- Có nên đi thử một chút, xem mật mã kia có thể mở khối kim khí lớn trên người Phối sủng tóc bạc kia không?

Trong lòng Chu Văn không kìm nén được.

Nếu lúc trước, Chu Văn không có cơ hội tiếp cận khối kim khí, nhưng hiện tại lại khác, hắn có Ẩn Hình Y, hẳn có thể đủ né tránh tất cả các loại giám sát trong tiệm, có thể Thần không biết Quỷ không hay vụng trộm đến chỗ khối kim khí kia.

Chu Văn vốn có thể quang minh chính đại đi, thậm chí có thể mua luôn trứng Phối sủng tóc bạc, nhưng hắn lại cảm thấy Tần Tây Nguyên kia có chút vấn đề, hắn không nguyện ý để Tần Tây Nguyên biết hắn có hứng thú đối với khối kim khí kia.

Âu Dương Lam cuối cùng không thể mang Nha Nhi đi, có chút tức giận căm phẫn trở về.

Chu Văn suy tính một hồi lâu, vẫn quyết định đi tới cửa hàng Tần Tây Nguyên nhìn một chút, hiện tại công cuộc điều tra đã đến bế tắc, đoán chừng khó tiến triển tiếp, có lẽ khối kim khí khóa Phối sủng tóc bạc lại, có thể giúp Chu Văn có hướng điều tra mới cũng khó nói.

Thu thập thu thập đồ đạc, cho Phối sủng ăn một lần, Ma Anh ăn mấy khỏa Trường Sinh quả về sau, lại bắt đầu tiến hóa lần nữa.

- Làn này hẳn có thể tấn thăng Sử thi?

Trong lòng Chu Văn vui vẻ, khoảng cách Ma Anh tấn thăng Thần thoại đã tới gần một bước.

Chẳng qua nhìn số lượng Trường Sinh quả còn lại, cảm giác số lượng Trường Sinh quả còn lại, chỉ sợ không đủ chống đỡ đến lúc Ma Anh tiến hóa lần nữa.

- Cũng may còn có Sát Ma làm tồn lương, nếu hiện tại không đủ, về sau có thể gom góp số lượng.

Chu Văn thu Ma Anh tiến hóa về.

Trước khi Ma Anh hoàn toàn tiến hóa về sau, không thể vận dụng chiến lực của nàng.

Ba Tiêu Tiên vẫn đang tiến hóa, thời gian nàng tiến hóa đã lâu, tính toán thời gian, hiện tại cũng sắp tiến hóa xong.

Thu thập đồ vật xong, lúc này Chu Văn mới xuất phát đi tới cửa hàng Tần Tây Nguyên.

Chu Văn không trực tiếp tiến vào cửa hàng, mà đến một quán cà phê phụ cận của hàng Tần Tây Nguyên, gọi một ly cà phê, ngồi tại vị trí gần cửa sổ, dự định một bên uống cà phê một bên dùng Đế Thính quét hình cửa hàng Tần Tây Nguyên.

Quán cà phê này, xem như là một chỗ tương đối gần vị trí cửa hàng Tần Tây Nguyên, Chu Văn ngồi chỗ này, phạm vi Đế Thính có thể bao trùm toàn bộ cửa hàng Tần Tây Nguyên, trước tiên làm rõ ràng tìm huống bên trong rồi hẵn nói.

- Tiên sinh, cà phê của ngài.

Nhân viên phục vụ đem cà phê đã bưng lên, lễ phép đặt trước mặt Chu Văn.

- Cảm ơn.

Lực chú ý của Chu Văn đều đặt lên bên cửa hàng Tần Tây Nguyên, không chú ý tình huống bên này, nghe được thanh âm có chút quen thuộc, ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi ngẩn người, phụ vụ mang cà phê tới lại là Cổ Điển.

Chu Văn theo bản năng nhìn chung quanh, quả nhiên giống hắn nghĩ, bên trong quán cà phê này vắng ngắt, căn bản không có khách hàng nào.

- Ông chủ tiệm cà phê này không biết có thù với tiền không? Lại cho cs làm nhân viên phụ vụ?

Chu Văn cảm thấy ông chủ tiệm này, nhất định không có đầu óc.

- Cổ Điển, tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút, nhìn Cổ Điển hỏi.

- Làm công kiếm tiền.

Cổ Điển trả lời.

- Làm công ở đây, so với việc ngươi đi giết Dị thứ nguyên sinh vật, thu trứng Phối sủng mang bán còn kiếm nhiều tiền hơn sao?

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút.

Cổ Điển trong Tịch Dương học viện cũng xem như nhân vật đỉnh tiêm, hắn săn giết Dị thứ nguyên sinh vật thu trứng Phối sủng đi bán, thu nhập tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh, huống chi công việc chẳng qua là nhân viên phục vụ quán cà phê, tiền lương cũng không nhiều.

- Nhiều hơn.

Trong quán cà phê không hề có khách nhân nào khác, Cổ Điển cũng không cần phải đi phục vụ.

- Không thể nào? Ngươi nói quán cà phê này trả lương cao như vậy cho ngươi?

Chu Văn thực sự có chút không dám tin, làm nhân viên phục vụ sẽ có thu nhập cao như vậy.

Huống hồ quán cà phê này căn bản không khách hàng, không lợi nhuận gì, càng không thể trả tiền lương cho nhân viên cao mới đúng.

- Một tháng, mười lăm vạn.

Cổ Điển trả lời.

- Phốc!

Chu Văn vừa uống vào một ngụm cà phê, lại phun hết ra ngoài, trợn to mắt nhìn Cổ Điển:

- Chủ quán nơi này một tháng trả cho ngươi mười lăm vạn?

Chu Văn cảm thấy người lão chủ quán cà phê này nhất định điên rồi, bằng không thì có mưu đồ khác, bởi làm sao có thể trả tiền lương cao như vậy cho Cổ Điển.

Cổ Điển gật đầu, sau đó thấy co khách nhân tiến vào cửa, nói:

- Ta phải đi làm việc.

Chu Văn nhìn Cổ Điển nghênh đón, rất lễ phép nói một tiếng:

- Hoan nghênh.

Đôi tiểu tình lữ thấy bộ dáng Cổ Điển về sau, như bị hù dọa, lập tức lui lại hai bước, ngay cả vào cửa cũng không dám, quay người chạy đi.

- Ta đã nói rồi, có Cổ Điển tại đây, làm gì có lợi nhuận.

Trong lúc nhất thời Chu Văn không nghĩ được lý do tại sao ông chủ tiệm này lại thuê Cổ Điển.

Uống một ngụm cà phê, cảm giác mùi vị rất ngon, đây là loại cà phê rang xay thủ công.

Hiện tại không nghĩ ra nguyên nhân, Chu Văn đành phải từ bỏ, bắt đầu quét cửa hàng Tần Tây Nguyên.

Năng lực Đế Thính quét toàn bộ cửa hàng Tần Tây Nguyên, tất cả cửa hàng Tần Tây Nguyên phảng phất biến thành trong suốt, mỗi một góc của tòa đại lâu, Chu Văn đều có thể nghe rõ ràng.

Khiến Chu Văn có chút ngoài ý muốn chính là, chỗ có Phối sủng tóc bạc tại tầng bốn dưới lòng đất, lại có một loại lực lượng thần bí nào đó bao phủ, tựa như một lớp sương mù bao phủ.

Chu Văn đem lực lượng Đế Thính đẩy đến cực hạn, sương mù giăng đầy bao phủ xung quanh tầng thứ tư dưới mặt đất, chậm rãi trở nên rõ ràng hơn.

Chu Văn có thể thấy rõ đủ loại trứng Phối sủng cất giữ bên trong, Chu Văn đem lực chú ý đặt trên gian phòng chứa trứng Phối sủng tóc bạc kia, quả nhiên thấy được trứng Phối sủng tóc bạc dựa vào bên cạnh khối kim khí, cúi đầu tựa hồ đang ngủ.

Thời điểm lực chú ý của Chu Văn rơi trên người hắn, Phối sủng tóc bạc lại ngẩng đầu lên, rõ ràng hướng về vị trí Chu Văn nhìn thoáng qua, như đối mặt với Chu Văn, khiến trong lòng Chu Văn giật mình.

- Hắn có thể thấy ta? Hay là trùng hợp?

Chu Văn khẽ nhíu mày.

Đột nhiên Phối sủng tóc bạc che mất nửa khuôn mặt, lại nhìn về hắn nhếch miệng cười, sau đó bờ môi khẽ động, tựa hồ đang nói cái gì.

Nhưng trong miệng của hắn cũng không phát ra âm thanh, có điều nhìn khẩu hình của hắn, tựa hồ đang nói:

- Ta ở chỗ này chờ ngươi.

- Quả nhiên hắn có thể thấy ta.

Trong lòng Chu Văn có chút run sợ.

Đế Thính tấn thăng Thần thoại về sau, năng lực rất mạnh, chẳng qua là thính lực, hoàn toàn khác với chuyện dùng mắt nhìn người khác chăm chú, dùng ánh mắt đi nhìn là chủ động, thời điểm quan sát người khác, người nào có giác quan nhạy bén có thể phát hiện cũng không lạ.

Nhưng thính lực của Đế Thính lại bị động, chẳng qua thu thập âm thanh phát ra, mà Phối sủng tóc bạc kia lại có thể phát hiện vị trí của hắn, năng lực này quá lợi hại.

- Rốt cuộc Phối sủng tóc bạc kia có lai lịch gì?

Trong lòng Chu Văn sinh nghi, có chút lưỡng lực có nên đi hay không?

Hiện tại Chu Văn có chút bận tâm, vạn nhất điền mật mã về sau, xiềng xích trói buộc Phối sủng tóc bạc bị mở ra, vậy chẳng phải hắn đã làm một chuyện cực kỳ ngu xuẩn thả hồ về rứng.

- Hắn nói ta ở chỗ này chờ ngươi có ý gì? Chẳng lẽ hắn sớm biết ta sẽ đến?

Trong lòng Chu Văn kinh nghi bất định.

Theo lão hiệu trưởng gửi mật mã cho hắn, để Chu Văn cảm giác việc này hết sức kỳ quặc, theo sự kiện phát triển, Chu Văn phát hiện chuyện này còn lâu mới đơn giản như hắn nghĩ.

Ít nhất Phối sủng tóc bạc trước mặt này, tuyệt đối là nhân vật hết sức khủng bố, nếu nói Phối sủng tóc bạc này do Lão hiệu trưởng gửi trong cửa hàng Tần Tây Nguyên, như vậy Lão hiệu trưởng làm sao có thể bắt được loại Phối sủng này? Lão hiệu trưởng hẳn không có thực lực như vậy mới đúng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play