Ước Hàn giang hai tay ra, như ôm bầu trời, Lục dực Thiên sứ hóa thành từng mảnh quang vũ bay về phía thân thể hắn, hóa thành một kiến Thiên sứ khôi giáp, bao bọc thân thể Ước Hàn.

Chẳng qua một kiện khôi giáp kia, phảng phất sinh trưởng trên thân thể hắn, biến thành một phần của thân thể hắn, ba đôi cánh bày ra sau lưng hắn, tản ra Thánh khiết hào quang, Ước Hàn có dung nhan tuấn mỹ kết hợp thêm Thần thánh khôi giáp, khiến hắn đơn giản như Thần chỉ.

Tầm mắt mọi người đều tập chung trên thân Ước Hàn, coi như mù lòa, cũng có thể cảm giác gợn sóng lực lượng kinh khủng trên người hắn.

-Đó chính là sinh vật trong kén sao? Thoạt nhìn không giống Phối sủng, nhưng tựa hồ khác biệt với Dị thứ nguyên sinh vật.

Hạ Huyền Nguyệt nhíu mày suy tư.

Độc Cô Ca và Trương Xuân Thu đều nhìn Ước Hàn không nói gì, ánh mắt có chút kỳ quái.

A Sinh thì có chút bận tâm nhìn về phía Chu Văn, hiện tại Ước Hàn phát ra khí tức cực mạnh, hắn không biết Chu Văn có thể đối phó được hay không.

An Thiên Tá theo dõi hình ảnh trận đấu trên điện thoại di động, lông mày hơi nhíu lại.

Lục dực sau lưng Ước Hàn lay động, thân thể lơ lửng giữa không trung, lạnh lùng nhìn về Chu Văn nói:

-Chu Văn, hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết, cái gì là khoảng cách giữa Thần và người.

Nói xong, Ước Hàn duỗi một tay ra, bàn tay nhắm ngay Chu Văn.

Một vệt quang nhận trong tay Ước Hàn bắn ra, nhanh không thể tưởng tượng nổi, phảng phất phá hủy hết thảy.

Oanh!

Toàn bộ màn phòng ngự bên trong sân thi đấu đều nổ tung, như Hỏa Diệm sơn phu trào, chấn nát sân thi đấu.

-Lực lượng cấp độ Thần thoại.

Vẻ mặt Độc Cô Ca nghiêm túc nói.

-Đúng là cấp độ Thần thoại lực lượng.

Trương Xuân Thu khẽ gật đầu.

Hạ Huyền Nguyệt có một con Thần thoại Phối sủng, biết một kích này của Ước Hàn, tuyệt đội thuộc phạm trù Thần thoại lực lượng, trong lòng không khỏi kinh hãi.

Thần thoại lực lượng không khiến người ta kỳ lạ, nhưng thực tế bình thường, đều thông qua Thần thoại Phối sủng bạo phát, nhưng một kích vừa rồi của Ước Hàn, lại do chính hắn ra tay, không đơn giản là lực lượng Phối sủng.

Khác biệt lớn nhất ở đây chính là Phối sủng mạnh đến đâu đi chăng nữa, rốt cuộc nó chỉ là một công cụ, như súng pháo, người sử dụng súng pháp, hoàn toàn không thể tăng thực lực bản thân mình.

Nhưng hiện tại lực lượng Ước Hàn biểu hiện, lại do bản thân hắn mạnh lên, lực lượng gia tăng không chỉ lực phá hoại, mà đủ loại tố chất của hắn đều tăng lên một cấp độ khác.

uang bạo ảm đạm xuống, mọi người lập tức phát hiện, Chu Văn không bị lực lượng kinh khủng vừa rồi làm bị thương, trước mặt hắn xuất hiện một đầu Bạch Cự Long, chính đầu Lục Dực Thủ Hộ Cự Long kia đã ngăn chặn nhất kích của Ước Hàn.

-Lục Dực Thủ Hộ Cự Long? Hóa ra đó là Phối sủng của Chu Văn!

Độc Cô Ca hơi kinh ngạc nói.

Hạ Huyền Nguyệt cùng Trương Xuân Thu đều có chút ngoài ý muốn, không nghĩ Thần thoại Phối sủng đầu tiên lên bảng xếp hạng Ma phương, lại thuộc về Chu Văn, bọn hắn vốn tưởng nó thuộc vị cao thủ ẩn danh nào đó.

Bên trong Kỳ sơn, Đế đại nhân xem hình ảnh Lục Dực Thủ Hộ Cự Long của Chu Văn, bĩu môi một cái nói:

-Muốn dùng Lục Dực Thủ Hộ Cự Long đánh bới Thủ hộ giả, ngươi quá ngây thơ rồi.

Ước Hàn thấy Thần thoại Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, lạnh lùng nói:

-Hóa ra đầu Lục Dực Thủ Hộ Cự Long thuộc về ngươi, có điều đáng tiếc coi như ngươi có được Phối sủng mạnh mẽ đến đây, cũng không thể nào cải biến vận mệnh.

Nói xong, hai tay trước ngực Ước Hàn đan xen thành hình chữ Thập, sau lưng Lục Dực hào quang tỏa sáng, lực lượng kinh khủng lại được ngưng tụ, bộc phát ra Quang mang còn kinh khủng hơn lúc trước.

Lục Dực Thủ Hộ Cự Long gào thét một tiếng, Thánh hóa bộc phát Thánh quang, đụng độ với Ước Hàn.

Oanh!

Hai cỗ lực lượng kết nối nổ tung, thân thể Lục Dực Thủ Hộ Cự Long lui lại mười mấy mét mới dừng lại.

Lục Dực Thủ Hộ Cự Long phẫn nộ gào thét, Lục dực chấn động phóng lên trời, hướng về chỗ Ước Hàn.

Vẻ mặt Ước Hàn bất động, thân hình như thuấn di biến mất, thời điểm chờ hắn xuất hiện, đã đến trước người Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, nắm đấm mang theo Thánh quang khủng bố đấm thẳng vào cằm Lục Dực Thủ Hộ Cự Long.

Thân thể khổng lồ của Lục Dực Thủ Hộ Cự Long lại bị đánh bay lên.

Thân thể Ước Hàn lại thoát ẩn thoat hiện, như ánh sáng bay tới trước mặt Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, vẻ mặt Ước Hàn không thay đổi từng quyền từng quyền vung ra, đem Lục Dực Thủ Hộ Cự Long đánh nước chảy mây trôi, trong miệng Long huyết cuồng phún, cuối cùng bị Ước Hàn nện vào đầu, trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Bành!

Thẩn thể Lục Dực Thủ Hộ Cự Long đụng phải khán đài, đem phân nửa khán đài sân thi đấu sụp đổ.

Sự tình A Sinh lo lắng phát sinh, ngay cả Lục Dực Thủ Hộ Cự Long không thể địch nổi Ước Hàn, Ước Hàn bây giờ đơn giản như Thánh Đồ đại biểu Thần chỉ xuống nhân gian.

-Ngươi thấy thể nào?

Độc Cô Ca nhìn về phía Trương Xuân Thu hỏi.

-Rất mạnh, có điều vẫn thuộc phạm trù Thần thoại.

Trương Xuân Thu trầm ngâm nói.

Độc Cô Ca gật đầu biểu thị đồng ý, sau đó còn nói thêm:

-Đáng tiếc Thần thoại Phối sủng của Chu Văn đã chiến bại, hắn không thể tiếp tục chiến đấu tiếp, khó bức ra thực lực thật sự của sinh vật kia..

-Xác thực đáng tiếc.

Trương Xuân Thu cảm thấy trận quyết đấu này muốn dừng ở đây.

-Ta cảm thấy, Chu Văn hẳn không dế thua như vậy.

Hạ Huyền Nguyệt đột nhiên nói.

-Mặc dù đầu Lục Dực Thủ Hộ Cự Long còn năng lực tái chiến, có điều coi như chiến đấu tiếp, cũng không có ý nghĩa gì, cuối cùng vẫn thua.

Độc Cô Ca nói.

Hắn hiểu sai ý, Hạ Huyền Nguyệt nói Chu Văn sẽ không nhận thua, không phải đơn giàn Lục Dực Thủ Hộ Cự Long còn năng lực tái chiến, nàng muốn nói bản thân Chu Văn.

Có điều hiện tại Hạ Huyền Nguyệt giải thích cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, dứt khoát không nói gì, nhẫn nại tiếp tục xem tiếp.

-Chu Văn, hiện tại ngươi đã thấy Thần và người chênh lệch như thế nào? Mặc dù ngươi có thể tấn thăng cấp độ Sử thi, mặc dù ngươi có Thần thoại Phối sủng, thế nhưng trước mặt Thần, ngươi chỉ là sâu kiến.

Ước Hàn không vội phế bỏ Chu Văn, hắn muốn Chu Văn triệt để tuyệt vọng sụp đổ.

Lục Dực Thủ Hộ Cự Long bò dậy, gầm thét muốn xông lên, lại bị Chu Văn vẫy tay, Lục Dực Thủ Hộ Cự Long biến thành Viêm Long dực xuất hiện sau lưng hắn.

Mặc dù Lục Dực Thủ Hộ Cự Long vẫn còn năng lực tái chiến, có điều lực lượng và tốc độ của nó hoàn toàn thua kém Ước Hàn, coi như để nó chiến đấu tiếp, cũng không cò ý nghĩa gì.

-Ta không thấy Thần đâu cả, ta chỉ thấy một tên Tâm thần được chút lực lượng ra vẻ thôi.

Chu Văn nhìn Ước Hàn, lạnh nhạt nói.

Lời này khiến Độc Cô Ca nở nụ cười:

-Gia hỏa Chu Văn này có chút thú vi, ta bắt đầu thích hắn rồi đấy.

Trương Xuân Thu cũng vừa cười vừa nói:

-Hắn nói không sai, Ước Hàn chẳng qua có được lực lượng Thần thoại đỉnh phong, thế nhưng cảnh giới của hắn quá thấp, không đến bước kia. Nói bản thân là Thần, đúng thật có chút cuồng vọng. Có điều khoảng cách lực lượng đến trình độ nhất định, coi như đối thủ ngu xuẩn, vẫn rất khó thắng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play