Thời điểm Hạ Lưu Xuyên cuốn Hạ lão gia tử, rốt cuộc Chu Văn đã bước lên nóc điện Thái Hòa, đem khúc gỗ kia đặt trên chỗ cao nhất, Chu Văn lập tức biết nơi này không sai.

Khúc gỗ kia sau khi đặt trên nóc điện Thái Hòa, như bị nam châm hút lấy, Chu Văn không cần đỡ nó, nó cũng không rơi xuống.

- Thành!

Trong lòng Chu Văn đại hỉ, lui ra phía sau hai bước, trên trán lại không xuất hiện chữ Nô nữa.

Chu Văn không có thời gian nhìn khúc gỗ kia còn biến hóa gì nữa, bởi Hạ Lưu Xuyên bên kia sắp bị Hạ lão gia tử giết chết.

Hạ lão gia tử bắt lấy đỉnh đầu Hạ Lưu Xuyên, Nguyên khí và tinh khí thần Hạ Lưu Xuyên nhanh chóng bị hút vào cơ thể Hạ lão gia tử.

Nguyên bản Hạ Lưu Xuyên có sống hay chết không hề liên quan đến Chu Văn, nhưng nếu Hạ lão gia tử hấp thu lực lượng Hạ Lưu Xuyên tấn thăng Thần thoại, vậy hắn càng khó đối phó.

Hơn nữa không có Hạ Lưu Xuyên bám trụ Hạ lão gia tử, hắn cũng khó thoát khỏi Hạ lão gia tử, đem khúc gỗ kia đặt trên đỉnh điện Thái Hòa.

Không còn khúc gỗ kia hạn chế, Chu Văn cảm giác toàn thân nhẹ nhàng hơn nhiều, Hắc Ám y sư phụ thể trên người, rút Trúc đao, dùng Thiên Ngoại Phi Tiên đến trước mặt Hạ lão gia tử, một đao chém về phía cánh tay bắt lấy Hạ Lưu Xuyên.

Một tay khác của Hạ lão gia tử lại chặn Trúc đao, có áo giáp Thủ Hộ giả bảo hộ, Trúc đao lại không gây thương tích gì cho tay hắn, có điều vẫn trong dự kiến của Chu Văn, tay khác của hắn cầm Lan đao, từ một góc độ quỷ dị, chém về phía cổ Hạ lão gia tử.

Hạ lão gia tử đành bỏ Hạ Lưu Xuyên xuống, dùng một tay khác chộp tới Lan đao.

Thân pháp Chu Văn biến ảo, lăng không bay múa, căn bản không cho Hạ lão gia tử đụng vào đao của hắn, hai đao một trường một đoản, từ các góc độ quỷ dị chém về phía Hạ lão gia tử.

Hắn không dám sử dụng Nguyên Khí kỹ, chỉ dựa vào công kích vật lý thuần túy, tuy Thiên Địa Quy Nguyên đại trận bị phá, nhưng bản thân Hạ lão gia tử lại có năng lực hấp thu các loại Nguyên khí, ngay cả Nguyên Khí kỹ cường đại như Hoàng Kim kiếm quang, đều bị hắn trực tiếp hấp thu, nên Nguyên Khí kỹ khác cũng vô dụng.

Còn may Chu Văn am hiểu nhất là thân pháp, không cần phóng Nguyên khí, nếu không đều bị Hạ lão gia tử hút hết.

Bên ngoài Tử Cấm Thành, Trương Xuân Thu và Độc Cô Ca đều xem ngây người, lúc trước có Thiên Địa Quy Nguyên đại trận bao trùm, bọn họ căn bản không nhìn thấy tình huống bên trong thế nào?

Sau khi đại trận bị Chu Văn phá, bọn họ rốt cuộc có thể nhìn tình huống bên trong.

Nhưng Hạ Lưu Xuyên lại bị Hạ lão gia tử ngược đánh, Chu Văn lại ra tay giải vây cho hắn, hơn nữa môn đồ Hạ gia đều ngã lăn trên mặt đất, khiến lòng bọn hắn xuất hiện một nỗi sợ không tên.

Chu Văn vận dụng Thiên Ngoại Phi Tiên đến cực hạn, hơn nữa Hắc Ám y sư phụ thể gia tăng thuộc tính cơ sở của hắn trên diện rộng, tốc độ so với Lục dực nhanh hơn không ít.

Nhưng song đao của hắn, lại trước sau không thể đụng tới Hạ lão gia tử.

- Đoạt Thiên Lộ!

Chu Văn nhận ra thân pháp Hạ lão gia tử sử dụng chính là Đoạt Thiên Lộ.

Hạ lão gia tử dùng thân pháp Đoạt Thiên Lộ, Chu Văn cũng không thấy kỳ quái, hơn nữa Đoạt Thiên Lộ của Hạ lão gia tử, so với Hạ Huyền Nguyệt còn cường đại hơn, hiển nhiên hắn đã sớm luyện đến Thần kỹ.

Nhưng thân pháp của hắn có điểm khác Hạ Huyền Nguyệt, so với thân pháp Hạ Huyền Nguyệt mạnh hơn mấy lần, ngay cả thân pháp Chu Văn so với hắn, vẫn cảm thấy kém cỏi.

Càng thêm khủng bố chính là, không chỉ thân pháp, các loại kỹ xảo hắn sử dụng đều có thành tựu khủng bố, chiêu thức bình thường nhất của hắn đều tựa như Thần kỹ.

Trong khoảng thời gian ngắn Chu Văn đã bị hoàn toàn áp chế, vô luận phương diện kỹ xảo hay lực lượng, hắn đều không thể chống lại Hạ lão gia tử.

Nếu không phải hắn sớm biết ảo diệu trong thân pháp Đoạt Thiên Lộ, chỉ sợ đã bị Hạ lão gia tử gây thương tích.

Dựa vào hiểu biết đối với sự ảo diệu trong Đoạt Thiên Lộ, kết hợp thần diệu trong Thiên Ngoại Phi Tiên, Chu Văn mới miễn cưỡng bảo trì tư thái bất bại.

- Lão biến thái này chính là quái vật, làm sao hắn có thể đem toàn bộ kỹ xảo luyện đến Thần cấp, hắn còn là người nữa không?

Chu Văn quá rõ, muốn đem một loại kỹ xảo luyện đến Thần thoại cấp độ khó thể nào.

hắn luyện lâu như vậy, rốt cuộc mới đem Thiên Ngoại Phi Tiên luyện đến Thần cấp, còn Hạ Lưu Xuyên lớn hơn hắn mười tuổi, cũng chỉ đem Kiếm Độn chi thuật đạt Thần cấp.

Mà Hạ lão gia tử trước mặt, lại cho Chu Văn cảm giác không gì không sánh được, dường như bất luyện kỹ xào nào đến tay hắn đều hóa thành Thần kỹ không gì sánh kịp.

Dù hắn không sử dụng Nguyên Khí kỹ, vẫn đem Chu Văn áp chế không thở nổi.

Cũng may Chu Văn là một kẻ giữa nghịch cảnh không dễ từ bỏ, hắn đang không ngừng tìm kiếm cơ hội có thể chiến thắng Hạ lão gia tử.

Nhưng hiện tại Hạ lão gia tử có áo giáp Thủ Hộ giả, quả thực như hổ thêm cánh, hiện tại Thần thoại Phối sủng đối với hắn, đoán chừng không còn uy hiếp gì.

Nguyên bản Bạo Quân Bỉ Mông là một lựa chọn tương đối tốt, đáng tiếc thời gian sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối của nó đã hết, tạm thời vô pháp sử dụng.

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, trong những Phối sủng của mình, Phối sủng có thể gây uy hiếp đối với Hạ lão gia tử, chỉ sợ có mỗi Chúc Long, Ma Anh và Đế Thính.

Nhưng đây chỉ là có thể, không phải nhất định hữu dụng, cho nên Chu Văn nhất định phải tìm một thời cơ thỏa đáng, sử dụng Động Chúc thị giới, chỉ cầu nhất kích tất sát, không cho Hạ lão gia tử cơ hội trở mình nào.

Da thịt bị xé rách, ngón tay Hạ lão gia tử xẹt qua cánh tay của Chu Văn, tự khắc xé rách da thịt, máu tươi chảy ra, nếu Chu Văn hành động chậm thêm chút nữa, chỉ sợ cánh tay hắn bị cắt đứt.

Chiến đấu cũng một kẻ có thân pháp không hề kém, ra tay tàn nhẫn, chiêu thuật còn xảo diệt hơn ngươi, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đều đem lại áp lực cực lớn, chỉ cần một giây lơ là, rất có thể bị một kích trí mạng.

Hiện thực không giống trò chơi, cho nên Chu Văn không dám qua loa, tình nguyện để mình bị thương, cũng tuyệt đối không mạo hiểm liều mạng nếm thử.

- Quả nhiên ngươi không giống người thường, thân pháp vả sự nhẫn nại của ngươi, nếu trên lão nhân bảy tám chục tuổi, ta cũng không thấy kỳ quái, nhưng ngươi mới mười bảy mười tám tuổi, lại đạt đến trình độ này, nếu ngươi không chết, ngày sau thành tựu của ngươi không thua kém gì An Thiên Tá.

Hạ lão gia tử một bên công kích một bên còn thừa lực thong dong nói chuyện.

Kỳ thật không nên gọi hắn là Hạ lão gia tử, bởi hiện tại bộ dáng bên ngoài của hắn không khác gì tráng niên ba mươi tuổi, trên thân hoàn toàn không còn dấu vết tuổi già.

Dáng người hùng tráng, khí thế bá đạo, chiến lực vô địch, khiến người ta không chê vào đâu được.

Sau lưng Chu Văn lại xuất hiện thêm một vết thương, máu tươi tuôn trào.

- Ta tới giúp ngươi.

Hạ Lưu Xuyên giãy dụa đứng lến, nhưng vết thương trên người hắn quá nặng, thân thể lung lay dữ dội, chỉ có tay cầm kiếm vẫn còn ổn trọng.

Hạ Lưu Xuyên cầm kiếm chém về phía Hạ lão gia tử, nhưng kiếm còn chưa tới, Hạ lão gia tử đã tung chưởng, trực tiếp đánh bay cả người và kiếm ra ngoài.

- Chính là hiện tại.

Chu Văn ngay lập tức bộc phát ra lực lượng của mình, song đao hóa thành từng đạo lưu quang, đan xen hướng về phía Hạ lão gia tử.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play