Không biết mấy giờ đã trôi qua, nhưng Trần Phong rốt cục cũng tỉnh lại. Lồng ngực vẫn còn truyền đến cảm giác đau nhức, nhưng kì lạ là không hề có một cây xương nào bị gãy, da thịt cũng lành lặn, tựa như chưa từng bị thương vậy. Hắn cũng nhìn xung quanh một vòng, chỉ thấy con Vượn yêu nọ đang ngồi ở xa xa, hai mắt nhắm nghiền, khoanh chân tựa như đang tu luyện. Mà trên đỉnh đầu nó không ngờ lại là một viên yêu đan đang lơ lửng, thiên địa nguyên khí bị nó hấp thu, hóa thành một vòng xoáy rót trực tiếp vào yêu đan.

"Con Vượn yêu này rốt cục là thế nào? Chẳng lẽ là dị chủng, chỉ khi đánh vào đầu nó thì nó mới thức tỉnh? Nghe phi lý thế không biết."

Hắn lầm bà lầm bầm, Chân khí chậm rãi di chuyển, sẵn sàng chiến đấu. Hắn không hiểu vì sao con Vượn yêu này không đánh chết hắn mà lại để hắn sống, nhưng mọi chuyện đều có thể xảy ra, hắn không thể không cẩn thận.

Mà con Vượn yêu kia thấy hắn đã tỉnh lại thì cũng ngừng tu luyện, viên yêu đan bị hút vào trong bụng, nhất thời khí thế tăng lên một mảng lớn. Hai mắt nó chậm rãi mở ra, ánh mắt cực kì tĩnh lặng, tựa như mặt hồ vậy, quả thực không chút gợn sóng.

"Xin chào..." Hắn dò hỏi để xem con Vượn yêu này thật sự mở ra trí tuệ hay chưa. Nếu chưa thì hắn sẽ lập tức chạy trốn đi, bởi rất có khả năng sẽ bị nó đánh chết. Còn nó đã mở ra trí tuệ thì có lẽ sẽ hiểu được hắn nói một ít, như vậy thì có thể thương lượng.

Con Vượn yêu không ngờ lại gật đầu, sau đó chỉ ngón tay về phía hắn, lại siết chặt bàn tay lại, vung quyền liên tục.

Muốn đánh tiếp?

Trần Phong khóe mắt giật giật, có chút không hiểu. Chẳng lẽ từ khi mở ra trí tuệ nó biến thành một con Vượn thích tu luyện, thích chiến đấu? Hắn vừa lắc đầu từ chối thì cái thân thể to lớn của nó đã lao đến, một quyền nện xuống.

"MÁ!"

Hắn quát lên, hai tay vung ra đỡ đòn. Chỉ thấy keng một tiếng như kim loại va chạm, vậy mà Chân khí hắn lại chịu được một quyền này!

"Chân khí ta vững chắc lên không ít, đã có thể miễn cưỡng chống nổi một chiêu của nó rồi!"

Hắn vừa khấp khởi mừng thầm thì đột nhiên cảm thấy một áp lực khổng lồ đè xuống, chấn Chân khí hắn vỡ tung! Chưa hết, một cỗ lại một cỗ áp lực nện lên người hắn, liên miên không dứt, khiến tòa thân hắn Chân khí đạt đến Cương khí cấp hết thảy đều bị chấn vỡ, hóa thành một đám khí chạy loạn trong cơ thể, khiến hắn kinh hãi gần chết. Phải biết rằng Chân khí hắn có thể đánh vỡ thành từng mảnh nhưng tất cả vẫn là Cương khí cấp, muốn chấn vỡ Cương khí hắn để hóa về Chân khí thì lực lượng phải mạnh đến mức nào, mà khả năng điều chuyển, vận dụng lực lượng phải tốt ra sao?

Long bộ.

Thân hình hắn cố gắng né sang một bên, nhưng không ngờ lại để lộ sơ hở, một quyền nó nện ngang eo, khiến hắn tựa một con tôm, bắn ra xa tận bốn năm mét.

Lúc này trong đầu hắn ngoài sự đau đớn cũng chỉ còn câu hỏi: Con này có máu S hay sao, mỗi quyền đánh xuống đều cực mạnh nhưng không đánh chết hắn, trái lại còn như đang đánh cho hắn sợ, đánh cho hắn phải quỳ xuống vậy.

Loạn quyền phá thạch!

Hắn vừa tiếp đất liền tung quyền lên đánh, mà con Vượn yêu vừa hay đã lao đến, bởi vậy mấy chưởng này lập tức nện lên thân thể nó. Thật không ngờ bây giờ khả năng phòng thủ nó đã tăng lên gấp mấy lần, dù công kích hắn cũng chỉ khiến nó lùi lại một chút, sau đó liền no đòn! Một quyền nện thẳng vào bả vai hắn, đem hắn giống như một cây đinh, điên cuồng gõ xuống.

Bốp bốp bốp

Hắn chịu liên tiếp mấy mươi quyền thì một nửa thân thể cũng đã lún sâu vào mặt đất, mà toàn thân mỏi nhừ cùng đau nhức kịch liệt, một lần nữa ngất lịm.

Nửa tiếng sau...

Hắn chậm rãi mở mắt, thấy con Vượn yêu đang luyện quyền ở xa xa thì bừng bừng tức giận, máu dồn lên não, lập tức bò ra khỏi mặt đất, lấy tốc độ nhanh nhất để lao đến nó

"Con mẹ ngươi, ta liều mạng!"

Dưới nách hắn hóa ra hai cánh tay, quanh thân từng luồng Lôi hệ Ma pháp lan tỏa, trong Tinh thần hải Tinh thần lực cũng ngưng tụ, chuẩn bị đánh ra một kích mạnh nhất. Hai lần liền bị con Vượn này đánh ngất xỉu, hắn thật sự là muốn điên rồi!

Oành!

Con vượn yêu giờ đây còn muốn hơn lúc trước cả tá lần, một quyền siết chặt, trên đó không ngờ phát ra Long uy!

Đậu má!

Trước lúc ngất đi, hắn chỉ kịp thốt ra một câu đó, sau đó thì nằm sõng soài trên mặt đất, chết ngất.

Cứ như vậy bốn năm lần, rốt cục hắn không dám khiêu chiến con Vượn yêu này nữa, mà chỉ dám đứng xa xa nhìn nó luyện võ, nội tâm không nhịn được mà run lên:

"Con Vượn yêu này chẳng lẽ muốn biến ta thành nhân sủng, để nó ngày ngày đánh đập tàn nhẫn? Đừng như vậy chứ, hay là ta chạy đi? Không được, chạy đi thì mất mặt quá, hơn nữa Long bộ của con Vượn yêu này đã vượt qua ta rất nhiều, nếu bỏ chạy đảm bảo sẽ bị nó bắt lại, lúc đó...."

Hắn ngoan ngoãn ngồi yên, ánh mắt nhìn chăm chú con Vượn yêu. Hắn biết mình thua kém con Vượn yêu quá nhiều, nếu muốn chiến thắng nó thì chỉ có một cách đó chính là học tập nó, bổ sung khuyết điểm của mình. Học tập một con Vượn cũng chẳng có gì đáng xấu hổ, người giỏi làm thầy, đối với con Vượn yêu này hắn đã có chút kính trọng, bởi nó vận dụng võ kỹ vượt hắn rất nhiều.

Mà ở xa xa, con Vượn yêu thấy hắn ngồi yên liền gật đầu, sau đó bắt đầu đánh ra từng loại võ kỹ, từ Loạn quyền phá thạch, Toái thạch tôi thiết quyền, Long trảo thủ, Long bộ,...từng loại võ kỹ hắn đã sử dụng đều được nó đánh ra một cách nhuần nhuyễn, hơn nữa phối hợp rất tốt. Một thoáng dùng Thiết Lôi quyền, một chốc lại biến thành Long trảo thủ, rồi lại ngay lập tức đánh ra Toái thạch quyền..... Nó đánh ra một cách rất giản đơn, tựa nước chảy mây trôi, khiến Trần Phong dù cao ngạo cũng phải gật gù khâm phục.

"Ra là vậy, Long trảo thủ ta còn có chỗ này đánh chưa tốt. Cả chỗ này nữa, cũng còn kém quá. Chỗ này Chân khí đi sai lộ tuyến rồi."

Ngộ tính hắn cao tuyệt đỉnh, thiên phú cũng vô cùng kinh khủng, bởi vậy dựa vào sự chỉ dẫn của con Vượn yêu mà hắn nhanh chóng hiểu ra vấn đề...., từ đó sửa chữa, khiến võ kỹ mình đánh ra ngày càng hoàn mĩ.

Tầm nửa ngày sau hắn chậm rãi đứng dậy, chắp tay chào nó rồi phát ra thư khiêu chiến:

"Kim Mao viên, ta muốn chiến một trận với ngươi!"

Kim Mao Viên có vẻ cũng hiểu hắn nói bởi vậy đứng thẳng, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt ngạo nghễ nhìn hắn.

"Ta không tin không thể đánh thắng ngươi!"

.......

Nửa giờ sau, hắn thua.

Nằm trên mặt đất, nhìn lên trời lúc này đã tối mịt, từng ngôi sao tranh nhau chiếu sáng, đem ánh sáng bé nhỏ của mình thả xuống mặt đất.

Bên cạnh hắn Kim Mao viên khoanh chân ngồi, mặt thì ngước nhìn lên không trung, dường như có tâm trạng gì đó.

"Ngươi đang nhớ vợ hay sao mà trông buồn thế?"

Trần Phong ngồi bật dậy, vỗ nhẹ vai nó. Trải qua trận đánh hôm nay hắn biết con Vượn yêu này không hề muốn đả thương hắn, cũng không muốn giết hắn, cũng không muốn biến hắn thành nhân sủng mà nó đơn giản chỉ muốn giúp hắn! Giúp hắn rèn luyện, giúp hắn tu luyện, giúp hắn bổ sung những cái chưa đủ.

Kim Mao viên nhìn sang hắn, ánh mắt lộ rõ vẻ u buồn, không ngờ từ khóe mắt nó có từng giọt nước mắt chảy ra, rơi xuống ngực.

"Này, này, ta chỉ nói vậy thôi ngươi không nghĩ là thật đấy chứ? Chỉ là đùa thôi mà?"

Hắn gãi gãi đầu, cố gắng giải thích. Kim Mao Viên lắc lắc đầu, cúi gầm mặt, thở dài một hơi.

Vượn cũng thở dài, cũng tâm trạng?

Hắn tự hỏi, con Vượn yêu này càng quái dị, ngày càng có tính người, không giống như một yêu thú cấp ba chút nào.

Nó cứ ngồi như vậy không biết bao lâu, rốt cục Trần Phong cũng không còn kiên nhẫn, liền ngồi xuống tu luyện. Cả ngày hôm nay hắn bị nó đánh đập bao nhiêu lần, đau thì có đấy, nhưng thu hoạch cũng rất nhiều. Chân khí hắn đã vững chắc đến trình độ khó có thể nói tới, so với trước còn mạnh gấp đôi, hơn nữa hắn còn phát hiện ra trong lúc vô ý hắn đã đem một tia năng lượng của Linh hỏa dung nhập vào Chân khí, khiến Chân khí của hắn bây giờ cũng có tính chất của lửa, nếu ngưng tụ lại thậm chí có thể đốt cháy đồ vật, rất là phi phàm.

Hơn nữa, hắn còn phát hiện ra Toái thạch tôi thiết quyền ngoài việc chiến đấu ra thì còn có thể làm một việc khác, đó chính là Luyện thể! Đem thân thể trở thành một cục sắt, sau đó liên tục gõ, đem tạp chất nện ra, mà bản thân hắn cũng được tôi luyện. Con Vượn yêu kia đánh đập hắn cả ngày hôm nay, đúng là sử dụng chức năng này, khiến thân thể hắn bây giờ cực kì vững chắc, khả năng phòng thủ không thua gì Tụ khí võ giả vận dụng Chân khí.

Phải biết khả năng phòng thủ của võ giả tương đối phức tạp. Ví như Ngoại cương cao thủ, khi vận dụng Chân khí khả năng phòng ngự của họ chính là Ngoại cương cảnh, nhưng chỉ dựa vào thân thể thì cùng lắm chỉ đạt đến độ vững chắc của Tụ khí võ giả vận dụng Chân khí.

Nay Trần Phong đã đạt đến cảnh giới này, hiển nhiên thân thể hắn không thua một cao thủ Ngoại cương bình thường rồi.

"Muốn đánh bại con Vượn yêu này thì thân thể phải mạnh mẽ hơn nữa. Ở đây ta còn có một ít Kim vân thảo, có thể tiếp tục tu luyện Kim thân thập biến quyết. Kết hợp với Toái thạch tôi thiết quyền, Linh hỏa thì việc luyện thể sẽ dễ dàng hơn rất nhiều."

Trong lúc rèn luyện thân thể thì hắn cũng không quên Quan tưởng để nâng cao Tinh thần lực. Một thân làm hai việc với hắn bây giờ quá dễ rồi, cũng không tốn bao nhiêu sức.

Ngày hôm sau.

Hắn lại một lần nữa khiêu chiến con Vượn yêu, và kết quả không hề thay đổi, một lần nữa nằm bẹp. Nhưng lần này hắn đã có thể cầm cự được với con Vượn yêu thêm năm phút, đó là một kết quả không tồi. Dù sao hắn tiến bộ thì con Vượn yêu cũng không đứng yên một chỗ. Nó vẫn luyện võ như thường, mà ngày càng thành thục, thậm chí đã đạt đến mức viên mãn rồi!

Cứ như vậy kế hoạch đi chém giết yêu thú của hắn bị ngừng lại, thay vào đó là chiến dịch đánh bại con Kim Mao Viên này!

Chuyện này kéo dài cả hai ngày tiếp theo, bốn ngày liền hắn bị đánh cho ngu người, nhưng đổi lại thực lực hắn tăng trưởng với tốc độ khó có thể hình dung.

Hết chương 145

Cầu phiếu đề cử nào ae

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play