Edit: Xanh Lá


Đường Khanh nhìn Tần Thời bỗng dưng chen chân vào, mặt đầy hắc tuyến, “Anh tới đây làm gì.”


Tần Thượng tướng sát phạt quyết đoán, nguy hiểm khiến người ta sợ hãi trong lời đồn giờ phút này mặt lộ vẻ tủi thân, “Phu nhân ở đây, dĩ nhiên anh cũng phải ở đây rồi.”


Đường Khanh đâu đã từng gặp dáng vẻ này của hắn, lập tức giật mình đến trượt cả chân.


Thấy thế, Tần Thời nhanh tay nhanh mắt, lắc mình một cái đã lập tức ôm lấy eo thon nhỏ của cô, “Sao phu nhân lại không cẩn thận như vậy, bị thương sẽ khiến anh đau lòng đó.”


Cảm nhận được bàn tay to ấm áp bên hông, sắc mặt Đường Khanh tối sầm, “Đau lòng cái đại dưa hấu nhà anh! Buông tay cho tôi!”


“Chúng ta còn phải mãi bên nhau không rời đó, sao có thể buông phu nhân ra được.”


Nhìn đối phương nói với vẻ mặt nghiêm túc, Đường Khanh hoàn toàn xem không hiểu, người lúc trước còn đối xử với mình tương đối lạnh nhạt, rốt cuộc từ lúc nào lại có thể dính mình như vậy!


Nếu nghĩ không ra, cô cũng lười suy nghĩ, trực tiếp chuyển ánh mắt sang Boss phản diện nào đso đang đứng một bên xem náo nhiệt.


“Người khác cũng đã chạy đến nhà anh đánh anh rồi! Sao ngay cả nửa điểm phản ứng anh cũng không có thể!”


Boss phản diện phong cách thanh kỳ, tâm Đường Khanh cũng rất mệt, cô xem như nhìn ra được hai người này ít nhất là hiện tại sẽ không vung tay đánh nhau, chẳng qua chỗ này tốt xấu gì cũng là tổng bộ quân đoàn Bóng Tối, thế mà lại để nam chính đơn thương độc mã xông vào, liệu có thể ra sức một chút hay không!


Sid lại cảm thán nói: “Khoe ân ái cũng đều khoe đến tận trong quân đoàn Bóng Tối của tôi, các người đúng là duy nhất.”


Đường Khanh:……


Boss phản diện này quả nhiên phong cách thanh kỳ!


Tay Tần Thời ôm eo Đường Khanh hơi siết lại, Sid là người thế nào, trong lòng hắn rất rõ, đây không sai biệt lắm chính là người có tinh thần lực tương đương với mình, hắn cũng không khinh thường được.


“Trong thời gian này, phu nhân nhà tôi đã quấy rầy Sid tiên sinh.”


Ý trong lời này rất rõ ràng, hắn muốn dẫn Đường Khanh đi. Sid không ngốc, ‘thiếu niên’ trước mắt này chính là do mình “lừa” được tới, sao có thể dễ dàng thả người đi như vậy.


Khẽ nhếch khóe môi, hắn cà lơ phất phơ nói: “Tần Thượng tướng tới chỗ này của tôi làm khách, tôi rất hoan nghênh, chẳng qua…… người của tôi cũng không có vẻ muốn rời đi với anh cho lắm.”


Tần Thời cũng không định hỏi ý kiến cô gái nhỏ trong ngực, hắn biết rõ, nếu cô đã ở lại nơi này dĩ nhiên sẽ không chịu cùng hắn rời đi, chỉ là…… chuyện không phải do cô quyết.


“Sid tiên sinh muốn cản trở?”


“Cản trở thì không dám, Tần Thượng tướng uy danh lan xa, tôi quả thực ngưỡng mộ đã lâu rồi, không biết hôm nay có thể có may mắn đấu với anh một trận hay không.”


Nhìn dáng vẻ nóng lòng muốn thử của đối phương, Tần Thời cũng không nhiều lời vô nghĩa, mà chỉ đặt Đường Khanh ở một khoảng đất an toàn, “Ngoan ngoãn đợi ở đây, không cho chạy loạn.” Nói xong, hắn liền đi về phía Sid.


Tính cách Sid vốn đường hoàng tùy ý, Tần Thời tuy trầm tĩnh một chút, nhưng một thân huyết khí sau nhiều năm chinh chiến kia lại hoàn toàn đủ khiến người ta sợ hãi, hai người như vậy một khi đánh nhau, tất nhiên sẽ là một hồi đại chiến.


Nói thật, Đường Khanh rất sợ trong hai người có ai xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Sid không thể xảy ra chuyện, nếu như hắn có hề hấn gì, nhất định Lâm gia sẽ lần nữa tìm người hợp tác khác, đến lúc đó cô đâu thể biết đối tượng hợp tác của Lâm gia là ai. Về phần Tần Thời, vậy càng không thể xảy ra chuyện, đây chính là nam chính đó! Nếu hắn xảy ra chuyện thì mình còn chơi cái trứng nha!


Hai người sức mạnh ngang nhau, trong khoảng thời gian ngắn đánh đến khó phân thắng bại, mắt thấy sắc trời từ ban ngày chuyển thành tối, lại từ tối chuyển sang ban ngày, bọn họ vẫn không có chút dấu hiệu muốn dừng lại nào.


Suốt một ngày một đêm, bọn họ không mệt, Đường Khanh thì đã mệt phờ ngồi trên đất, gõ gõ ngón tay nói với hệ thống: “Hai mươi lăm tiếng đồng hồ nha, tính cả ngón chân ta cũng không đủ đếm, thế mà bọn họ vẫn chưa kết thúc được.”


Hệ thống liền nói: “Người có tinh thần lực cấp SSS, chính là có thể đánh ba ngày ba đêm cũng không mệt, đương nhiên, với kiểu đấu pháp này của hai người bọn họ, phỏng chừng ba ngày ba đêm đã là cực hạn.”


Đường Khanh: “…… Thôi được rồi, cứ để bọn họ tiếp tục, ta tìm chút đồ ăn trước.”


Tuy cô cũng có tinh thần lực cấp SSS, nhưng một ngày một đêm trôi qua, thân thể dù không mệt, nhưng bụng cô lại rỗng tuếch. Tuy tiếp tục chịu đựng thêm cũng không có việc gì, nhưng cô một chút cũng không muốn tiếp tục chịu đói xem hai người bọn họ đánh nhau.


Mà ngay trong nháy mắt cô đứng lên kia, hai người vốn đánh không phân thắng bại lại đột nhiên tách ra, tiếp theo liền thấy thiết bị đeo tay trên cổ tay Tần Thời sáng lên, sau đó là hình chiếu điện tử của một người xuất hiện giữa không trung.


“Thượng tướng, hành tinh Barron bị trùng khổng lồ tập kích, cấp trên bảo chúng ta đi chi viện.”


Nhìn dáng vẻ nôn nóng của đối phương, Tần Thời nhíu mày, kẻ địch lớn nhất của hệ Ngân Hà chính là đám sâu bọ khổng lồ kia, bình thường bọn chúng tuy không có trí tuệ, nhưng sức chiến đấu lại cực lớn, hơn nữa còn có một mẫu trùng có trí tuệ điều khiển, phàm là hành tinh bị chúng nó xâm lấn, cuối cùng đều sẽ biến thành vỏ rỗng, không còn lại một cái gì.


Nếu hành tinh Barron bị xâm lấn thành công, vậy người trên hành tinh đó tất sẽ bị chúng nó ăn sạch.


Việc này rất trọng đại, trận tỷ thí trước mắt này sợ là không thể nào tiếp tục.


May là Sid cũng không làm khó hắn, tuy ánh mắt lộ ra một tia tiếc nuối, nhưng vẫn nói: “Tần Thượng tướng đã có chuyện quan trọng, tôi liền không giữ lại nữa.”


Tần Thời gật gật đầu, tiếp theo liền chuyển ánh mắt về phía Đường Khanh, chiến đấu với trùng tập kích cực kỳ nguy hiểm, dù biết cấp bậc tinh thần lực của cô không yếu, hắn cũng không muốn để cô mạo hiểm lần này, vì thế liền nói: “Chờ anh trở về lại đến đón em.”


Đối chiến cường độ cao với Sid một ngày một đêm, tiếp theo lại không kịp nghỉ ngơi đi đối phó với trùng tập kích, nói không lo lắng khẳng định là gạt người, chẳng qua ngoài mặt cô lại không chút hiển lộ, “Trở về cũng không đón được tôi. Đi đi.”


Nghe vậy, Tần Thời lại cười cười, có đón được hay không, cũng không phải do cô định đoạt.


Tần Thời rời đi, nhưng trái tim Đường Khanh lại cùng rời khỏi, ngoài mặt cô không khác gì bình thường, kỳ thật lại mỗi ngày đều lo âu bất an.


“Hệ thống, Tần Thời hẳn sẽ không có việc gì chứ.”


Hệ thống phân tích trước sau một chút, hướng đi ban đầu của thế giới khi Tần Thời gặp trùng tập kích cũng là thắng hiểm, nhưng hôm nay hắn đánh nhau với Sid một ngày một đêm, hai đại cao thủ so chiêu, kia chính là rất hao phí thể lực, nên còn có thể thắng hay không, trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không nói rõ được, cuối cùng hắn đơn giản nói: “Khanh Khanh, ngươi đi theo đi, Tần Thời có thêm ngươi cùng chiến đấu, dù thế nào cũng sẽ không thua.”


“Được.”


Đường Khanh lần đầu tiên thấy may mắn vì sau khi đi vào hành tinh Ái Nhĩ đã học điều khiển tàu vũ trụ, nếu không e rằng lúc này mình cũng chỉ có thể lo lắng suông.


Sid quản lý thuộc hạ không quá chặt, nhưng hắn cũng không ngốc, khi cấp dưới báo cho hắn Đường Khanh đã lái đi một chiến hạm loại nhỏ, hắn tuy chưa nói gì, nhưng trong lòng lại rất rõ. Nhưng mặc dù hiểu rõ trong lòng, hắn cũng không cho người ngăn lại, dưa hái xanh không ngọt, mà những thuộc hạ đó của hắn muốn ngăn ‘cậu ta’ lại, chỉ e rất khó.


Ở một nơi khác, hành tinh Barron bị trùng khổng lồ bao vây tấn công nghiêm trọng hơn mọi người tưởng tượng rất nhiều, nhìn đám côn trùng rậm rạp bay lượn tự nhiên trong vũ trụ kia, Đường Khanh cảm thấy dù mình chưa bao giờ mắc chứng sợ mật độ cao thì giờ cũng mắc phải.


“Hệ thống, có thể xác định được vị trí của mẫu trùng không?”


Hệ thống nói: “Mẫu trùng đã tiến vào bên trong hành tinh, hiện tại ở bên ngoài chẳng qua là một đám ô hợp, nhưng dù là đám ô hợp thì sức chiến đấu cũng tương đối kinh người, ngươi phải cẩn thận.”


Hiện tại Tần Thời hẳn đã tiến vào hành tinh, nếu mẫu trùng ở bên trong hành tinh kia, vậy khẳng định sẽ là một trận ác chiến. Nghĩ vậy, cô không nói hai lời liền trực tiếp lấy vũ khí ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play