Chu Văn ngừng lại đứng bên cạnh hồ nước, đột nhiên lấy Tử Đồng Cầu ra.

Âm Phù Vương thấy Tử Đồng Cầu trong tay Chu Văn, cũng thả chậm bước chân, không lập tức tiến lên.

- Đồ vật ngươi muốn chính là nó?

Chu Văn Âm Phù Vương chậm rãi đi tới hỏi.

Trên thực tế không cần Âm Phù Vương trả lời, Chu Văn đã biết đáp án, bởi thời điểm đôi mắt Âm Phù Vương nhìn Tử Đồng Cầu, hai mắt tỏa sáng.

- Đem nó cho ta, ta có thể cho ngươi chết thống khoái một chút, nếu không vạn kiến phệ tâm ngàn năm luyện hồn, làm ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.

Âm Phù Vương nói.

- Đây là thứ gì, nó đáng giá để ngươi liều mạng đuổi giết ta như vậy? Người giữ Thái Dương Chân Hỏa lô ngươi không đuổi theo, cố tình vì nó tới truy ta, như vậy thứ này chắn chắn có chỗ phi phàm?

Chu Văn cầm Tử Đồng Cầu, chậm rãi lui về phía sau, đã thối lui đến bên cạnh hồ nước, lại lui một bước tiến vào bên trong hồ nước.

Ánh mắt Âm Phù Vương đánh giá bốn phía, đặc biệt hồ nước sau lưng Chu Văn, hắn không dám coi thường Chu Văn, việc thoạt nhìn Chu Văn đã vô lực chạy trốn, nhưng Chu Văn lại chọn một chỗ dừng lại như vậy, khiến Âm Phù Vương vẫn cẩn thận, không dám trực tiếp xông lên, hắn muốn biết rõ, nơi này có vấn đề gì hay không?

Âm Phù Vương giống Chu Văn lúc trước, không phát hiện vấn đề gì, cho rằng nơi này chẳng qua là một hồ nước bình thường, phụ cận cũng không có chỗ đặc biệt, vì thế đem lực chú ý đều tập trung trên người Chu Văn.

Trên thực tế chỗ này là chỗ Chu Văn phát hiện Bù Nhìn đứng trên mặt hồ kia.

- Ngươi không cần biết, viên thứ hai ỏ nơi nào?

Âm Phù Vương ép hỏi.

- Thứ này có hai viên sao?

Chu Văn thấy Âm Phù Vương bức bách, trong giây lát phi thân dựng lên, từ trên mặt hồ bay vút qua.

Âm Phù Vương phá không tới, tốc độ còn nhanh hơn Chu Văn, mắt thấy sắp bắt được Chu Văn.

Chu Văn đột nhiên cầm Tử Đồng Cầu ném giữa hồ, mà vị trí Tử Đồng Cầu rơi đến lại phụ cận Bù Nhìn.

Chu Văn tưởng ràng Âm Phù Vương sẽ lấy Tử Đồng Cầu trước, hắn Bù Nhìn không thờ ơ mới đúng.

Ai biết Âm Phù Vương ngoan tâm hiểm ác hơn tưởng tượng của Chu Văn, hắn tựa hồ cảm thấy Tử Đồng Cầu rơi vào trong hồ không sao, thực nhanh hắn sẽ lấy.

Cho nên Âm Phù Vương không lấy Tử Đồng Cầu, mà tiếp tục theo sát Chu Văn, muốn đem Chu Văn diệt sát trước.

Trong lòng Chu Văn hơi buồn bực, có điều hắn cũng nghĩ đến khả năng này, thân thể đột nhiên trầm xuống, chui xuống đáy hồ.

Người Chu Văn vừa chui vào trong nước, chuyển Nguyên Khí quyết Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục, hướng về phía sâu hồ nước tiềm hành qua.

Âm Phù Vương không chút do dự, Chu Văn vọt vào trong hồ nước về sau, hắn theo sát Chu Văn, tuyệt đối không lưu lại Chu Văn bất kỳ cơ hội sống sót.

Nhưng thời điểm Âm Phù Vương vọt trong hồ trong nháy mắt, đột nhiên xuất hiện một màn quỷ dị.

Tử Đồng Cầu chưa rơi vào trong nước, lại đột nhiên thay đổi quỹ đạo, Âm Phù Vương thấy Tử Đồng Cầu lại rơi vào trong tay Bù Nhìn.

Nguyên bản Bù Nhìn nhìn như vật phàm, lúc này bàn tay mốc meo nâng Tử Đồng Cầu, cúi đầu nhìn viên Tử Đồng Cầu kia.

Âm Phù Vương kinh hãi, nếu Tử Đồng Cầu bị Bù Nhìn kia lấy đi, nếu hắn giết Chu Văn cũng vô dụng, lập tức nhanh chóng quyết định, thân hình giống như quái ưng vừa chuyển, lăng không một chưởng đánh về phía Bù Nhìn.

Chu Văn vốn tưởng sẽ có một hồi khổ chiến, ai biết Âm Phù Vương lại thay đổi phương hướng nhắm về phía Bù Nhìn.

Chu Văn nằm im dưới hồ nước, ngửng mặt xuyên thấu qua hồ nước nhìn Bù Nhìn kia.

Nhìn mặt và thân thể Bù Nhìn đều mốc meo, nhưng trên mặt dưới mũ che đậy, lại có một đôi mắt huyết hồng tà ác, miệng trăng lưỡi liềm.

Lúc này Bù Nhìn hoàn toàn khác biệt trước đó, trên người nó tản ra khí tức tà ác, khí tức tà ác kia hắc ma vụ, bay phía trên thân thể nó.

Một tay Âm Phù Vương đã đập trước mặt Bù Nhìn, Âm Phù Vương rõ ràng hết sức cẩn thận, toàn thân thủy tinh hóa, đã tiến vào Khủng Cụ hóa, cái tay kia óng ánh long lanh trong suốt.

Mắt thấy Âm Phù Vương đập vào đỉnh đầu Bù Nhìn, cuối cùng Bù Nhìn ngẩng đầu lên, gương mặt che dấu bởi mũ đều hiện trước mặt Âm Phù Vương.

- A!

Âm Phù Vương đột nhiên kêu lên thảm thiết, thân thể lùi lại.

Chu Văn thấy đôi mắt Âm Phù Vương như còn mắt Bù Nhìn, biến thành màu huyết sắc, mà huyết sắc còn từ trong hốc mắt hắn lan tràn, như mạch máu nổi lên, khiến con mắt Âm Phù Vương hết sức quỷ dị, khiến người ta cảm giác cặp mắt của hắn sắp nổ tung.

Trong nội tâm Chu Văn rùng mình, nói thầm một tiếng nguy hiểm thật, may mắn hắn nghĩ Bù Nhìn là Dị thứ nguyên sinh vật loại Yêu Tinh, mà Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục đối với Mê Hoặc lực lượng có hiệu quả khắc chế, để chúng nghĩ Chu Văn là đồng loại cho nên hắn mới hoán đổi lại.

Hiện tại vừa vặn trốn khỏi nhất khiếp, nếu không có Mệnh hồn Đồng Kính tương hộ, chỉ sợ thời điểm nhìn vào con mắt Bù Nhìn, hắn đã giống Âm Phù Vương.

Âm Phù Vương cũng không phải dạng vừa, hai tay của hắn ngưng tụ sức mạnh, rót hai đạo âm khí vào hai mắt sắp nổ tung, mạnh mẽ trấn áp huyết quang xuống.

- Ngươi là ai?

Âm Phù Vương dùng tai đời mắt, nghiêng tai lắng nghe vị trí Bù Nhìn, vẻ mặt có chút ngưng trọng.

Tồn tại có thể làm bị thương Khủng Cụ cấp chỉ có Khủng Cụ cấp, Bù Nhìn kém chút trực tiếp phế đi cặp mắt của hắn, rõ ràng nó cũng Khủng Cụ cấp.

Bù Nhìn lại không có ý định hồi đáp, thân thể của nó như hắc vụ tản ra, vô thanh vô tức ngưng tụ thành hình trước mặt Âm Phù Vương, ngón tay mang theo Ma khí đâm về phía hai mắt nhắm lại của Âm Phù Vương.

Thời điểm Chu Văn coi Âm Phù Vương chuẩn bị phế, đột nhiên thấy Âm Phù Vương trên người ánh ngọc đại phóng, bàn tay như ngọc trảo, trực tiếp quán xuyên lồng ngực trước mặt Bù Nhìn, hắn lại phát hiện được vị trí Bù Nhìn.

Nhưng Bù Nhìn căn bản không biết đau, nhất chỉ kia y nguyên đâm tới, muốn đâm xuyên cổ Âm Phù Vương.

Âm Phù Vương nâng cánh tay còn lại lên, bắt lấy bàn tay Bù Nhìn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play