Dọc theo đường đi Isam cảm nhận được cảnh quang thay đổi rỏ rệt, dừng như càng đi về phía dạ du có một cảm giác mát mẻ hơn so với khu vực bộ lạc của hắn.
Lãnh địa giữa hai bộ lạc Đại Việt và bộ lạc Lửa chỉ cách nhau 3 ngọn núi lớn, chỉ cần đi dọc theo dòng suối, thì trong vòng 5 ngày sẽ đến mà thôi.
Nhóm người có tất cả 10 người bao gồm cả Isam dẫn đội, trong đó còn có 3 phụ nữ trẻ tuổi có nhiệm vụ khuân vác vật phẩm.
Lần này Isam mang theo khá là nhiều da thú cũng như cá khô ý định sẽ trao đổi ít nhất 2 cái nồi lớn cùng một số vật dung khác, đợi tới khi mùa đông đến bọn họ sẽ dùng thức ăn trao đổi người sau đó lại đổi lấy nồi của bộ lạc Đá Lớn.
Nhưng Isam nào biết rằng bộ lạc Đại Việt lúc này lương thực không hề thiếu, cái bọn họ thiếu lúc này là nhân lực.
Sau bốn ngày không ngừng băng đèo vượt suối bọn họ đã vượt qua hai ngọn núi lớn, chỉ cần băng qua thêm một ngọn núi ở đằng trước bọn họ sẽ đến bộ lạc Đá Lớn, chỉ còn khoảng một ngày đường nữa mà thôi.
Bất ngờ lỗ tai Isam rung động, hắn cảm nhận được dường như phía trước có không ít người đang nói chuyện cũng nhưng đang làm cái gì đó phá ra những âm thanh xoàn soạt.
Nhanh như một con sóc, Isam đã cho tộc nhân của mình dừng lại, bản thân thì trèo lên một ngọn cây cao nhất để quan sát.
Quả thật như hắn dự đoán, phía trước không xa xa có khoảng 20 người đang làm cái gì đó, bọn họ dùng những cái nồi lớn, lấy nước từ dưới suối lên, sau đó lại đổ xuống mấy gốc cây cách đó chừng trăm bước chân.
“ là người bộ lạc Đá Lớn!” Isam thầm nghĩ.
“Kaoh!”
“ là Kaoh! Chính là Kaoh!” từ trong đám người kia Isam phát hiện ra một người mà hắn thân thuộc.
Kaoh chính là tộc nhân bộ lạc lửa vòa đầu năm nay bị Oman thủ lĩnh mang đi trao đổi với tại lễ hội mùa xuân. Nhưng Kaoh so lại ở đây, chẳng lẻ Kaoh bị bộ lạc Đá Lớn đổi lấy.
“ Không thể nào! Iru cùng thủ Lĩnh Oman trước khi đi đã từng nói bọn họ sẽ liên hợp bộ lạc Nanh đánh cướp bộ lạc Đá Lớn mà!” Isam thầm nghĩ.
Đang suy nghĩ nhập tâm bất ngờ có một tiếng xé gió vang lên, Isam chưa kịp định hình là có cái gì đang bay tới, thì hắn cảm nhận được cánh tay phải của bản thân truyền đến một cảm giác đau nhói. Hắn không nhịn được liền hét thảm một tiếng, thân hình từ trên cây cao rớt xuống phát ra những âm thanh cây gãy đỗ.
“ Phốc!” Isam không nhịn được miệng phung ra một ngụm máu, chứng tỏ nội tạng của hắn đã bị chấn động, thương thế không hề nhẹ chút nào.
Số tộc nhân phía dưới cũng chưa biết điều gì xảy ra thì cả một nhóm đẵ bị một đám người bao vây, trên tay họ là những cây giáo nhỏ, nhưng vô cùng sắc bén.
“ các ngươi là ai!” từ xa truyền đến mộ giọng nữ âm lãnh. Đó là giọng của Ashi.
Ashi cưỡi trên một con trâu đực, bộ dáng uy nghiêm từ từ bước tới.
“ Ah~H quái thú sừng cong!” một đám người thét lên hoảng sợ.
“ Isam!” từ phía sau truyền đến một giọng nữ khác, đó là Kaoh, Kaoh đã nhận ra những người kia nên nhanh chóng chạy tới.
“ Kaoh! Ngươi quen biết bọn họ?” Ashi nghi vấn.
“ là Isam, bộ lạc Lửa!” Kaoh rụt rè nói.
“ Lửa bộ lạc!” Ashi trầm ngâm. Sau đó chợt ồ lên dường như nhớ ra chuyện gì đó.
Vào lễ hội mùa xuân, bộ lạc đã đánh nhau với Nanh bộ lạc cùng Lửa bộ lạc, giết toàn bộ chiến binh cũng như thủ lĩnh bộ lạc bọn họ, đồng thời thoe ước định số tộc nhân còn lại của hai bộ lạc kia sẽ thuộc về bộ lạc Đại Việt.
Nhưng sau khi trở về bộ lạc có rất nhiều chuyện xảy ra, thế nên thủ lĩnh không có thời gain thu phục hai cái bộ lạc kia, nên chuyện đó vẫn nằm yên ở đấy chưa được xử lý.
“ tại sao các ngươi nhâm nhập lãnh địa của bọn ta!” Ashi trầm giọng hỏi.
“ bọn ta! Bọn ta đổi nồi! nồi bộ lạc bọn ta bể cả rồi!” một tên trong số đó run rẩy nói.
Ánh mắt Ashi híp lại, ba con sói bên cạnh nàng cũng nhe răng lộ ra sự hung ác dường như muốn trợ uy cho chủ nhân của nó.
“ đem bọn họ về!” Ashi ra lệnh. Ngay sau đó 9 người còn lại đều bị trói mang đi, riêng Isam bị thương nặng nên được sơ cứu tạm thời đồng thời cũng được khiên về.
Isam tuy rất đau đớn, nhưng hắn vẫn đủ sức chịu đựng không để mình bị ngất đi. Hắn có thể nhận ra người đã băng bó vết thương cho mình là Kaoh.
“ Kaoh! Kaoh! Mẹ ta còn sống không?” Isam cố gắng nói chuyện.
“ Còn! Ul còn sống! Ul ăn rất tốt, có quần áo tốt để mặc, còn có nhà để ở.” Kaoh nghĩ đến Ul thì tỏ ra một thần thái ngưỡng mộ.
Ul chính là mẹ sinh ra Isam, nhưng vì là phụ nữ cũng như đã lớn tuổi ( khoảng 38- 39) nên đã bị Oman bắt đi trao đổi lấy những vật phẩm có giá trị cho bộ lạc.
Tuy Ul bị bắt đi Isam không có cam lòng, nhưng xã hội nguyên thủy lời của Vu, của Thủ lĩnh chính là mệnh không thể cãi.
Vì thế Isam vẫn mong mỏi một ngày có thể gặp lại mẹ mình tuy đó là một điều dường như vô vọng.
Isam cố gắng làm đau thân thể mình, để không bị ngất đi, để được nhìn thấy mẹ mình một lần nữa.
Tính ra đây cũng là một điều may mắn, ngày hôm nay nhón người Kaoh sau khi tưới nước cho cánh đồng khoai sẽ đi đến khu vực này để làm cỏ và tưới nước cho những cây olive.
Những cây Olive này chính là nguồn dầu ăn cho cả bộ lạc dùng trong năm sau, thế nên Minh Vũ rất là chú trọng, thế nên việc chăm sóc chúng cũng được để mắt tới nhiều hơn.
Nếu như hôm nay không có Kaoh nhận ra được nhóm người này hẳn là đã bị Ashi giết từ lâu rồi. bởi vì từ sau khi xung đột với Milla Ashi có vẻ trở nên tiêu cực hơn rất là nhiều, nàng đã không phải là một cô bé mới lớn của bộ lạc Đá Lớn nữa rồi.
Đi bộ chừng hai giờ, nhóm người đã trở lại bộ lạc, nhìn quan cảnh trước mắt nhóm người Isam trợn mắt há mồm, miệng không phát ra được một âm thành nào, nét mặt tràn đầy sợ hãi, không ngừng dụi mắt tưởng rằng minh nhìn nhầm.
Đập vào mắt họ chính là một cái hố nước to lớn, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy cái này như trước đây, chưa dừng lại ở đó, xung quanh là một bãi cỏ xanh rì, bọn họ không biết đó là cò gì, nhưng bọn chúng mọc theo một trận tự nhất định, phân theo từng hàng không giống bất kỳ rừng cây hay đồng cỏ nào mà bọn họ từng nhìn thấy.
Từ ngạc nhiên đi đến ngạc nhiên, sau khi đi sâu vào bên trong điều bọn họt bất ngờ nhất đó là bên trong kia nơi mà tộc nhân bộ lạc Đá Lớn sinh sống có rất nhiều điều kỳ lạ, có rất nhiều “cái hang” có mấy cái hang không ngừng bốc khói lên, còn có những ngọn núi cũng có khói bốc lên, giống như có một con quái thú đang ẩn nấp bên dưới đồng thời phun ra lửa và khói.
Mà tất cả những thứ đó được bao quanh một khối đá kỳ là, khối đá rất dài, giống như do thần linh tạo ra.
“ bộ lạc Đá Lớn có thần! Linh! Bộ lạc ta cũng có thần linh!” Isam thì thào.
Ngay sau đó có không ít người đi tới quan sát đám người bọn họ.
Epx bước ra đầu tiên ánh mắt nhìn Ashi dò hỏi
“ Chuyện gì xảy ra! Bọn họ là ai!”
“ là người bộ lạc Lửa đến để đổi nồi!” Ashi chậm rãi nói.
“ Lửa bộ lạc!” Epx nhíu mày.
“ Isam!”bỗn nhiên có một âm thanh phụ nữ vang lên.
Đó chính là Ul, UL sau khi được gia nhập bộ lạc, nhờ vào thiên phú kéo lẽo và cẩn mẫm của mỉnh bà được tham gia vào nhóm thợ thủ công chuyên tạo ra những mũi tên tốt nhất cho bộ lạc, nên bên trong bộ lạc Đại Việt địa vị của Ul cũng không kém.
Ul không những được cấp nhà ở mà còn có thêm nhiều da thú để may quần áo.
Ul nhìn thấy con mình, tình mẫu tử không nhịn được mà lao tới ôm lấy Isam.
“ Ul! Ngươi quen biết hắn!” Epx hỏi.
“ Isam là con ta! Là con ta!” Ul khóc nức nở.
Epx cảm giác một hồi đầu ong ong không biết chuyện này giải quyết như thế nào. Nếu như có mặt Minh Vũ nơi này hắn sẽ giải quyết chuyện này rất là dễ dàng, thậm chí là không tốn một mũi tên, một tìa nguyên gì cả cũng có thể thuận lợi thu phục nhóm người Isam cũng như là những tộc nhân còn lại của bộ lạc Lửa.
Nhưng Epx thì khác, nàng tuy là người có khả năng quản lý nhất trong bộ lạc, thế nhưng có khả năng là một chuyện, giải quyết những vấn đề hóc búa cũng là một chuyện.
Kiến thức, hiểu biết, lợi dụng nhân tâm, mưu trí,… những điều đó không thể nào tự dưng mà hiểu thấu được. tất cả những thứ đó đều phải trải qua rèn luyện học tập và những trãi nghiệm, như thế mới có thể đúc kết ra những thành quả.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT