Hôm nay Ngụy Quân Cửu Cửu cùng Quan Chấn Khiêm có hứa sẽ về Ngụy Quân gia để thăm Ngụy Quân Minh Tông. Nhưng do công việc quá nhiều nên anh không thể đi cùng cô được. Cho nên chỉ có Cửu Cửu đến cùng Dịch Lan Tuyết
- Cửu Cửu, con định ở đây hay về lại Mĩ? _ Ngụy Quân Minh Tông ôn hòa nhìn cô
- Khiêm nói sinh xong đứa bé sẽ sang Mĩ luôn ạ.
Cửu Cửu trả lời. Dịch Lan Tuyết thì không hề có ý kiến. Vì cuộc sống là của hai người, gia đình nhỏ cũng là của hai người, chỉ cần đều đó là tốt nhất bà sẽ không bao giờ phản đối. Hiện tại, bà chỉ lo cho Quan Khiếu Luân và Tần Ngọc Nha....
- Cô gái kia có làm gì con không? _ Ngụy Quân lão gia hỏi
- Ông cứ yên tâm, Ngọc Nha không làm gì con hết. Con cũng thấy được, cô ấy đang cố gắng chuộc lỗi với con. Cho dù yêu cầu của con có quá đáng như thế nào đi nữa, Ngọc Nha cũng đồng ý. Ngay cả việc nấu ăn, trước kia cô ấy không bao giờ làm, nhưng bây giờ. Lại chịu học tập như vậy. Con thấy... Đôi mắt của con hiến cũng rất đáng
Cửu Cửu mỉm cười nhẹ nhàng. Ngụy Quân Minh Tông và Dịch Lan Tuyết chỉ biết gật đầu, biết làm sao bây giờ. Con bé Cửu Cửu này từ nhỏ đã bao dung như vậy, luôn nghĩ tốt cho người khác... Nhưng cũng may là bây giờ cô đã có một mái ấm chọn vẹn
- Vậy còn Tần gia? _ Ông ngoại hỏi tiếp
- Giữa con và Tần gia cũng kết thúc rồi. Sau này cứ xem như là nhà bên thông gia vậy. Ông ngoại, ông yên tâm đi... Cửu Cửu biết lo cho mình mà
Cửu Cửu mỉm cười làm nũng. Cả hai người chỉ biết lắc đầu cười trừ. Hai người, một mẹ chồng một nàng dâu. Vậy mà lại thân thiết với nhau như mẹ con ruột. Hai mẹ con ở lại Ngụy Quân gia đến gần 11h trưa thì mới về
Vừa về đến nhà đã nhìn thấy Lũy Mẫn cùng Tần Ngọc Nha đang ngồi ở phòng khách. Dịch Lan Tuyết hơi nhíu mày lại, nắm lấy bàn tay của Cửu Cửu cùng nhau bước vào
- Chị thông gia mới qua chơi
Dịch Lan Tuyết cười nhạt. Lũy Mẫn nghe được thấy tiếng của bà liền đứng dậy, nét mặt khó coi vô cùng
- Chị thông gia. Người làm của Quan gia đâu hết rồi? Tại sao mọi việc đều do Ngọc Nha làm. Con gái tôi sang đây làm dâu chứ không phải làm osin cho gia đình này
Lũy Mẫn bất mãn lên tiếng nói thay con gái. Tần Ngọc Nha giật nhẹ tay áo của Lũy Mẫn. Nhưng bà ta lại gạt bỏ.
Dịch Lan Tuyết nghe như vậy cũng chỉ cười nhạt rồi cùng Cửu Cửu ngồi xuống ghế. Bà nhìn Lũy Mẫn nhẹ giọng nói
- Cửu Cửu đang mang thai, cho nên ở đây không nên đông người quá. Với lại Chấn Khiêm cũng không thích ồn ào. Chị thông gia, chẳng lẽ chị dám để một người phụ nữ đang mang thai làm việc nhà sao?
Nghe được tin Cửu Cửu mang thai, Lũy Mẫn liền giật bắn mình. Bà ta mở to mắt nhìn về phía của cô
- Tần nhị phu nhân, mà nhìn tôi như vậy là có ý gì? _ Cửu Cửu nhíu mày lại
- Cửu Cửu.... Con... Đang mang thai?
- Ồ. Tôi có mang hay không thì có liên quan gì đến bà sao? _ Cửu Cửu cười khinh bỉ
- Tại sao con không thông báo với ba và dì một tiếng? _ Lũy Mẫn nhẹ giọng ngọt ngào
- Ba? Dì? Tôi không có
Tần Ngọc Nha nhìn ra được khuôn mặt của mẹ mình đang đen dần, nên cô ta cũng nhanh chóng kéo tay mẹ mình rồi lắc đầu
- Mẹ yên tâm. Sau này lúc con có thai thì chị Cửu Cửu sẽ làm mà. Mẹ đừng lo
- Nếu như vậy thì cũng được rồi. Khổ cho con rồi _ Lũy Mẫn đau lòng thay con gái
Tần Ngọc Nha hiền hòa lắc đầu.
Bỗng nhiên, bên ngoài bước vào là Quan Chấn Khiêm, anh bước vào với khí thế hiên ngang rồi ôm lấy Cửu Cửu vào lòng
- Vợ tôi mà cần làm việc nhà sao?
- Cậu Quan này. Lúc này là Cửu Cửu mang thai, thì Ngọc Nha đảm nhận hết việc nhà. Sau này đổi lại Ngọc Nha mang thai, thì Cửu Cửu phải làm chứ? _ Lũy Mẫn quát nhẹ
- A, xem ra chị thông gia hiểu lầm rồi nhỉ? Sau khi Cửu Cửu sinh xong, thì hai đứa nó sẽ sang Mĩ định cư. Vì ở bên đó điều kiện tốt hơn ở đây _ Dịch Lan Tuyết giải thích
Lũy Mẫn và Tần Ngọc Nha giống như là đứng hình mất mấy giây. Bà ta nhanh chóng nhíu mày lại
- Vậy chẳng phải con gái tôi giống như osin nhà này sao?
- À, Ngọc Nha sao? Giống như công cụ làm ấm giường thì đúng hơn _ Cô cười khinh bỉ