Cách Liệt đi tới trước bàn, lấy điện thoại di động ra, sau đó mở ra album ảnh, tìm được một tấm ảnh chụp trong đó, nhìn ảnh chụp một thoáng, sau đó lại nhìn Chu Văn, xác định về sau, mới thu hồi điện thoại nói với Chu Văn:

-Ngươi chính là học sinh mạnh nhất Tịch Dương học viện Chu Văn? Cách Liệt ta muốn khiêu chiến ngươi, đến sân luyện tập đi.

Lý Huyền hứng thú nhìn Cách Liệt, có điều không nói gì.

Chu Văn để điện thoại di động xuống, đánh giá Cách Liệt nói:

-Ngươi nhận lầm người.

-Nhận lầm người?

Cách Liệt nghe xong ngẩn người, vội vàng lấy điện thoại di động ra, lại nhìn ảnh chụp, so sánh Chu Văn một thoáng, sau đó nói với Chu Văn:

-Ngươi đừng hòng gạt ta, người trên tấm ánh rõ ràng là ngươi.

Nói xong, Cách Liệt còn đưa di động xoay qua chỗ khác, để Chu Văn nhìn ảnh chụp.

Chu Văn nhìn thoáng qua ảnh chụp, người trong ảnh thật đúng là hắn, có điều thoạt nhìn không giống hắn gần đây, quần áo trên người, hẳn là khoảng thời gian đi Thánh địa.

-Ngươi nhận lầm người rồi, ngươi nhìn kỹ một chút, người trong hình, tóc dài hơn ta, mà con ngươi hắn đen tuyền, mà con ngươi ta màu nâu đen, ngươi lại nhìn kỹ một chút, ngũ quan chúng ta còn có điểm không giống này.

Chu Văn nói với Cách Liệt.

Cách Liệt nghe lời Chu Văn nói, lại nhìn kỹ một chút, cảm giác có điểm không giống thật.

Trên thực tế, ảnh chụp của mỗi người, thỉnh thoảng dưới góc ảnh khác biệt sẽ xuất hiện điểm không giống, đây là tình huống bình thường.

-Tỷ, xem ra chúng ta nhận lầm người.

Cách Liệt nói với thiếu nữ kia.

Thiếu nữ lườm hắn một cái, nói với Chu Văn:

-Thiên tài có thể đánh bại Lan Thi, ta còn tưởng Chu Văn là một nhân vật không tầm thường, nguyên lại chẳng qua là một tên nhát gan không dám nhận tên.

-Các ngươi biết Lan Thi?

Chu Văn nhìn thiếu nữ hỏi.

-Ta gọi là Toa Đế, đây là Cách Liệt đệ đệ ta, Lan Thi là đường huynh của chúng ta.

Thiếu nữ nói.

-Nguyên lai là đệ đệ muội muội của Lan Thi, hoan nghênh các ngươi tới Tịch Dương học viện học tập, nếu có việc gì khúc mắc, có thể tới tìm ta, trong phạm vi năng lực của ta, ta sẽ tận lực giúp đỡ các ngươi.

Mặc dù trước đó Lan Thi là đối thủ của Chu Văn, có điều đối với người như Lan Thi, Chu Văn vẫn hết sức khâm phục.

Huống chi Lan Thi còn từng trợ giúp bọn hắn rời khỏi Thánh thành, chiếu cố đệ đệ và đường muội của hắn là điều nên làm.

-Ngươi thật sự là Chu Văn? Tại sao vừa rồi ngươi nói dối ta?

Cách Liệt có chút tức giận, nhìn chằm chằm Chu Văn nói.

Lý Huyền cười tiếp lời nói:

-Hắn quả thật là Chu Văn, nhưng tên của hắn không phải gọi là học sinh mạnh nhất Tịch Dương học viện Chu Văn, cho nên hắn không nói sai.

-Hừ, nói lời vô ích, ta muốn đánh bại ngươi, giúp Lan Thi rửa sạch nhục nhã.

Cách Liệt nhìn chằm chằm Chu Văn nói.

-Đến Lan Thi còn thua, ngươi thấy ngươi còn mạnh hơn Lan Thi sao?

Lý Huyền nói.

-Đương nhiên Lan Thi mạnh nhất, Chu Văn chẳng qua may mắn đánh bại Lan Thi, tái chiến lần nữa, Lan Thi nhất định thắng, đương nhiên ta cũng nhất định thắng.

Cách Liệt tự tin nói.

-Thì ra vậy, nhìn nhìn ngươi tự tin như vậy, ta đều có chút tin tưởng ngươi có thể đánh bại Chu Văn. Có điều Tịch Dương học viện nghiêm cấm tự mình quyết đấu, coi như ngươi không quan tâm bị khai trừ, Chu Văn cũng chưa chắc quyết đấu với ngươi.

Lý Huyền cười híp mắt nói.

Cách Liệt lập tức nhíu mày:

-Tại sao Tịch Dương học viện có quy củ như vậy? Chúng ta mất công tới đây, không phải phí thời gian sao?

-Cũng không phải, nhìn ngươi có tự tin như vậy, bản sự khẳng định không kém, ta cũng tin tưởng ngươi nhất định có thể thắng Chu Văn. Thực không dám giấu giếm, ta sớm nhìn Chu Văn không vừa mắt, đáng tiếc ta không phải là đối thủ của hắn, dứt khoát ta liền giúp các ngươi một tay đi. Thấy cái này không, ngươi và tỷ tỷ ngươi ký vào mẫu đơn gia nhập câu lạc bộ này, là có thể gia nhập Huyền Văn hội chúng ta. Huyền Văn hội là câu lạc bộ chính quy được Tịch Dương học viện phê chuẩn, thành viên trong nhóm, có thể tự do so tài, đến lúc đó các ngươi có thể lợi dụng nó đánh bại Chu Văn, mà các ngươi và Chu Văn đều không phải nhận phạt, hơn nữa hắn không có cách nào cự tuyệt.

Nói xong, Lý Huyền đem hai mẫu đơn gia nhập, kín đáo đưa cho Cách Liệt, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói:

-Niên đệ, ta chỉ giúp ngươi tới đây, muốn rửa sạch nhục nhã cho Lan Thi, do ngươi quyết định.

-Ngươi xác định làm vậy, ta có thể đường hoàng khiêu chiến Chu Văn?

Cách Liệt có vẻ không tin nhìn Lý Huyền hỏi.

-Đương nhiên, sau khi nhập hội có thể luận bàn cùng Chu Văn, nếu không được, ta đứng bất động cho ngươi đánh, cho ngươi đánh đến khi nào ngươi hài lòng mới thôi.

Lý Huyền vỗ bộ ngực nói.

-Tốt, ta nhập hội.

Cách Liệt ngồi xuống, hì hục viết mẫu đơn.

-Toa Đế học muội, ngươi cũng muốn khiêu chiến Chu Văn sao? Cũng nhau điến đi.

Lý Huyền đưa một tờ nhập hội khác đưa cho thiếu nữ.

Toa Đế nhìn Lý Huyền liếc mắt, dường như hiểu thấu ý định của Lý Huyền, chẳng qua Lý Huyền lại không thèm để ý, vẫn cười híp mắt nhìn nàng.

Toa Đế không nói gì thêm, cầm giấy bút trên bàn, cũng điền mẫu đơn nhập hội, đồng thời ký tên.

-Chúc mừng hai vị đã trở thành hội viên mới của Huyền Văn hội chúng ta.

Lấy được hai mẫu đơn gia nhập của hai người, Lý Huyền đưa tay trước mặt Toa Đế.

Toa Đế không để ý hắn, nhìn Chu Văn nói:

-Hiện tại chúng ta có thể khiêu chiến ngươi chưa?

-Đương nhiên có thể, có điều không thể khiêu chiến tại đây? Các ngươi đi ký túc xá trước, sau đó ta an bài sân bãi cho các ngươi, yên tâm đi, có ta ở đây, cam đoan các ngươi có đầy đủ thời gian luận bàn với Chu Văn.

Lý Huyền nhiệt tình đưa đám Toa Đế đi báo danh.

Mấy người câu lạc bộ khác, thấy Toa Đế lại bị kéo vào Huyền Văn hội, đều âm thầm đấm ngực dậm chân, đau lòng, một vị đại mỹ nhân như vậy, lại tiến vào nhóm cầm thú kia.

Lý Huyền vừa đi, Chu Văn và Cổ Điển đều không rảnh lưu lại nơi này, bọn hắn căn bản không chiêu mộ thêm hội viên nữa.

Có Lý Huyền ứng trả cho bọn họ, Chu Văn cũng không quan tâm chuyện này nữa, trở về tiếp tục cày Phó bản.

Sáng sớm hôm sau, Cách Liệt cùng Toa Đế hoàn thành tất cả thủ tục về sau, liên hệ Lý Huyền, muốn hắn an bài thời gian và sân bãi quyết đấu với Chu Văn.

Lý Huyền mở miệng đáp ứng, đồng thời dặn Cách Liệt và Toa Đế đến sân luyện tập chờ hắn.

Cách Liệt cùng Toa Đế đến sân luyện tập, chờ một hồi lâu, thấy Lý Huyền mang theo một nam sinh tới, tướng mạo khá anh tuấn, nhưng đó không phải là Chu Văn.

-Lý Huyền, Chu Văn đâu?

-Đứng nóng vội, để ta giới thiệu trước, vị này là đồng học của ta họ Phong, bình thường hắn hay đi theo Chu Văn học chút đao pháp, ta mất công mời hắn đến đây, để các ngươi nếm thử một chút đao pháp của hắn, nói chung có thể hiểu rõ một chút về đao pháp của Chu Văn, thời điểm các ngươi khiêu chiến Chu Văn, cơ hội thắng lợi sẽ cao hơn.

Lý Huyền nói.

-Không cần, thực lực của chúng ta đủ để đánh bại Chu Văn, căn bản không cần mất thời gian làm vậy.

Cách Liệt cự tuyệt nói.

-Xem một chút cũng chẳng sao, ta đã sớm nhìn Chu Văn không vừa mắt, toàn tâm toàn ý hi vọng các ngươi có thể thắng, các ngươi không thể khiến ta thất vọng.

Lý Huyền nói xong, sau đó vẫy tay gọi Phong Thu Nhạn vào:

-Tiểu Nhạn, ngươi tới luận bàn cùng niên đệ Cách Liệt một lát, đem một chút đồ vật ngươi học từ Chu Văn ra, đừng để niên đệ thất vọng.

Phong Thu Nhạn im lặng tiến vào bên trong sân luyện tập, Cách Liệt cảm thấy Lý Huyền tựa hồ có ý tốt, cũng không tiện cự tuyệt, thấy Toa Đế gật đầu, hắn liền đi vào giữa sân.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play