Nói xong thì hắn đi vào trong mất, hiếu kì kèm theo nhiều chuyện nên mới hỏi.
- Làm gì đấy?
- Quay tay, xem hông?_Hắn cười dâm nhìn tôi.
- Ai rảnh!_Tao mới chề mỏ rồi bỏ đi.
Nằm trên giường mãi mê đến chán chê, tao mới đứng dậy đi qua
chỗ bọn kia chơi, cách xa có mấy phòng là tới. Đi cầm theo cái điện thoại rồi đạp cửa xông vô.
Đình An, Thế Mỹ lúc này đang ngồi ăn bánh thì cũng hớt hải nhìn ra. Tao đống cửa nhanh rồi la lớn lên.
- Ê, hình như tao ngủ không được nữa rồi. Hay là thức nguyên đêm đi!
Tao bây giờ rất phấn khích như được nạp thêm năng lượng ấy. Vừa dọn vừa nhảy tung tăng như con dở ấy, tụi kia nhìn nhau bất
lực rồi bỗng có một đứa hô to.
- Hay dọn xong mình nhát ma hai đứa nó!
- Mày nghĩ bê đê như A Đỉnh với không dễ lừa như Trân Châu thì
nguy cơ nhát ma cho nó sợ cao không?_Lúc này tao phản biện lại.
- Chứ sao giờ?_Nó cau mày.
- Thôi cứ nhát thử xem!_A Đỉnh nó bảo.
...Và thế là chúng tao dọn dẹp xong xuôi, ra khỏi phòng vẫn mở toang cánh cửa để có gì nhát xong chạy vô cho lẹ, chứ mở cửa cũng thấy mệt rồi. Thế Mỹ lấy đồ nghề là một que sắt để
có thể mở khóa xem tụi nó đang làm gì. Nó mở hé cho tao nhìn xem, ồ hóa ra là hai đứa kia đang tập thể dục cho tiêu hóa đồ
ăn. Tao mới nói nhỏ cho tụi kia biết.
- Hừ, hóa ra là tập thể dục cho đẹp dáng chứ gì! Cũng không kêu tập chung, mấy con ích kỷ!
Không có một tiếng đáp hồi lời của tao. Tao bèn quay sang hai
đứa kia thì một đứa đang hít đất một đứa đang gập bụng!. Tao
mới đậy cửa lại rồi chửi thầm hai con kia.
- Nứng lồn là vô phòng liền nghe!
- Mày hông thấy nãy giờ tụi tao ăn hả, nếu không tập là đồ ăn
nó thấm vô mỡ là mỡ nó tràn ra nhiều là chết á!_Thế Mỹ phân tích.
- Ừ, tao không muốn mất dáng men lỳ của tao đâu!
Tụi tao cười khà khà rồi nhìn nhau, tao gõ cửa bọn kia chạy vô phòng, lúc này hai con kia mới ra mở cửa. Tui tao núp ở phòng
cũ nhìn hé sang bên. A Đỉnh nhìn xung quanh không có ai mới nói
vọng vô.
Thế là nó đống cửa lại. Tụi tao cứ gõ liên tiếp liên tiếp
hoài như vậy cho đến khi bọn kia tức giận thay vì lo sợ nữa.
Chọc nó vui ghê ó, không cho sợ thì giận cũng được. Đến lần
gõ cửa cuối cùng thì bọn tao chạy như tên bắn ra ngoài cầu
thang xem nó sao.
Lúc này A Đỉnh bực bội vác theo cây gậy bóng chày không biết
từ đâu ra rồi đứng đó nhìn xung quanh, Thế Mỹ cũng ra theo nói.
- Không lẽ là tụi Thái Bình? Vô phòng xem nó ra sao!
Thế là tụi nó đi vào xem sao, gõ cửa phòng Đình An Thế Mỹ
nhưng không nghe ai trả lời vì tụi tao đứng ở cầu thang xem sao. A Đỉnh nhìn Trân Châu bảo nhỏ.
- Chắc là chúng nó ngủ rồi!
- Nhỡ chúng nó không dám trả lời sao?. Đi kiểm tra xem ở ngoài xem sao, coi thử có đám con nít nào hay không!
Trân Châu vừa đi vừa nhìn xung quanh. Lúc này bọn tao cười khà
khà đứng đó, khi chúng nó gần tới thì tao tiến sát lại gần
chỗ bức tường nhỏ kia để tụi kia không thấy vì chỗ đó rất
tối. Đang chờ tụi kia đi đến hù một cái thì bỗng nghe có
tiếng soạt. Tao quay sang hai con kia.
- Đụ đĩ mẹ bộ không biết đang giây phút căng thẳng sao mà còn địt nữa?
Tụi tao quay qua bên kia rồi hét lớn khi nhìn thấy gương mặt
trắng bệch trong bóng tối nhìn thẳng vào tụi tao với con mắt
như muốn ăn tươi nuốt sống vậy. Tụi tao hét lên rồi chạy đi mất biệt, lúc này A Đỉnh với Trân Châu nhìn bọn tao chạy nhanh lại rồi hất hàm bảo.
- Hóa ra là tụi bây gõ cửa!
Tao thở không ra hơi nhìn tụi kia, gương mặt trắng bệch nói.
- Mày ơi...trong khách sạn này có ma!
- Ma cỏ gì? Có mày quỷ ma á!_A Đỉnh nói.
Thế Mỹ nói nhanh, lời nói có chút run sợ. Nó là đứa gan nhất nhưng cũng là đứa sợ nhất ngay lúc này.
- Không, tao có thể kiểm chứng lời của con Bình nói. Có mà...nãy nó còn hù tao nữa á! Phải không An?