- Thỉnh. . . Thỉnh đáp ứng ký kết chủ phó khế ước cùng ta…

Lời của Sát Ma khiến Chu Văn giật hết cả mình.

-Cái gì là Chủ phó khế ước?

Chu Văn theo lời của Vương Minh Uyên, chỉ biết hai loại khế ước cùng Thủ Hộ giả.

Một loại là Thủ Hộ khế ước, loại này bình đẳng, hai bên đều có thể tùy thời giải trừ khế ước, đều có được quyền lực từ bỏ đối phương.

Loại thứ hai là Vĩnh Hằng khế ước, mãi đến khi nào một bên chết đi mới có thể giải trừ, loại này vẫn tương đối công bằng, có điều Thủ Hộ giả có tuổi thọ vô hạn, cho nên nói như vậy, đều là phe nhân loại chết trước, sau đó mới có thể giải trừ khế ước.

-Ta nguyện ý làm nô tài ký kết khế ước, sinh tử trong một ý niệm của chủ nhân…

Sát Ma giải thích kỹ càng và rõ ràng tác dụng và phương pháp của Chủ phó khế ước.

Sau khi nghe xong, Chu Văn cảm thấy loại khế ước này quá tốt, tất cả sinh tử của Sát Ma trong một ý niệm của hắn, mà nếu chủ nhân chết, Thủ Hộ giả cũng chết theo, đơn giản đây loại hoàn mỹ.

Có Chủ phó khế ước, Chu Văn hoàn toàn không phải lo lắng những vấn đề lúc trước.

-Ngươi đã toàn tâm toàn ý thỉnh cầu như thế, không đáp ứng ngươi, thật có lỗi. Được, ta liền đáp ứng làm chủ nhân của ngươi đi.

Chu Văn thống khoái đáp ứng.

-Ai muốn ngươi làm chủ nhân của ta, ta muốn mởi vị kia… Đại nhân. . . Làm chủ nhân của ta. . .

Sát Ma lập tức nói.

Biểu lộ Chu Văn cứng đờ, lập tức hiểu rõ ý tứ của Sát Ma, hắn muốn ký kết Chủ phó khế ước với Ma Anh, mà không phải Chu Văn hắn.

-Ngươi muốn ký kết Chủ phó khế ước với Phối sủng của ta?

Chu Văn nhìn kén đen hỏi.

-Đúng vậy.

Sát Ma trả lời khẳng định.

-Chẳng lẽ nói, quả nhiên khi còn sống Ma Anh có lai lịch lớn? Hay bởi Ma Anh có được Mệnh hồn Vô Thượng Chân Ma?

Chu Văn triệu hồi Ma Anh, sau đó chỉ kén đen hỏi Ma Anh:

-Ngươi biết nó là vật gì không?

Ma Anh nhìn thoáng qua kén đen, lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mù tịt.

-Hắn muốn làm Thủ Hộ giả của ngươi, ngươi nguyện ý không?

Chu Văn lại hỏi.

Ma Anh lại một mặt mờ mịt lắc đầu, cũng không biết nàng có hiểu Thủ Hộ giả là cái gì không?

-Ngươi cũng thấy đấy, nàng không nguyện ý thu ngươi.

Chu Văn nhìn về phía kén đen nói.

Bên trong kén đen không có thanh âm, Chu Văn mang theo Ma Anh rời khỏi Trấn Ma đại điện, cũng không nghe được thanh âm của Sát Ma nữa.

-Rốt cuộc Ma Anh có điểm gì khác biệt, lại khiến Sát Ma kính sợ như vậy, thậm chí không tiếc thân ký kết Chủ phó khế ước?

Chu Văn không suy đoán được.

Cũng may hắn có điện thoại thần bí, hắn dự định mang Ma Anh tiến vào trong trò chơi, sau đó lại kiểm tra xem kén đen có phản ứng gì không?

Đến bên ngoài Ngọc Hoàng đỉnh, Chu Văn mở Phó bản Trấn Ma sơn, mang theo Ma Anh tiến vào Trấn Ma đại điện, tiến đến trước kén đen.

Kén đen trong trò chơi, cũng không có trí năng giống Sát Ma trong hiện thực, căn bản không nói chuyện, Chu Văn thử để Ma Anh tiếp cận kén đen.

Ma Anh ôm Cổ Kiếm, chậm rãi đi tới bên cạnh kén đen, duỗi tay nhỏ, ấn phía trên kén đen.

Ma khí bên trong kén đen lập tức bùng nổ, chấn bay Ma Anh ra ngoài, cũng may Ma Anh có kháng tính cực cao đối với Ma khí nên không thụ thương.

-Kỳ quái, lực lượng của Ma Anh căn bản không đủ chống lại Sát Ma, ngay cả Ma khí cũng không đỡ nổi, tại sao Sát Ma coi trọng nàng vậy, thậm chí còn sợ sệt nàng?

Trong lúc nhất thời, Chu Văn không nghĩ ra vấn đề mấu chốt.

Chẳng qua Ma Anh lại có chút cổ quái, nàng tiếp xúc kén đen cùng ma khí về sau, lại bắt đầu chủ động công kích kén đen, há miệng tựa hồ muốn cắn kén đen.

Mặc dù Ma khí lần lượt đẩy lui nàng, nhưng Ma khí mạnh mẽ như vậy, lại không gây thương tổn Ma Anh chút nào, chẳng qua thực lực Ma Anh quá yếu, không thể công phá phòng ngự Ma khí.

-Quả nhiên có vấn đề.

Chu Văn kéo Ma Anh lại, triệu hoán Ma Anh về hiện thực, nhìn chằm chằm nàng hỏi:

-Tại sao ngươi muốn công kích kén đen?

-Ăn.

Ma Anh trả lời một chữ đơn giản, nàng không nói được nhiều, Chu Văn đã dạy nàng rất lâu, nhưng nàng chỉ biết bậm bẹ vài câu.

-Ngươi muốn ăn kén đen kia sao?

Chu Văn lần nữa xác nhận.

Ma Anh lần này không nói gì, chẳng qua nhẹ gật đầu.

Chu Văn lập tức hiểu rõ, vì cái gì Ma Anh sau khi đi ra, Sát Ma thu liễm ma khí, không dám nhúc nhích, hắn sợ Ma Anh chú ý đến hắn.

-Ăn kén đen có thu được chỗ tốt gì không?

Chu Văn lại hỏi.

Ma Anh một mặt mờ mịt lắc đầu, rõ ràng đây chỉ là bản năng của nàng, đến bản thân nàng còn không biết ăn kén đen hoặc Sát Ma, rốt cuộc có tác dùng gì?

-Ngươi biết khế ước là gì không?

Chu Văn lại hỏi nàng.

Ma Anh khẽ gật đầu, xem ra nàng cũng biết đôi chút về khế ước.

Vẻ mặt Chu Văn âm tình bất định, hiện tại xác thực có cơ hội bày ra trước mặt hắn, chẳng qua Chu Văn không biết, một Phối sủng có Thủ Hộ giả sẽ như thế nào?

-Theo đạo lý mà nói, Ma Anh là Phối sủng của ta, nếu Sát Ma là nô bộc của nàng, hẳn ta sẽ đơn giản khống chế Sát Ma mới đúng?

Chu Văn lại hỏi Ma Anh:

-Nếu để ngươi ký khế ước với sinh vật trong kén đen, có nguy hại gì đến ngươi không?

Ma Anh suy nghĩ một chút, lại lắc đầu.

-Nếu ký khế ước, quyền chủ động hoàn toàn trong tay ngươi, ngươi có thể ký Chủ phó khế ước với Thủ Hộ giả bên trong kén đen. Nói cách khác, sinh tử của hắn đang trong tay ngươi? Nếu ngươi muốn ăn hắn, tùy thời có thể? Coi như hắn là lương thực dự trữ của ngươi thế nào?

Chu Văn cũng chỉ đề nghị, không biết phương pháp này có ổn thỏa không?

Ma Anh nghe, cúi đầu tựa hồ đang trầm tư, một lát sau mới gật đầu nói:

-Có khả năng. . . Khế ước. . . Tồn lương. . .

Mặc dù lời nói của Ma Anh không rõ ràng, có điều Chu Văn vẫn nghe hiểu ý của Ma Anh, vui mừng mang theo Ma Anh tiến vào Trấn Ma đại điện.

Vừa đi, Chu Văn còn một bên thuyết phục:

-Sau khi ký khế ước, đừng vội ăn, chỗ ta còn rất nhiều trái cây, Thủ Hộ giả kia chỉ coi như tồn lương, chờ về sau ăn hết Trường Sinh quả rồi ăn hắn sau.

-Tồn lương…Không ăn.

Ma Anh nghiêm túc suy tư một chút, mới gật đầu nói.

-Rất tốt, thật thông minh.

Chu Văn sờ lên đầu Ma Anh, khen ngợi nàng vài câu.

Rất nhanh, hai người tiến vào chỗ Sát Ma bị trấn áp, Chu Văn đi tới nói với Sát Ma:

-Sát Ma, ta đã khuyên nhủ nàng rất lâu, cuối cùng nàng đã đồng ý ký khế ước với ngươi, có điều nhất định phải là Chủ phó khế ước.

-Dĩ nhiên.

Sát Ma nhanh chóng đáp lại, nghe ngữ khí của hắn, tựa như Chu Văn nói đều là nói nhảm, hắn cùng Ma Anh ký kết chủ Phó khế ước, căn bản chính chuyện đương nhiên.

Chu Văn vốn còn định nói cho Ma Anh làm thế nào thực hiện Chủ phó khế ước, để thời điểm nàng khế ước cẩn thận một chút, nếu cảm thấy không đúng, lập tức dừng lại.

Nhưng ai biết Ma Anh tựa hồ so với hắn còn quen thuộc hơn, trực tiếp đến trước kén đen, một tay đặt phía trên kén.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play