ là một con cá nhỏ!

"Móa, ngày gì xui vậy trời? Chẳng lẽ ta tài năng đến mức này, khiến trời cao ghét bỏ, không cho phép mình câu cá?"

Ở giữa sông nước thế này, Trần Phong ngược lại quay về với bản tính của mình, tự kỉ vô địch.

Đột nhiên hắn nhớ lại được một cách câu cá, lập tức cười khựa khựa khựa đầy quái dị, khiến Thành nhìn sang hắn đầy ái ngại.

Tùm!

Đột nhiên hắn lấy đà, chạy một mạch rồi hơi xuống cách sông một hai mét.

"Trần Phong, cái thằng này...."

Thành dở khóc dở cười, hắn cũng biết cái này có ý nghĩa gì. Ngoài phương pháp câu cá phổ thông, thì còn có mấy cách dân gian, ví như dùng chính thân thể mình để làm mồi. Cách này thường dùng cho những con vật lớn, nhưng khá nguy hiểm vì nếu xui xẻo có thể gặp dị thú, yêu thú cấp cao, lúc đo thì trên bàn thờ sẽ có một chỗ riêng cho người câu.

Giờ Trần Phong bây giờ lại dám ngâm hơn nửa mình vào dòng sông, phỏng chừng là không muốn sống nữa rồi.

"Nhưng có lẽ không sao đâu, ừ có lẽ vậy. Nơi mà dị thú cấp hai cấp ba có thể sinh tồn thì cao nhất cũng là dị thú cấp năm. Mà dị thú cấp này thì Trần Phong thừa sức chống lại"

Thành tự an ủi chính mình, sau đó lại nghiêm chỉnh ngồi câu, tiện thể tu luyện Dẫn khí thuật nâng cao sức mạnh. Chân khí của hắn bây giờ hùng hậu không kém gì Trần Phong, chẳng qua về mặt chất lượng còn có phần thua kém nhưng không nhiều, ít nhất có thể so với Tụ khí sơ kì võ giả bình thường

Còn Trần Phong, lúc này cảm nhận được dòng nước suối mát mẻ nên đầu óc bỗng chốc nhẹ đi, hắn thở ra một hơi. Cách làm này tuy nguy hiểm, nhưng có thể giúp hắn nhanh chóng câu được cá lớn, hơn nữa lại còn tăng khả năng phản xạ, một công đôi việc.

Bởi hắn là Linh thể trời sinh, là thể chất đặc thù, bởi vậy mà trong mắt các loại dã thú thì hắn chính là một cây linh dược di động, thèm nhỏ dãi. Không phải tự dưng mà nhiều lần hắn bị yêu thú đuổi giết đâu. Nếu bọn chúng ăn được hắn vào thì sẽ nâng cao huyết mạch, trở nên phản tổ, mà thực lực cũng tăng trưởng một mảng lớn. Hấp dẫn như vậy, dị thú, yêu thú nào chịu nổi???

Quả nhiên một lúc sau, Trần Phong cảm nhận được xung quanh chân mình có chấn động, giống như có con vật gì đó đang thăm dò, kiểm tra xem có nguy hiểm hay không.

"Nào nào, đến đây nào bé yêu."

Ngón tay hắn khẽ động, lập tức Chân khí tụ về đầu ngón tay, hóa thành Loa Toàn Chân khí, chuẩn bị ra một kích chí mạng.

Xuyên Tâm chỉ!

Hắn hai ngón tay co lại, giống như một mũi lao đâm thẳng xuống, xuyên qua mặt nước, phút chốc đã chọc thủng một lỗ to trên người con dị thú. Nó gào rú một tiếng, lập tức giãy mạnh, ý đồ trốn thoát. Nhưng Trần Phong làm gì chi nó cơ hội đó? Quanh thân hắn Lôi hệ Ma pháp chuyển động, trức tiếp đánh về bốn phía mặt sông. Con dị thú bị sốc điện, lập tức giật giật mấy cái, nhất thời cứng đơ thân thể. Nhân cơ hội này tay phải hắn chộp xuống, tóm được đầu nó.

"Đây rồi, ra là Thạch Ngư. Nghe nói loại này chuyên môn chui trong hốc đá bên mép sống, tối ăn sáng ngủ. Bây giờ lại lao ra, quả thật là đáng thương quá đi. Tất cả cũng vì kế sinh nhai mà thôi. Biết đâu gia đình nó còn có mẹ già con thơ, vợ trẻ đang đợi nó lôi vài miếng thịt trên người của mình về. Đáng thương a."

Hắn giả lấy tay lau mắt, một tay khá lại nhấc Thạch Ngư lên, ném vút lên trên bờ.

"Cũng được đấy chữ, hay là mình cũng thử xem....."

Thành thấy vậy cũng có chút động lòng, nhưng nghĩ lại quá nguy hiểm, lỡ may gặp cá cua nó kẹp vào bộ ấm chén giữa háng thì nhà bọn hắn không phải đoạn tử tuyệt tôn? Phải biết hắn là con một đấy, bị hỏng ấm chén thì sao sinh con đẻ cái, trở thành một người đàn ông chân chính được? Bởi vậy nên hắn quả quyết ngồi yên câu cá.

Còn Trần Phong bên này càng mừng húm. Máu tươi của Thạch Ngư đã thu hút thêm càng nhiều dị thú khác, khiến gắn phút chốc đã tóm được ba bốn con.

"Anh Thành, vào chung vui nào."

Hắn vẫy vẫy, một tay còn đang nắm lấy càng của cá cua. Hắn giờ đã đi ra gần giữa sông, số dị thú bắt được ngày càng nhiều, khiến hắn khấp khởi mừng thầm, thế là có tiền rồi.

"Ừ, ừ, anh câu thế này được rồi, mà khoan, đầu kia có cái biển báo gì kia?"

Thành chỉ tay về một hướng. Hắn nhìn theo, bởi vì quá xa nên dù là thị lực của hắn cũng chỉ thấy mờ mờ.

"Cẩn.....có......yêu......cấp..... Long? Có yêu thú?"

Thành hoảng hốt kêu to, chạy về phía hắn, Trần Phong quay đầu lại:

"Có chuyện gì vậy anh?"

"Có yêu thú, Phong, bơi vào bờ mau lên."

"Ha ha, anh quá lo, sông mà có dị thú cấp năm thậm chí dị thú cấp ba sống thì yêu thú cùng lắm là cấp một mà thôi. Em đối phó được. Nhìn này."

Nói rồi hắn chộp tay xuống dưới nước, bỗng nhiên sờ trúng cái gì đó hơi cứng rắn.

"Cái gì......"

Hắn nuốt nước bọt, cười khan:

"Ha ha ha...."

Thành lúc này trên bờ đã triệt để ngây ngốc. Bởi hắn thấy quanh thân Trần Phong là một con như rắn mà như rồng, vô cùng khổng lồ, dài bảy tám mét, từng cái vảy sáng loáng, trông mà rợn người.

"Giao long! Trần Phong, chạy ngay đi, trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn."

"Má ơi!"

Trần Phong kêu lên sợ hãi, Ma pháp hóa thành Phong hệ đẩy hắn bay lên trời, cùng lúc đó là một cái hàm lớn tợp đúng vị trí hắn vừa đứng.

"Mẹ ơi cứu con."

Phong hệ ma pháp của hắn quá yếu, chỉ có thể đẩy hắn cách bờ hai mét. Bởi vậy đoạn đường còn lại hắn phải cầu trời lạy phật rồi.

Gaoooo

Một tiếng thú rống truyền đến, sau đó Trần Phong thấy rợn tóc gáy, bèn né sang trái một bên. Đúng lúc này một cái thân thể cực đại lao tới, cắt qua chỗ hắn vừa đứng, tốc độ nhanh đến khó tin!

"Cứu, anh Thành ơi, cứu!"

"Bình tĩnh."

Thành hét lớn, mà từ trong Nhẫn không gian lấy ra một cây giáo dài một mét. Hắn lấy hết sức bình sinh, lại truyền thêm Chân khí vào, sau đó mới ném cây giáo đi. Ngọn giáo như sao băng bay tới, đâm vào mắt con Giao long nhưng nó kịp né đi, chỉ có thể ghim vào trên da mặt, treo lủng lẳng.

Việc này quả thật đã chọc giận con Giao Long này. Nó gào rú, tạm thời bỏ qua Trần Phong, vậy mà lại quẫy đuôi, lao về phía Thành.

"Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách. Con thuồng luồng này còn mạnh hơn cả Thiên Tượng ở nhà ta nữa, đánh bằng niềm tin à, Trần Phong mau....ớ"

Hắn vừa định quay lại gọi Trần Phong thì một cái bòng người đã xẹt qua, tốc độ vô địch, nhanh đến độ khiến người khác xấu hổ không thôi.

"Chạy đi anh Thành, anh còn đứng đó làm gì?"

Trần Phong vừa chạy vừa nói, thậm chí ngay cả ngoái đầu lại nhìn cũng không dám, bản sự chạy trốn thật khiến người ta khâm phục.

"*!"

Thành chửi tục một tiếng, lập tức thi triển thân pháp, dùng tốc độ tối đa chạy đi. Phía sau con Giao long kia vẫn lao tới, tốc độ nhanh đến dọa người, thân thể khổng lồ ầm ầm lao đến như thiên quân vạn mã.

Vút vút vút.

Đột nhiên Thành thấy từ phía Trần Phong mấy mũi tên cùng quả cầu bay tới, trên đó ánh lửa cháy bập bùng, xẹt qua người hắn, đánh lên mặt Giao Long.

"Trần Phong quả nhiên là Linh Pháp song thể!"

Hắn hít sâu một hơi, cảm thấy có chút sốc. Linh Pháp song thể cực kì hiếm thấy, và cũng cực kì khó tu luyện thành tài. Vậy mà Trần Phong bây giờ lại vận dụng cả hai một cách nhuần nhuyễn như vậy, thật sự khiến người ta há hốc mồm.

"Anh Thành, anh chạy trước đi."

Trần Phong đột nhiên quay trở lại, vẻ mặt cực kì mừng rỡ.

Thành cau mày đáp:

"Không được! Tuy conGiao Long này lên bờ bị suy yếu ít nhiều, nhưng thực lực nó vẫn có thể sánh với một vị Ngoại cương cảnh cao thủ. Hơn nữa tốc độ lại còn cực nhanh, em làm sao có thể chống lại?"

"Em có cách, anh đừng lo."

Hắn mỉm cười, sau đó đột nhiên hóa ra mấy mũi tên, ném vun vút về phía con Giao Long, sau đó cười lớn:

"Có giỏi lại đây bắt ta đi"

Quả nhiên con Giao Long này tức giận tột độ, gào lên một hồi, sau đó thân thể khổng lồ của nó lao nhanh về phía Trần Phong. Hắn chỉ cười lạnh, sau đó chạy sang một hướng khác.

"Thằng nhóc này, định làm cái quái gì vậy?"

Thành có chút không hiểu nổi, nhưng vẫn nhằm một hướng khác mà chạy đi.

Trần Phong như một con khỉ mà di chuyển trong rừng sâu, mỗi bước đều đạp lên cành cây, bởi vậy dù con giao long tốc độ rất nhanh những cũng khó có thể bắt hắn, chỉ có thể bò trườn dưới mặt đất. Hai con mắt nó đỏ bừng, miệng kêu phì phì, trông rất kinh dị.

Hắn vừa chạy nhưng Tinh thần lực vẫn liên tục phóng ra, quét ngang quét dọc thân thể của Giao long, cảm nhận lấy từng cử động, từng động tác của nó. Hắn muốn cảm nhận được khí thế, được cách di chuyển, được khí vận của Giao long. Giao long là rắn tu luyện thành tinh, từ đó tiến hóa, nếu gặp cơ duyên thậm chí có thể hóa thành rồng bay lên tận trời cao. Con Giao long này thực sự mà nói khoảng cách đến Giao còn xa, nói gì đến Long. Nó có vẻ như là một Đại Xà vừa tiến hóa, lột xác, cho nên trên đỉnh đầu mới có bọc thịt, thân thể to lớn khủng bố, toàn thân có vảy giao.

Mà Trần Phong lại tu luyện thân pháp chính là Xà ảnh thân. Trước đây Xà ảnh thân đóng góp công lao rất lớn trong các chiến công của hắn, nhưng từ ngày đạt đến Dưỡng khí cảnh thì hắn không mấy khi vận dụng nó nữa. Bởi các võ kỹ hắn vận dụng đều đi theo xu thế cương mãnh bá đạo, mạnh mẽ chí cực. Còn Xà ảnh thân quá âm tà, chỉ phù hợp với Âm Minh Chưởng mà thôi. Nếu khi đánh ra Thiết lôi quyền mà lại vận dụng Xà ảnh thân thì cực kì dễ gây ra xung đột trong các đường kinh mạch, Chân khí chạy loạn, rất nguy hiểm.

Nhưng Giao long lại khác. Nó tuy vẫn còn sự uyển chuyển nhẹ nhàng của Xà, nhưng trong đó lại mang sự thô bạo, mạnh mẽ của Long. Như vậy còn gì thích hợp bằng??

Hắn rốt cuộc chọn được một cái cây to ba bốn người ôm không xuể, cành lá xum xuê che khuất cả một vùng.

"Tạm thời chọn chỗ này vậy."

Hắn ngồi xuống, Tinh thần lực điên cuồng trào ra, bắt lấy từng cử động dù là nhỏ nhất của con giao long này. Thần Long trong Tinh thần hải hắn cộng minh, tiếng Long ngâm vang trời, khiến hắn đột nhiên xuất hiện cảm giác mình chuẩn bị hóa thành Chân Long ngao du cửu thiên thập địa.

"Long, lấy uy mãnh làm gốc, lấy nhẹ nhàng làm ngọn. Trong Cương có nhu, trong như có cương. Khi thu mình lại, ta là Xà, khi phóng mình ra, ta là Long."

Long bộ!

Hắn bước ra một bước, lập tức cành cây run bần bật, một dấu chân hiện rõ trên thân cây.

Hắn đột nhiên hóa quyền, đánh ra một chưởng:

Long trảo thủ

Lần này Trần Phong đột nhiên thấy da mình ngưa ngứa, bởi vậy vội dừng lại. Khi chạm lên thì quả thật giống như da hắn mọc sừng, cứng chắc lại, khiến hắn có chút lo ngại, lẩm bẩm:

"Ai da, chẳng lẽ ta thật sự sẽ hóa rồng???"

Hắn nhún vai cười, hai tay đột nhiên bắt chéo nhau, giống như là hàm của Giao long, điên cuồng đánh xuống!

Rắc rắc rắc.

Cành cây hiển nhiên không chịu nổi một đòn này, lập tức gãy làm đôi, cành gỗ rơi xuống đập trúng đầu con Giao long.

Ngaooo

Nó ngước đầu lên nhìn Trần Phong, đột nhiên ánh mắt hiện ra vẻ kinh sợ, liền co đầu, rụt người, giống như là con dân thấy đế vương vậy, chỉ biết cúi đầu mà thôi.

Trần Phong trên này vẫn say sưa luyện Giao long tam kích, cùng với đó là hoàn thiện Long bộ, hoàn toàn không để ý đến nó. Với nền tảng là Xà ảnh thân, hắn rất nhanh đã xây dựng được bộ khung của Long bộ, đã đạt đến mức độ Sơ nhập rồi.

"Còn một thức cuối cùng của Giao long tam kích nữa, Giao long hình. Nhưng ta còn một quãng đường dài mới đạt đến cảnh giới đó, tốt nhất là cứ từ từ rồi tính."

Hắn lúc này mới thỏa mãn, khẽ vươn người một cái. Lại nhìn xuống phía mặt đất, đột nhiên thấy con Giao long này co rụt lại, trông cực kì dị.

"Quái lạ, chẳng lẽ nó muốn lấy đà, từ đó cho ta một phát chí mạng? Hay là nó giả vờ? Không thể nào, nó là Yêu thú nhưng cũng không khôn đến mức đó chứ???"

Hắn đứng trên cây hồi lâu, hết nhìn đông lại ngó tây, muốn tìm một lí do để trả lời cho việc này. Thậm chí hắn còn lấy cành cây, cầu lửa,lá cây,....ném vào mặt nó thì nó không những không tức giận, trái lại còn cực kì sợ hãi.

"Quái lạ, chẳng lẽ ta lại tài năng đến nỗi vừa luyện võ liền dọa cho một yêu thú sợ hãi đến thế này? Như vậy có hơi quá?"

Hắn chỉ biết lắc đầu cảm thán, may mà những người quen biết hắn không ở đây, nếu không chắc hẳn sẽ sợ hãi. Trần Phong vậy mà lại con người như vậy ư?

Hắn rốt cục lấy thân mình thử nghiệm, chậm rãi bò xuống, cực kì cẩn thận. Ma pháp lực luôn sẵn sàng, chỉ đợi con Giao long có bất cứ hành động gì kì quái thì sẽ ngay lập tức trốn lên ngọn cây.

Rốt cuộc lại chẳng có gì xảy ra, hắn thậm chí chân đã chạm đất, cách con Giao long chỉ một mét! Một mét này nó chỉ cần nửa giây để vượt qua!

Vậy mà con Giao long vẫn không có chút động tĩnh, cúi đầu, cái lưỡi liên tục phun ra nuốt vào.

"Lạy chúa, làm ơn hãy giúp con. À mà mình có theo Thiên thánh giáo đâu mà lại cầu Chúa nhỉ?"

Hắn chậm rãi đưa tay ra, thật chậm, thật chậm, di chuyển đến gần đầu của Giao long.

Guuuuu

Nó đột nhiên kêu lên nhẹ nhàng, sau đó đầu đột nhiên chạm vào tay hắn, mặc cho hắn làm gì thì làm. Còn Trần Phong ban đầu cũng có chút run rẩy, nhưng khi thấy nó không có chút địch ý bèn chậm rãi xoa xoa đầu nó. Cảm giác lành lạnh, cứng cứng truyền vào bàn tay hắn khiến hắn có chút lo ngại, nhưng hắn không hề dừng lại.

"Con Giao Long này.....đột nhiên tốt tính thế? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"

Hắn đầu ù ù cạc cạc, chẳng hiểu mô tê gì cả, hai tay vừa vuốt ve lớp vảy bên ngoài thân thể nó, vừa nghĩ xem mình rốt cục đã làm gì. Hắn không biết rằng lúc này Giao long đang cực kì run rẩy, bởi nó cảm nhận được một khí tức cực kì kinh khủng từ thân thể Trần Phong phát ra. Khí tức đó..... Dù nó gặp các Linh thú đã hóa thành Long kia cũng xa xa mới bằng. Nó như Đế vương trên cửu thiên, bá đạo, nó như là Long đế, thống trị hết thảy Long tộc. Huyết mạch bá đạo như vậy, đối với nó không khác gì thấy lão tổ tông, không dám có chút địch ý, chỉ có sự kính ngưỡng vô hạn.

Mà Trần Phong cũng cảm nhận được trong sâu thẳm, mình với nó ít nhiều có mối quan hệ nào đó, mối quan hệ này rất mơ hồ nhưng ít nhất vẫn là có.

Hết chương 95

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play