- Nện di động? Đoán chừng tác dụng không lớn, nó có thể lặng yên im ắng theo TV chạy vào trong điện thoại di động của ta, hẳn bản thân nó có năng lực di chuyển đến địa phương khác, như vậy càng khó tìm được tung tích của nó. Hiện tại nó vẫn nằm yên lành trong điện thoại di động, ít nhất ta vẫn biết nó đang ở nơi nào?

Chu Văn âm thầm suy tư.

- Đây rốt cuộc là loại Dị thứ nguyên sinh vật gì? Dị thứ nguyên sinh vật thuần túy Điện hệ sao?

Chu Văn dùng Đế Thính giám sát, chỉ có thể cảm giác được gợn sóng trong dòng điện, còn không phát hiện ra điều gì khác.

Chu Văn cẩn thận suy nghĩ một chút, Dị thứ nguyên sinh vật Điện hệ hắn biết, đều là những tồn tại có lực phá hoại mạnh mẽ.

Nhưng Dị thứ nguyên sinh vật giống vậy có thế tiến vào bên trong thiết bị điện tử, điều khiển thiết bị, có thể lợi dụng phần mềm gửi tin nhắn trêu đùa, đây là lần đầu tiên Chu Văn gặp phải, nói thật trước kia đừng nói gặp, thậm chí còn chưa nghe qua.

Nếu một Dị thứ nguyên sinh vật Điện hệ bình thường, cho dù cấp độ Thần thoại, Chu Văn tự tin có thể đánh nổ nó.

Nhưng loại gia hỏa lén lút như nó, ngược lại rất khó đối phó.

Chu Văn trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra biện pháp tốt, muốn dùng điện thoại di động hỏi Đế Đại nhân một chút, xem nàng có biết lai lịch sinh vật quỷ dị này không, lại sợ tin tức trực tiếp bị nó xuyên tạc, đến lúc đó không biết lúc đó hắn có bị Đế Đại nhân hiểu nhầm, biến thành sinh vật gì không?

Chờ mặt trời hừng đông về sau, Chu Văn khiêng khúc gỗ đến một cửa hàng di động, người trong tòa thành thị này đã ít, Chu Văn xoay chuyển nửa ngày, cơ hồ đem thành thị đảo một lượt, rốt cuộc tìm được một cửa hàng điện thoại, lại mua mấy chiếc điện thoại di động mới, và thẻ sim điện thoại mới.

Trở lại lữ điếm, Chu Văn đem mấy bộ điện thoại mới đều bày trước mặt mình, sau đó dùng Đế Thính giám sát dòng điện bên trong mấy chiếc điện thoại này.

Chỉ có chiếc điện thoại di động ban đầu của hắn, mới có gợn sóng dị dạng, Chu Văn để nó trên bàn, sau đó cầm chiếc điện thoại mới, ra bên ngoài bấm dãy số Đế Đại nhân.

Còn may Đế Đại nhân không bởi số lạ mà không nghe, Chu Văn âm thầm thở dài một hơi, đem toàn bộ sự tình phát sinh, nói kỹ càng.

- Lại có loại Dị thứ nguyên sinh vật như thế này sao, trước kia ta cũng chưa từng gặp.

Đế Đại nhân lại không biết lai lịch Dị thứ nguyên sinh vật này.

Dừng một chút, Đế đại nhân lại tiếp tục nói:

- Có điều theo miêu tả của ngươi, nó hẳn là loại sinh vật mang thuộc tính Điện, khả năng mang năng lực Từ trường, chỉ đơn thuần phá hủy điện thoại thôi, sợ không cách nào tiêu diệt nó, bởi nó có thể tùy tiện di chuyển đến chỗ khác.

- Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng không nghĩ ra biện pháp nào tốt đối phó nó.

Chu Văn nói.

Đế đại nhân bĩu môi một cái nói:

- Ngươi học dốt vật lý đến vậy sao? Chỉ cần vật chất tồn tại di chuyển bên trong dòng điện, mà nó lại bị nhận ảnh hưởng của điện trường, coi như nó thuần túy là năng lượng điện biến thành, cũng không thể vượt qua được quy tắc này, ta sao ngươi không để Bạo Quân Bỉ Mông sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối tạo hắc động thử một lần.

Chu Văn lập tức khẽ giật mình, hắn một mực phương pháp khắc chế Thần thoại sinh vật Điện hệ trong truyền thuyết, không ngờ Dị thứ nguyên sinh vật như Đế Đại nhân, lại nói cho hắn tri thức khoa học nhân loại.

- Tại sao ngươi biết Bạo Quân Bỉ Mông là của ta?

Chu Văn đột nhiên kịp phản ứng, hắn vẫn chưa nói với Đế Đại nhân, Bạo Quân Bỉ Mông thuộc về hắn.

- Bản Đế Quân cái gì chả biết?

Đế đại nhân khinh thường nói.

Chu Văn lại lấy điện thoại di động kia ra tra xét một lần, lại đem đồ vật liên quan đến điện kiếm tra một lần, hoàn toàn không phát hiện ra điện trường dị thường.

- Tại sao lại không có?

Chu Văn trầm ngâm một lát, nghĩ đến một khả năng.

Rất có thể Dị thứ nguyên sinh vật Điện hệ kia, nghe trộm được đoạn đối thoại giữa hắn và Đế Đại nhân, cho nên đã chạy trốn.

Chưa từ bỏ ý định tìm đến nửa đêm, cũng không phát hiện được vấn đề, đến ban ngày, Chu Văn đành phải lên đường.

Sau lần này, điện thoại không hề xuất hiện tình huống dị thường, hết thảy đều khôi phục như thường.

- Đầu Dị thứ nguyên sinh vật Điện hệ kia thật sự trốn đi rồi sao?

Chu Văn không tin, Dị thứ nguyên sinh vật quỷ dị xảo trá như vây, không thể bị mấy câu dọa bỏ trốn.

Sau khi Chu Văn đi không bao lâu, có ba nam nhân tiến vào thành thị nhỏ Chu Văn ngủ lại, khuôn mặt ba người này có chút tiều tụy, vành mắt đều đen, thoạt nhìn như nhịn ngủ mấy ngày.

Ba người này tự nhiên là Hạ Lưu Xuyên, Trương Xuân Thu cùng Độc Cô Ca.

- Các ngươi có cảm thấy chuyện này có điểm gì là lạ, lần thứ nhất chúng ta gặp đầu Lôi thú kinh khủng kia, kém chút bị giật chết. Lần thứ hai chúng ta lại gặp một đầu Ác Mộng Yểm, kém chút trầm luân trong mộng cảnh, vĩnh viễn không thoát ra được. Tại sao mấy Thần thoại sinh vật lợi hại như vậy, lại vừa vặn đụng phải chúng ta?

Hạ Lưu Xuyên nói.

Độc Cô Ca hết sức khẳng định nói:

- Tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.

Trương Xuân Thu trầm ngâm nói:

- Ta cảm thấy việc này có liên quan đến Chu Văn, những địa phương hắn tới đều không có chuyện gì, nhưng chỗ hắn đi qua, đều xảy chuyện.

- Ý của ngươi là nói Chu Văn trong bóng tối giở trò quỷ, muốn ám hại chúng ta?

Hạ Lưu Xuyên cau mày nói.

- Cái này không phải, hắn hẳn không biết chúng ta theo đuôi hắn, dù sao trước đó chúng ta đụng hắn, bản thân chỉ là chuyện trùng hợp.

Trương Xuân Thu nói.

- Vậy ngươi có ý gì?

Hạ Lưu Xuyên không hiểu nhìn Trương Xuân Thu.

Trương Xuân Thu trầm ngâm nói:

- Các ngươi có phát hiện hay không, Chu Văn một mực khiêng khúc gỗ kia, tựa hồ có chút vấn đề.

- Đương nhiên có vấn đề, đến bây giờ ta chưa từng gặp qua khúc gỗ kỳ dị như thế, nó thoạt nhìn có điểm giống Trầm mộc, nhưng so với Trầm mộc còn muốn nặng hơn.

Hạ Lưu Xuyên nói.

- Không, không phải ta cái này.

Trương Xuân Thu lại tổ chức lại suy nghĩ một thoáng, sau đó mới nói tiếp:

- Các ngươi có cảm thấy khúc gỗ kia có chút tà khí?

- Tà khí?

Hạ Lưu Xuyên cùng Độc Cô Ca nhìn nhau, đều hơi nghi hoặc một chút.

Trương Xuân Thu thấy bọn họ không nói lời nào, đoán chừng bọn hắn không hề chú ý đến điểm này, tiếp tục nói:

- Ta thấy khúc gỗ kia có điểm lạ, giống như có chút Tà, cảm giác thấy nó không đơn giản là một khúc gỗ.

- Không giống khúc gỗ?

Hạ Lưu Xuyên không hiểu hỏi.

- Nói như thế nào đây, hiện tại bình thường người chết đều hỏa táng hoặc dùng nhiệt độ siêu thấp phân giải, nhưng thời cổ đại khi đó lưu hành thổ táng, chính là dùng mộc quan, đem thi thể người chết vào, sau đó chôn xuống đất. Ta thấy khúc gỗ kia mặc dù ngoại hình không giống quan tài, nhưng phía trên lại có chút Tà khí, lại khiến ta liên tưởng đến quan tài.

Trương Xuân Thu đem suy đoán của mình nói.

- Quan tài? Ngươi muốn nói, bên trong khúc gỗ kia, có khả năng chứa thi thể người chết? Chu Văn đang cõng một quan tài đi trên đường làm gì?

Hạ Lưu Xuyên mở to hai mắt nhìn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play