Nói xong, hắn bỏ đi tới chỗ ghế sofa, thong thả gác chân lên
thành ghế rồi nằm ưỡn ẹo lấy thêm cái remote TV, nằm xem TV
tỉnh bơ. Tao đứng đó chỉ biết cười khẩy, tự thầm.
- Mày mà là em trai tao, mày chết con đỉ mẹ mày rồi con trai!
..............................
- Cô bỏ đồ tôi và cô vào trong tủ đi!
- Sao anh không tự bỏ?_Tao hỏi lại.
Hắn vùng vằn, khó chịu nói.
- Thì cô tiện thể treo giúp tôi đi!
- Không đời nào, tự đi mà làm!
Tao vừa nói vừa lấy móc mán đồ vào trong tủ, tủ áo vô cùng
lớn nhưng chỉ tiếc là không có gương. Tao tự hỏi, lỡ chải tóc
rồi lấy cái mẹ gì xem?. Hong lẽ lấy kính chiếu yêu rồi xem
sao?. Thế là, hắn không nói gì thêm nữa chỉ chăm chú xem thời
sự.
Mán đồ xong hết thảy, thực chất là tao rất rảnh háng. Cãi
cãi với hắn một chút thôi chứ tao cũng mán giúp hắn lên, trên
đời này chẳng có ai giỏi giang hiền hậu như tao. Nên tự biết
cảm ơn vì điều đó đi!. Ngồi trên giường nhìn qua nhìn lại, hết thẩy phòng vô cùng lộng lẫy, rộng rãi lại thoáng mát. Từ đây có thể nhìn thấy hết thẩy thành phố Đà Lạt đẹp mộng mơ,
những làn sương mù dày đặt, đến bây giờ tao ra nhận ra rằng
cũng sắp đến buổi tối. Nhìn vào đồng hồ cũng đã hơn 5h
chiều, tao vui vẻ tung tăng đi xem xung quanh phòng, từ phòng tắm
cho tới dụng cụ vệ sinh không thấy thiếu cái gì, đúng quả là
khách sạn 4 sao có khác!. Nhìn mãi không chán, chắc nếu không
nghỉ học vì dịch corona, chắc tao cũng chưa bao giờ đặt chân
vào khách sạn này đâu!. Khách sạn mắc tiền, chắc hẳn lúc về
sẽ thanh toán tiền nhiều lắm!. Mà thôi, hưởng thụ được bao
nhiêu cứ hưởng thụ.
Đang lay hoay nhìn xung quanh, đập vào mắt tao là cái gương lớn
đối diện ở bồn tắm, nơi kèm theo những đồ đạc như máy sấy
tóc, hay uốn tóc đều có. Cái gương lớn đủ 5 đứa soi vẫn không
hết. Nếu như cho tao sống ở đây, chắc tao cũng không hối tiếc.
Không có gì là không có cả...
Đang mê mẫn thì hắn từ trong phong khách nói vọng vào.
Hắn giờ mới im lặng, rồi bấm bấm gì đó. Đưa cho tao.
- Tôi giúp cô sửa rồi đó! Tuy không được một nghìn nhưng chắc cũng được trên 500 like!.
- Cảm ơn!_Tao mỉm cười cảm kích hắn...
Tao không thèm ngó tới cái điện thoại rồi bỏ vào túi áo,
cũng chả cần bao nhiêu like nữa, nói chung là đi chơi vui là
được, đăng coi như kỉ niệm chứ đéo cần like liếc gì hết...